Sau khi ly hôn thì Vạn Chư cưới Bách Hợp, Bách Hợp cũng xuất thân từ
quân nhân thế gia, Vạn Chư dựa vào thế lực của nhà vợ, sau đó một đường
lên tới chức quân trưởng, cùng cha của người đàn ông Triệu Tinh lúc
trước ** ngang vai ngang vế, Triệu Tinh lúc này hối hận. Ả lúc còn trẻ
tuổi ỷ vào tuổi trẻ xinh đẹp ăn chơi đàng điếm, sau đó lại lăn lộn với
một người lại một người đàn ông, ả từng bước bắt đầu trụy lạc, cuối cùng khi đã tàn hoa bại liễu, thì gặp lại người chồng lúc trước bị chính ả
vứt bỏ, anh ta dưới gối đã có con cái, có phụ nữ làm bạn, Triệu Tinh hối hận, cô ả cảm thấy chính cô ả đã buông tha cho hạnh phúc thuộc về mình.
Cô ả thấy mọi thứ Bách Hợp hiện tại có được vốn nên thuộc về cô ả, vì vậy
dưới đủ loại tuyệt vọng, Triệu Tinh tự sát, ai ngờ cô ả được ông trời
lưu đãi, sau khi ả chết lại được trọng sinh về thời điểm ả làm sai lúc
trước, sau khi mới cùng người con trai của quân trưởng kia có tình một
đêm, ả liền ngay tức khắc cùng người đàn ông kia chặt đứt liên hệ, đáng
tiếc rốt cuộc vẫn đã xảy ra quan hệ, hai năm sau Vạn Chư trở lại, chuyện ả cùng con trai quân trưởng giấy không gói được lửa, tuy chỉ làm một
lần thôi, nhưng với tính cách Vạn Chư vẫn cường ngạnh ly hôn với ả, sau
đó lại là chuyện giống kiếp trước – cưới nhà họ Bách.
Nhưng Triệu Tinh không cam lòng, ả thấy phải vì hạnh phúc của mình mà cố gắng một
phen, bởi vậy quấn bên cạnh Vạn Chư, Vạn Chư lúc ấy có thể lấy ả, trừ bỏ do bên ngoài có ưa thích của cha mẹ, chính anh ta nếu hoàn toàn vô tình thì cũng sẽ không chấp nhận cửa này hôn sự này. Chẳng qua do Triệu Tinh tổn thương anh ta quá sâu, nên mới khiến cho anh ta hận Triệu Tinh thấu xương.
Lần này Triệu Tinh cũng không phủ nhận sai lầm của chính
ả, nhưng lại khăng khăng do ả bị kẻ khốn nạn kia bắt buộc, Vạn Chư ngay
từ đầu bơ cô ả, thế nhưng Triệu Tinh lại bày ra tư thái ăn năn thật
lòng, cô ả thường xuyên chạy đến Vạn gia, cùng Bách Hợp gọi chị kêu em,
còn ở trong nhà bọn họ làm trâu làm ngựa, lúc đầu Vạn Chư còn nói qua
với Bách Hợp, lâu dần về sau, Bách Hợp thuận theo bắt đầu thả lỏng cảnh
giác, càng về sau, trong thông cảm lại ẩn ẩn pha lẫn một tia hả hê.
Dù sao đi nữa, có người vợ nào nhìn thấy vợ trước của chồng tới chuộc tội, luôn mồm gọi mình là chị chị, ở nhà mình làm trâu làm ngựa, mà không
toan tính đây? Bách Hợp dần thả lỏng, Vạn Chư tự nhiên cũng bắt đầu thay đổi thái độ với Triệu Tinh, dù sao thì cũng từng là vợ của mình, tuy
rằng Vạn Chư bởi vì phản bội của ả mà có chút không chịu được, nhưng
Triệu Tinh cũng đáng thương, không phải ả tự nguyện, ả cũng chỉ bị bắt
buộc, một khi trong lòng Vạn Chư tha thứ cho ả, thì sau đó Triệu Tinh
liền nhanh chóng sáp nhập vào trong cái gia đình này, Bách Hợp ban đầu
hả hê, đợi đến khi phục hồi lại tinh thần thì đã thấy vẻ mặt áy náy của
chồng khi nhìn Triệu Tinh.
