C38.
Tín hiệu nguy hiểm
2023.06.27 ~ 2023.06.29
Giữa trưa hôm sau, Chu Lệ Lệ đúng giờ xuất hiện trước cửa chung cư của Chu Thụ.
Sau khi vào cửa, nàng ngựa quen đường cũ mà mở tủ lạnh lấy ra một khối bánh phô mai, đợi nàng ăn xong thì hai người mới ra cửa.
Trên đường đến studio, Chu Thụ không chút nào che giấu biểu cảm khinh bỉ của mình, Chu Lệ Lệ thấy thế thì hừ lạnh một tiếng, cũng nhịn không được phải mở miệng châm chọc anh.
"Xem cái thói keo kiệt của cậu kìa, còn là ảnh đế nữa đấy, chẳng phải chỉ là ăn một khối bánh phô mai của nhà cậu thôi à?"
"Đó là Ngôn Ngôn thích ăn nhất." Chu Thụ liếc mắt nhìn lại, "Hơn nữa còn là khối bánh cuối cùng."
"Ồn muốn chết, lát nữa xong việc mua cho cậu hai hộp luôn, đủ rồi đi?"
Chu Thụ khẽ cười một tiếng, vẻ mặt vừa thực hiện được ý đồ.
Thời điểm bọn họ tới studio thì Ella và các nhân viên công tác khác đã bố trí trường quay đâu vào đấy.
Chu Thụ trực tiếp đi phòng hóa trang bắt đầu làm tóc, Chu Lệ Lệ thì đi kiểm tra đối chiếu mấy cái tạo hình.
Đến khi nhìn thấy phong cách mà nhà thiết kế đưa ra, Chu Lệ Lệ âm thầm vì Chu Thụ lau một phen mồ hôi.
Tuy rằng kỹ thuật diễn của Chu Thụ là tuyệt đối luôn online, nhưng khí chất "âm nhu mỹ" đến trình độ này thì chỉ sợ ảnh đế thẳng A như anh khó mà biểu đạt ra được.
Nhưng Chu Đóa thì không khó như vậy, bởi vì bản thân em ấy chính là một Omega vừa mềm vừa ngọt, chỉ cần mắt lạnh "ngụy trang" thành Chu Thụ là có thể nhẹ nhàng khiến người ta cảm nhận được khí chất này.
Tựa như cả nước không ai không biết, không ai không hiểu Sở Tuân, nhưng kỳ thật thịnh thế của "Yên Chi Túy" là do Chu Đóa mang đến.
Thời điểm Chu Thụ làm xong tạo hình bước ra ngoài, tất cả những người có mặt ở đây đều hai mắt tỏa sáng.
Chu Thụ có tính linh động quá cao, tất cả tạo hình trang phục unisex khoác lên người anh đều hoàn toàn không hề có cảm giác không ổn, cho dù anh là một Alpha đỉnh cấp.
Vốn dĩ tất cả mọi người cho rằng lần quay chụp hôm nay sẽ tiến hành vô cùng thuận lợi, nhưng không ngờ rằng lại bị Chu Lệ Lệ "nhất ngữ thành sấm".
Chu Thụ tìm không thấy cảm tình mà sản phẩm muốn biểu đạt, thử rất nhiều lần đều không thể tiến vào trạng thái.
Vì thế, lần quay chụp này vốn dĩ dự kiến sẽ kết thúc trong nửa ngày thì ở ngay cái tạo hình thứ nhất đã lãng phí hết một nửa thời gian.
Chu Thụ cảm thấy vô cùng có lỗi, cũng may Ella và các nhân viên công tác đều tỏ vẻ lý giải.
Bọn họ khuyên Chu Thụ nghỉ ngơi một chút, nếu thật sự không được thì có thể đổi một ngày khác chụp lại.
Chu Thụ ngồi xuống sô pha trong phòng nghỉ, tâm tình phiền muộn.
Anh đeo tai nghe, bật bản ghi âm "Yên Chi Túy" do chính mình hát, ý đồ tìm một chút cảm giác.
"Chung cổ nhạc, cầm sắt hữu, hoa gian tình.
Giản sàn quyên, hỏa lan san, mịch tri ngộ.
Cung thương thăng, trưng vũ đình, bát huyền không hầu hóa thành khúc.
Mộng nghệ ngữ, nguyện tùy độ lai tích..."
Nghe đoạn điệp khúc đầu tiên, Chu Thụ cảm thấy ngực mình đau một chút.
Thú thật, mỗi lần nghe đến hoặc hát đến đoạn này, anh đều sẽ bắt đầu lo lắng.
Trong toàn bộ bài hát, đây chính là đoạn có ca từ mà Chu Thụ thích nhất.
Cảm xúc mà nó chứa đựng quả thực rất phức tạp, đã nói lên bất đắc dĩ cùng chua xót của nhân vật, còn đem tâm tình chuyển từ ưu thương sang vui mừng diễn đạt đến thông thấu.
Đặc biệt là câu cuối cùng.
"Mãi cho đến khi ta nghe được chàng nói mê, chàng nói, cũng nguyện cùng ta vượt qua tương lai vãng tích."
Đây là quá trình từ một người chưa bao giờ biết được cảm xúc của người kia nên chỉ có thể chua xót đơn phương chờ đợi, bỗng một ngày liền hóa thành song hướng lao tới.
Nguyên lai, hắn cũng giống như ta.
