“Cô muốn cho tôi chết một cách thống khoái?” người đàn ông nghe nói như thế, dường như nghe thấy chuyện gì buồn cười nhất trên đời, đột nhiên cười đến gập cả người: “Nhưng thật đáng tiếc, tôi sẽ không để cô chết thống khoái được.” Ông ta vừa nói vừa giản chân giản tay: “King nói không sai, lần này trên đảo có một mặt hàng tốt như vậy, tôi đã rất lâu rồi không có hưởng thụ qua.”
‘Tùy Ý tiên sinh’ càng nói càng hưng phấn, hai chân thậm chí giẫm lên giẫm xuống trên mặt đất: “Tôi đã từng trải qua 10 năm làm lính đánh thuê, dám trước mặt tôi nói sẽ cho tôi chết một cách thống khoái đã không còn lại mấy người…”
Hắn nói còn chưa dứt lời, lông mày của Bách Hợp nhíu nhíu lại có chút không kiên nhẫn: “King? Các người giết vài người thì coi mình là quốc vương rồi hả? Có thể đừng nói lời vô ích không?” Thời gian của cô cũng không còn nhiều, khi giết chết vị ‘Tùy Ý tiên sinh này’ cô không biết có giám sát hay không, ngộ nhỡ trong tít tắc lúc mình đào tẩu, một khi kinh động đến người trên đảo, Bách Hợp đối với tình huống trên đảo cũng không biết, nhưng từ trên những chuyện những người này làm ra, ở trên đảo khẳng định không có phòng ngự thâm nghiêm, cô cũng không có mấy phần nắm chắc có thể đánh thắng được hết những người này, huống chi người có thể mua một hòn đảo, làm chuyện mua bán giết người, người trên đảo nói không chừng cũng có súng, dựa theo tình hình hiện tại của cô, nếu thật có súng, cô nhất định là chịu thiệt.
Cho nên sau khi đánh ngã vị ‘Tùy Ý tiên sinh’ này xong, cô có 15 phút để rời khỏi nơi này.
Người đàn ông mặt mày đầy râu quai nón dường như đã rất lâu rồi chưa từng bị người quát tháo đánh gãy lời nói qua, bị Bách Hợp khiển trách như vậy, sắc mặt hắn vốn có chút âm trầm, ngay sau đó lại thâm hiểm nở nụ cười, sau một khắc ánh mắt híp híp: “Thật là con mồi không nghe lời. “Hắn nói xong, đột nhiên như viên pháo vọt về phía Bách Hợp, nắm chặc nắm đấm đánh tới trước mặt, mang theo quyền phong ác liệt. Người này tốc độ công kích không chậm, ra quyền lại hữu lực, tựa theo lời hắn đã nói, nhìn điệu bộ này cũng không phải chỉ khoa chân múa tay.
Nhưng cho dù hắn nhanh, tốc độ của Bách Hợp càng nhanh hơn vài phần, lúc nắm đấm hắn quét tới, Bách Hợp nghiêng đầu tránh được một quyền này, chỉ là nắm đấm đảo qua, quyền phong như gió cọ sát gò má làm da thịt có chút đau.
“Ồ?” ông ta thấy Bách Hợp tránh được một quyền này, nhanh chóng thu quyền lui về sau, cũng không có bởi vì quyền quá mạnh mà thân thể nhào về trước, chỉ từ điểm này xem, lúc trước hắn nói mình chính là lính đánh thuê cũng không phải là nói hưu nói vượn.
“Rốt cuộc cô là ai?”
Người đàn ông cảnh giác nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, có thể tránh một quyền của hắn, ở trên đảo này nhiều người thân thể cường tráng vạm vỡ đều không nhất định có thể làm được, hắn nhìn ra được Bách Hợp không phải vì may mắn mà tránh được một kích này, thân thể cô phản ứng rất nhanh, hơn nữa vô cùng trấn định, không giống như là một cô gái nhỏ mười sáu mười bảy tuổi bình thường, ‘Tùy Ý tiên sinh’ cau mày lại: ” Là bị tổ chức quốc tế theo dõi?”
Hắn lúc này bắt đầu hoài nghi Bách Hợp là gian tế do tổ chức quốc tế phái tới, chỉ là gương mặt trét đầy thuốc màu nhìn không thấy biểu lộ gì, sau một hồi dường như đã nghĩ thông suốt sự tình: “Mặc kệ, dù sao sự việc này cũng không liên quan tới tôi, hiện tại có thể làm cho tôi tận hứng, làm cho King thiếu tôi một cái nhân tình, thật sự là quá tốt!” Ánh mắt hắn ta lộ ra thần sắc hưng phấn dị thường, dường như là gặp phải chuyện gì cực kỳ hưng phấn: “Thân thể của cô không tồi, cái này biểu thị sự nhẫn nại của cô rất cao, sẽ không giống những người kia cứ như phế vật, đụng tới là chết, cô cũng đừng làm cho tôi thất vọng, phải làm cho tôi tận hứng ah! ha ha ha ha.” Hắn ta nói xong cất tiếng cười to.
