Edit: Lonajaja
Beta: Sakura
Đợi đến lúc trở lại
tinh không lần nữa, Bách Hợp cảm thấy chúc phúc của thánh nữ là một kỹ
năng gài bẫy để đòi mạng mình, cô thấy được Lý Duyên Tỷ đang đứng trong
không gian, liền hỏi: “Tôi có thể hủy bỏ chúc phúc của thánh nữ không?”
May mà tính tình Tiểu Chiêu dịu dàng biết nghe lời, nếu nhiệm vụ lần tới
gặp được không phải người như Tiểu Chiêu mà gặp một thánh nữ táo bạo,
nàng bắt đầu vì chính mình cảm thấy lo lắng. Đôi mắt Lý Duyên Tỷ trước
giờ bình tĩnh không có gợn sóng lộ ra một tia mỉm cười, lắc đầu:
“Không được, cái này đối với cô có trợ giúp, lần này không phải cô đã học xong ngũ hành bát quái rồi sao?” Nói xong lời này, Lý Duyên Tỷ lại nói:
“Chuyến đi này Cửu Dương Chân Kinh của cô đã được hoàn thiện, cô muốn
tôi thêm điểm ở nơi nào?”
“Tôi vẫn muốn thêm vào võ lực.” Ngoại
trừ tình huống đặc biệt, nếu không Bách Hợp nghĩ rằng phải thêm điểm giá trị võ lực hơn nữa đến khi nào cô hài lòng mới thôi, lúc trước cô thêm điểm trí lực cũng là vậy, Lý Duyên Tỷ cũng không cảm thấy bất ngờ, nhẹ
gật đầu.
Giới tính: Nữ ( có thể thay đổi giới tính )
Tên họ: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 62(max 100 )
Dung mạo: 61(max 100 điểm)
Thể lực: 59(max 100 điểm)
Võ lực: 29 (max 100 điểm)
Tinh thần: 15 (max 100 điểm)
Danh vọng: 21(max 100 điểm )
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực cổ thuật
Sở trường: Nấu nướng trung cấp, diễn xuất cao cấp, thuật ngũ hành bát quái
Mị lực: 32 (max 100 điểm )
Sưu tầm: Tình yêu của Thi Vương, chúc phúc của Thánh nữ, trái tim của Thiên sứ
Lần này Bách Hợp thấy võ lực ngoại trừ Lý Duyên Tỷ đưa mình một điểm, thì
thuộc tính khác cũng tăng điểm, không chỉ như thế, mà mị lực cũng nhiều thêm một điểm. Lần này thu hoạch tốt hơn trong dự liệu của cô rất
nhiều. Cô hơi nghi hoặc ngẩng đầu lên, Lý Duyên Tỷ mặt không biểu tình
nói: “Cô tu bổ hết Cửu Dương Chân Kinh, cho nên tôi tặng cô một điểm, về phần mị lực, là thánh nữ giáo Ba Tư yêu mến cô.”
Cái giá trị mị
lực này thêm vào làm cho người ta muốn nhứt hết cả bi! Tuy nhiên giá
trị thuộc tính tăng Bách Hợp có chút cao hứng, nhưng nghĩ đến cách thức
gia tăng thì cô vẫn không nhịn được lưng phía sau run lên, trong lúc
nhất thời cô lại có chút giãy dụa không biết cô có muốn hay không gặp
lại thánh nữ. Dù sao mị lực giá trị tăng lên rất hấp dẫn.
“Ý của
anh là Cửu Dương Chân Kinh có thể tu bổ, vậy Cửu Âm Chân Kinh cũng có
thể tu bổ rồi?” Bách Hợp đột nhiên nghĩ đến trong lời nói của Lý Duyên
Tỷ có ý tứ khác, không khỏi có chút hưng phấn, Cửu Âm Chân Kinh tàn cuốn vốn chính là không được đầy đủ, nếu như cô có thể tu bổ được nguyên
vẹn, một khi tu bổ xong, chẳng phải là mình có thể lần nữa đạt thêm một điểm gía trị võ lực sao?
Lý Duyên Tỷ không nghĩ tới cô lại phản ứng như vậy, cau mày, nhẹ gật đầu: “Xác thực là như thế.”