Nguyên lai, không phải ta tự mình đa tình...
"Chu Thụ ca ca."
Đột nhiên, trong thân thể truyền đến một âm thanh đánh gãy suy nghĩ của Chu Thụ.
Máu trong cơ thể anh lập tức đông cứng lại, đầu óc "ong" một tiếng, nháy mắt liền thanh tỉnh.
"Đóa Đóa?" Chu Thụ cực kỳ kích động, giọng nói đều có chút run rẩy, "Đóa Đóa...!Là em sao?"
"Là em, hihi, gần đây em ngủ quá sâu rồi, có thể là do hai tuần trước quá mệt mỏi, anh đừng lo lắng."
"Ừ, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Chu Thụ lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, không ngừng an ủi chính mình.
"Chu Thụ ca ca, anh đang cần em giúp đúng không? Em nghe thấy anh hát, là Sở Tuân mà em diễn nha!"
Chu Thụ khóe miệng cong cong lên, nét mặt nhu hòa, "Đúng vậy, là Sở Tuân mà em diễn, Đóa Đóa giỏi nhất, Đóa Đóa mới là ảnh đế."
Chu Đóa nở nụ cười, chủ động nói sẽ giúp Chu Thụ hoàn thành lần quay chụp này.
Chu Thụ đương nhiên nguyện ý, giây tiếp theo liền giao cho Chu Đóa quyền khống chế thân thể.
Vào lúc này, cửa phòng nghỉ hé mở một khe nhỏ, tiếng nói của Chu Lệ Lệ từ bên ngoài truyền vào.
"Thụ ca, không sao chứ?"
"Không sao cả, cậu vào đi."
Chu Lệ Lệ sửng sốt, mở cửa ra, đến khi nhìn thấy "Chu Thụ" đứng ở bên trong chớp mắt với nàng một cái thì kích động đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Chu Lệ Lệ lập tức đóng cửa lại, giây tiếp theo liền đi nhanh đến ôm Chu Đóa vào lòng.
"Ai nha, Đóa Đóa của chị, cưng cuối cùng cũng chịu trở lại, tỷ tỷ nhớ cưng muốn chết."
Nói xong còn nhẹ nhàng xoa xoa gương mặt của Chu Đóa, kết quả, nghe thấy đối phương khụ hai cái.
Chu Lệ Lệ nhanh tay vỗ vỗ lưng cho Chu Đóa.
Chờ đến khi Chu Đóa khôi phục lại thì liền xấu hổ nhìn Chu Lệ Lệ mà nói, "Chị Julia, Chu Thụ ca ca kêu chị tránh xa một chút."
Dứt lời, hai người cùng "phụt" một tiếng cười ra tới, sau đó trốn trong phòng nghỉ trộm vui vẻ hơn nửa ngày.
Mà đến khi "Chu Thụ" một lần nữa bước vào phim trường, mọi người không khỏi "đứng hình" mất vài giây.
Khí tràng này tuy rằng vẫn rất cường đại, nhưng sao vẫn cảm giác đã nhiều thêm một loại khí chất độc đáo nào đó.
Kết quả không ngoài dự đoán, lần thứ hai tiến hành quay chụp, "Chu Thụ" đã có thể lập tức tiến vào trạng thái, ánh mắt vẫn lạnh nhạt như cũ, rồi lại có thêm chút vũ mị mà chỉ Omega mới có.
Vì thế, bọn họ tiến hành liền mạch lưu loát, cư nhiên vẫn có thể kịp hoàn thành trong thời gian dự tính.
Cuối cùng, nhiếp ảnh gia rốt cuộc không nhịn nổi, hỏi ảnh đế làm thế nào có thể tìm được cảm giác.
Chỉ thấy người nọ trầm mặc một hồi, nhàn nhạt nói, "Mới vừa nghe lại "Yên Chi Túy" mấy lần."
Chu Lệ Lệ nghe xong thì nỗ lực đè ép khóe miệng.
Cưng ơi, cái sự cool ngầu này lại được Chu ảnh đế cưng ngụy trang thành công rồi.
Kết thúc một buổi công tác, ngay khi Chu Thụ và Chu Lệ Lệ chuẩn bị rời đi thì bị Ella gọi lại.
"Ảnh đế, Julia tiểu thư xin dừng bước." Ella cũng không vòng vo, nói thẳng ý đồ của mình, "Tôi biết có chút đột ngột, nhưng nhà thiết kế của chúng tôi, cũng chính là người sáng lập Elves, đã đẩy nhanh hành trình để có thể bay chuyến sáng nay, hiện tại vừa tới Hải Thành.
Anh ấy rất hy vọng có thể được gặp ngài.
Nếu ngài có thời gian, tối nay có thể cùng nhau dùng bữa cơm hay không?"
Chu Lệ suy nghĩ một lát, mở miệng nói, "Chuyện này...!có chút quá đột ngột."
"Thật sự là có chút đột ngột, nhưng boss vẫn hy vọng có thể hỏi Chu ảnh đế xem có thể hay không, bởi vì ngày mai anh ấy liền phải bay đến thành phố khác."
Chu Lệ Lệ đang muốn lựa lời uyển chuyển cự tuyệt, Chu Đóa lại nghe được Chu Thụ đồng ý, vì thế cũng nhận lời mời này.
Chu Thụ nghĩ, dù sao hôm nay