Bách Hợp nhìn hắn ta một cái, trong mắt lộ ra thần sắc lạnh lẽo: “Ít nói nhảm thôi!”
Người đàn ông râu quai nón nghe xong lời này, hừ một tiếng: “Cô yên tâm, tôi sẽ giữ lại đầu lưỡi này của cô, để nghe nó kêu la thảm thiết.” Hắn vừa nói xong, Bách Hợp đã xuất thủ trước, cô cùng ‘Túy Ý tiên sinh’ đồng dạng ra quyền, khác ở chỗ nắm đấm của ‘Tùy Ý tiên sinh’ cương mãnh có lực, Bách Hợp ra quyền yếu hơn đàn ông. Đàn ông xuất quyền hơn thua ở chỗ sức mạnh, một quyền nếu đánh trúng thân thể, chỉ sợ xương cốt đều đứt gãy. Bách Hợp ra quyền không cần mạng, lúc bắt đầu ông ta nhìn thấy Bách Hợp xuất quyền cũng không xem trọng, ngược lại đưa cánh tay lên đỡ, nhưng khi nắm đấm và cánh tay dụng vào nhau, hắn rất nhanh ý thức được chính mình đã phạm sai lầm.
‘Tùy Ý tiên sinh’ cho rằng với thân thể đàn bà thì sức lực nhất định thua xa đàn ông, cánh tay hắn da thịt rắn chắc, đừng nói một quyền của đàn bà cho dù là một quyền của đàn ông thì hắn dùng đôi cánh tay này cũng có thể ngăn cản được. Thế nhưng lúc cánh tay hắn ngăn cản nắm đấm một quyền này chưa đánh thật, hắn cũng cảm giác được cơ bắp trên cánh tay truyền đến cảm giác đau, một quyền này lực đạo cũng không nhỏ, xác thực hắn nhiều năm làm lính đánh thuê, trải qua vô số lần sinh tử làm cho giác quan thứ sáu của hắn cảm nhận được nguy hiểm không đem hay tay mở ra, mà là lựa chọn hướng bên cạnh nghiêng qua.
Đây là lần đầu tiên đối mặt với ‘Con mồi’ mà chịu nhượng bộ, đối với ‘Tùy Ý tiên sinh’ mà nói, hắn ta đến đây vốn tìm thú vui, nhưng lúc này trở thành việc vui của người khác, trong lòng hắn tuôn ra một cỗ phẩn nộ, trong mắt lộ ra điên cuồng sát ý, sau một khắc nhìn thấy tư thế Bách Hợp ra quyền dường như tay chân không khống chế được, cánh tay thon dài lướt qua trước mặt hắn, hắn cười lạnh một tiếng: “Đàn bà chính là đàn bà.”
Cánh tay giống như quạt hương bồ, một tay nắm chặt cánh tay của Bách Hợp, dùng sức một chút vốn muốn bẻ gãy cổ tay của
cô, làm cho cô chịu đau tạm thời mất đi lực chiến đấu, lại không ngờ rằng sau một khắc Bách Hợp mượn lực đạo của hắn tới gần trước ngực hắn, cánh tay bị hắn nắm chặt kia phản kích bắt giữ ngược lại tay hắn, quay người đưa lưng về phía hắn, đồng thời một cánh tay khác cong lên, khủy tay chồng chất đánh lên mặt hắn!
Chỉ nghe ‘Bành’ một tiếng mạnh, ‘Tùy Ý tiên sinnh’ trong miệng không khống chế nổi phát ra tiếng kêu là thảm thiết: “Á!” sống mũi của hắn bị đập mạnh, tiếng xương cốt ‘Răng rắc’ đứt gãy truyền vào trong đầu hắn, đau đớn kịch liệt tập kích đầu óc của hắn, cơ hồ là đồng thời trong sống mũi liền cảm thấy chất lỏng ấm áp chảy ra.
Bách Hợp một chiêu đắc thủ, cũng không lui lại, ngược lại bắt lấy cánh tay hắn nhấc lên, thân thể linh hoạt theo dưới cánh tay hắn chui ra, đầu gối dùng sức đánh mạnh vào chỗ đỉnh đầu gối nhô ra của hắn, ‘Tùy Ý tiên sinh’ không khống chế được đầu gối mềm nhũn quỳ sập xuống, cánh tay cô vẫn nắm chặt hắn, nắm đấm thoáng cái hướng cổ của hắn đánh tới.