Trên mặt Bách Hợp không tự chủ được lộ ra tươi cười. Nhìn đến Lý Duyên Tỷ
nhẹ gật đầu, có chút hưng phấn nói: “Tôi muốn tiến hành nhiệm vụ.”
Lần này Lý Duyên Tỷ không nói gì thêm. Chỉ nhẹ gật đầu, một trận hoa mắt
chóng mặt truyền vào trong óc, lúc Bách Hợp tiếp thu xong kịch tình,
lại có một loại xúc động muốn đâm đầu vào tường.
Lần này cô tiến vào thế giới chỉ sợ Hoa Hạ không người nào không biết câu chuyện Đường Bá Hổ điểm Thu Hương!
Không trở thành nhân vật nữ chính vậy thì thôi đi, Bách Hợp có thể tự mình
hiểu lấy, thế nhưng mà không thành được Thu Hương thì trở thành Hoa phu
nhân hoặc là mẹ của Đường Bá Hổ cũng tốt ah, mà ngoại trừ một ít thê
thiếp bên ngoài, tùy tiện một thê thiếp của Đường Bá Hổ đều được ah, coi như là ba người Xuân Hạ Đông Hương cũng không tệ, có thể nàng hết lần này tới lần khác tại sao lại trở thành Thạch Lưu tiểu thư!
Nhất định là Lý Duyên Tỷ hãm hại cô, Bách Hợp vô cùng khẳng định điều này.
Tiếp thu hết kịch tình về sau Bách Hợp tựa ở trên tường rơi lệ mà khóc, nàng làm nhiều nhiệm vụ như vậy, không có lần nào cảm giác như đưa đám như
lần này, nhưng lúc này đây thật sự là không chịu nổi, bởi vì tâm nguyện
của Thạch Lưu là muốn trở thành mỹ nhân thiên hạ độc nhất không ai sánh
bằng, muốn cho tất cả mọi người quỳ gối dưới váy nàng, muốn Đường Bá Hổ
lấy nàng mà không phải Thu Hương, càng lại muốn tại phủ Thái sư phong
quang.
Nghĩ đến trong trí nhớ nguyên chủ lúc soi gương, Bách Hợp
không nhịn được lại muốn khóc rồi, nhiệm vụ này căn bản là một cái
nhiệm vụ không thể hoàn thành, nếu nói Thu Hương da trắng như tuyết xinh đẹp như hoa, dung mạo có thể là tới tám mươi điểm, mà dung mạo của mình đã tới sáu mươi hai điểm đã đạt tiêu chuẩn mà nói…, như vậy Thạch Lưu
dáng người nhìn sao cũng chỉ tới ba mươi bốn mươi điểm mà thôi, vậy mà
lại muốn biến thành tiểu mỹ nhân, lúc này không có Hàn Quốc, Bách Hợp
thật sự là không biết nên làm như thế nào hoàn thành tâm nguyện của
Thạch Lưu đây.
Từ khi Đường Bá Hổ đuổi theo Thu Hương đi vào Hoa
phủ, Đường Bá Hổ là nam nhân phong lưu phóng khoáng, lại phong độ nhẹ
nhàng, võ công lại cao cường, hơn nữa xuất khẩu thành thơ, không chỉ là
Thu Hương dần dần thích hắn, mà ngay cả Thạch Lưu cũng thích, nhất là về sau Đường Bá Hổ đánh bại Đoạt Mệnh Thư Sinh, Thạch Lưu lại càng ưa
thích hắn hơn, đáng tiếc cuối cùng hắn lấy Thu Hương, Thạch Lưu bình
thường thậm chí dung mạo có thể xưng là nha hoàn xấu xí, hắn nhất định
là rất chướng mắt.
Nguyên chủ lúc chưa có tiến vào Hoa phủ cũng
được gọi Bách Hợp, tên Thạch Lưu là do Hoa phu nhân ban tên mà thôi,
nghĩ đến nhiệm vụ không có khả năng thực hiện này, muốn cho Đường Bá Hổ
yêu mến cô, Bách Hợp lúc này ngược lại thà tình nguyện đối mặt với nhóm
thánh nữ còn hơn.