Nguy hiểm liên tục, tuy nói ‘Tùy Ý tiên sinh’ vừa mới bị đánh mạnh. Lúc này cái mũi đau buốt nhức khó chịu, thậm chí máu mũi giàn giụa, nhưng hắn nhân lúc nắm đấm của Bách Hợp chưa rời xuống, thân thể nữa quỳ, một chân đưa ra ngoài, dùng cái chân còn lại làm điểm tựa, hướng Bách Hợp quét ngang qua! Lúc đứng dậy cũng túm lấy thân thể Bách Hợp muốn hướng mặt đất nện xuống! Bách Hợp bị hắn bắt lấy, lúc Bách Hợp bị hắn túm đưa lên, thân thể trượt qua háng của hắn, lúc đứng dậy liền ở sau lưng ‘Tùy Ý tiên sinh’, tay của ‘Tùy Ý tiên sinh cùng tay Bách Hợp vẫn còn cầm chặt lẫn nhau, thân thể phía trước gập xuống tạo thành tư thế hai tay theo giữa hai chân bị ép kéo ra sau, Bách Hợp không đợi hắn kịp phản ứng, đem một tay hắn gập lại, trong cơ thể linh lực bắt đầu khởi động, ‘Tùy Ý tiên sinh buồn bực hừ một tiếng, cái trán thấm ra mồ hôi to như hạt đậu.
Tiếng xương cốt trầm đục vang lên, cổ tay hắn bị vặn trật khớp, Bách Hợp một cước đạp đến sau lưng hắn, thân thể cường tráng của nam nhân lảo đảo nhào về phía trước, thẵng đến cái bàn cẩm thạch cách đó không xa vang lên ‘Rầm’ một tiếng.
Cái bàn kia do đá cẩm thạch làm thành, cứng rắn dị thường, thế nhưng dưới lực đạo của Bách Hợp, hơn nữa thân thể đàn ông rắn chắc, lực đạo va chạm không nhẹ, tiếng bàn vỡ ‘Răng rắc’ vang lên, từ từ vỡ ra, phía trên bày đầy đủ các loại hình cụ, ‘Loảng xoảng’ đổ xuống rơi vãi đầy mặt đất.
Nam nhân râu quai nón chống lấy cái bàn bị vỡ, có chút chật vật ngẩng đầu lên, mu bàn tay gân xanh trực nhảy, đầu tóc chải chuốt chỉnh tề giờ đã lộ ra chút mất trật tự, trong cặp mắt tất cả đều là hung ác nham hiểm, hắn tự tay xoa xoa cái mũi của mình, có lẽ động tác này động tới vết thương, lại làm cho hắn cười toe toét khóe miệng có chút hung ác mắng hai tiếng.
“Đã rất lâu rồi tôi chưa có bị thương!” Trên mặt hắn vốn vẽ thuốc màu, bị máu chảy cọ qua nhìn vô cùng thê thảm. Người đàn ông đưa tay bắt đầu xé rách quần áo của mình, cũng tiện tay cầm một cái hình cụ trước mặt mình, nghiêng nghiêng đầu: “Hiện tại tôi quyết định thay đổi chủ ý, ta sẽ không cho cô chết một cách nhẹ nhàng, bởi vì như vậy quá dễ dàng cho cô rồi!”
Hắn thở hổn hển, sống mũi bị gãy có chút thống khổ hiển nhiên đã chọc giận hắn, dĩ vãng là hắn hành hạ những ‘Con mồi’ bị nhốt trong lồng kia, nhưng lúc này hắn vậy mà thất thủ trong tay ‘Con mồi’, không chỉ không thể lấy mạng của cô, ngược lại làm cho chính mình bị thương, dù là thương thế kia cũng không nguy hiễm đến tính mạng, nhưng vẫn là làm cho hắn ta cực kỳ phẫn nộ.
Bách Hợp im lặng, hai nắm đấm của cô lúc này có chút run rẩy, cái này chính là kết quả phản chấn lực lượng của hắn ta, thời gian cô luyện võ công chung quy quá ngắn, hơn nữa lúc này đối thủ của cô cũng không phải dạng vừa, cho nên vừa rồi lực đạo va chạm chết sống đánh nhau, tuy cô trong vòng lực cường thế thủ thắng, nhưng sau khi đôi bên tách ra, thân thể bị phản chấn, hai cánh tay kia có chút không khống chế được.
Thừa dịp hắn ta đang nói chuyện, cô điều động linh lực trong cơ thể chuyển động vài vòng, cái tay kia mới dần dần khôi phục trở lại. Lúc ‘Tùy Ý tiên sinh’ lần nữa đánh tới, đã có kinh nghiệm giáo huấn lúc nãy, hắn cũng không cho Bách Hợp cơ hội tiếp cận hắn nữa, mà lợi dụng ưu thế của mình, chuẩn bị tốc chiến tốc thắng. Lực lượng hắn cương mãnh, thể chất thân thể tốt, bộc phát lực rất mạnh, nhưng đồng dạng, bởi vì hắn luyện cơ bắp sức mạnh bề ngoài, cho nên lúc đầu uy lực mười phần, sức lực bền bỉ không lâu, không giống như Bách Hợp dựa vào linh lực nên khôi phục rất nhanh, bởi vậy hắn chuẩn bị dùng ưu thế của mình chế trụ Bách Hợp, khống chế cử động của cô rồi tính sau.
Nhưng hắn muốn tốc chiến tốc thắng, cùng ý nghĩ trong lòng của Bách Hợp không khác nhau lắm!