“Thạch Lưu tỷ tỷ, ngươi xong chưa? Người ta đau bụng chờ đi nhà cầu vệ sinh đây này!” Bên ngoài một tiểu nha đầu nhịn
không được mở miệng phàn nàn, một mặt dậm chân: “Ngươi đi vào trong đấy
đã nửa canh giờ rồi, chúng ta không nhịn được, ngươi có thể hay không
nhanh một ít?”
Bách Hợp khó trách cảm thấy chung quanh một cỗ
hương vị khác thường, nàng trước còn tưởng rằng trong phòng có thùng
phân, lúc này cô cứng ngắc quay đầu xem, nhìn thấy trong phòng này đâu
chỉ để vào một cái bô, bên cạnh còn có vũng nước, nàng vừa mới mặt dán
vách tường đúng là tường nhà cầu, cả người nàng cũng đã cứng ngắc lại.
Nàng ở trong nhà cầu tiếp thu kịch tình, nhưng lại tại trong nhà cầu ở
rất lâu, trước không có chú ý tới, lúc này nàng chứng kiến trên tường
trét đủ mọi màu sắc không biết đó là cái gì, một cỗ buồn nôn muốn xông
lên trong lòng, suýt
nữa thì phun ra.
Nàng cho rằng đây đã là đã
quá thảm rồi, đâu ngờ Bách Hợp phát hiện còn thảm hơn là trong nhà vệ
sinh bày ra hai que trúc, nguyên chủ đi vệ sinh xong lại chưa dọn dẹp,
bên ngoài tiểu nha đầu thúc dục, nàng lấy khăn tay ra, khăn thêu hình
uyên ương rất tinh xảo, Bách Hợp do dự một phen, trong lòng thầm mắng
hai câu, ngậm lấy nước mắt xử lý sạch sẽ cho mình.
Bên ngoài đứng cả một hàng nha đầu, thấy Bách Hợp đi ra sắc mặt có vẻ khó coi, cũng
không nhịn được kẹp hai chân đi qua đi lại nói “Thạch Lưu tỷ tỷ, lần
trước Hạ Hương tỷ tỷ cho ta đơn thuốc trị táo bón, ta đi lấy cho tỷ.”
Nàng cho rằng Bách Hợp trong nhà cầu ngồi xổm hơn một canh giờ nguyên
nhân là bị táo bón, nghĩ đến chính mình vừa mới thúc dục tỷ ấy vài lần,
lại xem lúc này sắc mặt Bách Hợp có chút không được tốt lắm, bởi vậy cẩn thận từng li từng tí xin lỗi Bách Hợp.
“Cảm ơn muội.” Vừa mới bị đả kích quá lớn, Bách Hợp lúc này mặt không biểu tình nhẹ gật đầu, đang muốn tranh thủ thời gian trở về phòng rửa mặt một phen, ai ngờ vừa muốn đi, nha đầu kia thoáng cái liền gọi nàng lại: “Thạch Lưu tỷ tỷ muốn đi
đâu vậy?”
“Ta về phòng rửa mặt một phen. . .” Nàng không biết có
phải hay không nguyên nhân do tâm lý, có cảm giác mặt ngứa ngáy khó
chịu, trên người có mùi vị rất khó chịu, lúc này cũng không phải thời
điểm trời đông giá rét, đúng là thời điểm xuân về hoa nở, tại trong
phòng cầu ngây người cả buổi, nàng vừa mới tiếp thu kịch tình thì mồ hồi lạnh thi nhau tuôn ra, lúc này tóc tán loạn như bà điên, trên người mùi vị khác thường chính mình ngửi còn thấy khó chịu.
Nha đầu mặt
tròn không nhịn được lại kẹp chân chặt hơn chút nữa, không khỏi nói: “Tỷ còn rửa mặt cái gì ah, phu nhân cho tỷ tranh thủ thời gian đi vệ sinh,
lúc này phu nhân sắp đi ra ngoài thắp nhang rồi, tỷ còn lề mề cái gì?”
“. . .” Thật sự là phòng bị dột mà trời mưa thì cả đêm, Bách Hợp ngửa đầu
thở ra một hơi dài, ngày thường nàng tại trước mặt Hoa phu nhân là bộ
dạng điên điên khiến Hoa phu nhân vui vẻ, mới trở thành nha hoàn bên
cạnh Hoa phu nhân, nếu không phải nhờ bộ dạng điên khùng này làm cho Hoa phu nhân vui vẻ thì cũng không tới phiên Thạch Lưu làm nha đầu hầu hạ
bên người, Hoa phu nhân hết lần này tới lần khác dễ dàng tha thứ nàng,
hơn nữa thời điểm đi ra ngoài luôn mang theo nàng cùng, Xuân Hạ Thu Đông bốn hương đi theo hầu Hoa phu nhân nên không cần nàng, chỉ có thể xem
như để tiêu khiển mà thôi, nguyên chủ trước kia còn rất cao hứng, lúc
này đổi thành Bách Hợp, nghĩ đến đây lại là tôn vinh của nguyên chủ,
một cỗ cảm gíac thẹn dâng lên trong lòng.
Trong kịch tình nàng
vốn định cùng Hoa phu nhân đi thắp nhang, lúc này Bách Hợp nghĩ tới Thu
Hương và Đường Bá Hổ tại thời điểm này đã gặp nhau, cũng bất chấp thể
diện của chính mình, rất sợ Hoa phu nhân đi rồi, quay người liền chạy
ra.
Vừa mới tại trong phòng cầu tiếp thu nội dung câu chuyên nên
trì hoãn rất nhiều thời gian, lúc này Bách Hợp thật không dám dừng lại,
nàng chạy thẳng một đường đi ra, dẫn tới trong phủ mọi người đều quay
lại nhìn nàng, cũng không biết có phải hay không ngày thường Thạch Lưu
luôn thể hiện bộ dạng như vậy, cho nên cũng không có người giật mình,
thật vất vả đuổi tới cửa phủ, cuối cùng cũng may vượt qua đại đội.
Hoa phu nhân hướng tới Bách Hợp vẫy vẫy tay, ra hiệu cho nàng qua đi theo
cỗ kiệu bên cạnh, ngửi thấy được trên người Bách Hợp có mùi, Xuân Hạ
Đông ba người không hẹn mà đều cách xa nàng một tí, Bách Hợp nghĩ vậy
một hồi nguyên chủ trong trí nhớ là lúc này đây gặp gỡ Đường Bá Hổ, bởi
vì Thu Hương đối với đám ăn mày thân cận cùng trìu mến nên cảm động được hắn, khiến cho hắn bắt đầu hạ quyết tâm muốn truy Thu Hương.
Tuy nói Thu Hương tướng mạo đẹp, nhưng đối với người đã nhìn qua biết bao
nhiêu tiểu mỹ nhân như Đường Bá Hổ mà nói nàng ta không phải mỹ nhân đẹp nhất, mà hấp dẫn hắn nhất là Thu Hương thiện lương. Muốn hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ cũng phải lấy được tâm của Đường Bá Hổ, Bách Hợp
cũng chuẩn bị thể hiện ra chính mình thiện lương, vừa vặn câu được xuân
tâm của Đường Bá Hổ, có thể vội vàng hoàn tất nhiệm vụ này.
Nàng chính tại trong lòng có chủ ý, Hoa phu nhân lại hướng nàng vẫy vẫy tay: “Thạch Lưu cùng ta tiến vào chùa miếu nào, Xuân Hương Thu Hương mấy
người các ngươi tiến đến bố thí, cầm vài thứ cho người nghèo ăn.”
“. . .” Bách Hợp nhìn Hoa phu nhân mới phân phó, nói xong lời này lại
lần nữa ngồi vào trong kiệu, căn bản không cho nàng có thời gian cầu
tình, Bách Hợp do dự một chút, nghĩ đến Thu Hương bọn người gần đây được sủng ái, vừa định cầu tình chỉ điểm Thu Hương ở lại để cho nàng mang đồ đến bố thí, Thu Hương lại nói: “Thạch Lưu, trên người của ngươi sao lại có mùi thúi như vậy?”