Vạn Chư cảm thấy do mình lúc trước vừa đi thì hai năm không có tăm hơi, lại vì Triệu Tinh lớn lên bộ dạng mỹ
lệ mới đưa tới đám ong bướm này, nếu mình còn ở đây, kẻ khác khẳng định
không dám đánh chủ ý với cô ấy, nghĩ đến đây, trong lòng Vạn Chư cảm
thấy chính mình đã hại Triệu Tinh, đợi đến khi Bách Hợp kịp phản ứng,
Vạn Chư đã tràn ngập áy náy với Triệu Tinh, lúc đầu anh ta chỉ dùng khả
năng của mình giúp Triệu Tinh, thay ả an bài công tác, cũng làm các loại dàn xếp cho người nhà cô ả.
Bách Hợp ban đầu không biết có chỗ nào không thích hợp, đợi đến khi cảm nhận được thì đã muộn.
Cô ta bắt đầu cùng Vạn Chư cãi nhau, lúc đầu Vạn Chư chỉ tức giận, càng về sau lại càng không có tâm tư ứng phó cô ta, anh ta bắt đầu cả ngày mỏi
mệt, lại không muốn về nhà, mà lúc này sự dịu dàng của Triệu Tinh không
thể nghi ngờ đã trở thành một cái bến cảng có thể cho anh ta dừng chân,
tuy rằng Vạn Chư sau khi cùng Bách Hợp tách ra trước cũng không thật sự
phát sinh quan hệ ** gì với Triệu Tinh, nhưng kỳ thật trong lòng anh ta
đối với Bách Hợp đã mệt mỏi, dưới trò cười như vậy, Triệu Tinh kiếp
trước hưởng qua hương vị xa hoa đồi truỵ làm lãng tử quay đầu, tẩy đi
phấn son, lại do kiếp trước hiểu biết Vạn Chư, cố ý biến thành loại
phụ
nữ anh ta thích nhất, dưới hai so sánh rõ rệt, Vạn Chư cuối cùng vẫn ly
hôn với Bách Hợp.
Tuy rằng anh ta sau cùng không bạc đãi Bách
gia, nhưng một cái gia đình êm đẹp của Bách Hợp lại bị chia rẽ, trong
lòng cô ta oan khí, huống hồ Vạn Chư sau này ngày càng cao quý hơn, anh
ta cũng không tái giá với Triệu Tinh, mà tiếp tục thăng đến chức sư
trưởng, oán hận trong lòng Bách Hợp khiến cô giống Triệu Tinh bước lên
con đường tìm đến cái chết, cô ta khi còn sống nguyện vọng lớn nhất
chính là đuổi tiện nhân Triệu Tinh này đi, không thể tiện nghi Vạn Chư
cho ả.
Trong trí nhớ tuy rằng không có chuyện Vạn Chư lại cưới
Triệu Tinh, nhưng Bách Hợp đoán, một khi chính anh ta cùng vợ ly hôn,
Triệu Tinh lại bày ra một bãy tình ôn nhu, có thể thấy trong cuộc hôn
nhân Vạn Chư cả người mỏi mệt sẽ chuyển tình cảm đi chỗ khác. Nguyên chủ vô cùng không cam lòng, cô ta cái gì cũng không làm, cũng chỉ vì Triệu
Tinh có ông trời ưu ái, làm sai chuyện còn có thể làm lại, tất cả tiền
tài ** đều hưởng thụ đầy đủ, cô ả còn có lại được Vạn Chư, phá hủy hôn
nhân của cô ta cùng Vạn Chư, còn Triệu Tinh lại coi nguyên chủ trở thành tiện nhân, nguyên nội dung vở kịch miêu tả Bách Hợp thành một cực phẩm
không biết xấu hổ.
Thu lại toàn bộ trí nhớ trong đầu, cả người
Bách Hợp run run, nhiệm vụ lần này nếu so với những lần trước tương đối
dễ làm hơn, ít nhất nguyên chủ có mục tiêu xác định, cô biết nên phấn
đấu bên nào, mà không phải như ruồi bọ không đầu đâm loạn.
Lúc
này nội dung vở kịch đã chạy tới đoạn cô cùng với Vạn Chư mới kết hôn
không lâu, là đoạn Triệu Tinh đã sống lại trở về quấn quýt lấy Vạn Chư.
Bách Hợp trong nội dung vở kịch bởi vì thân phận nên tự cao, khi Triệu Tinh
quấn quýt lấy Vạn Chư giải thích cô cũng không để ý, mà rộng lượng lựa
chọn giao quyền lợi quyết định chuyện này vào tay Vạn Chư, đã vậy cô còn thành toàn cho người đàn bà Triệu Tinh trong mắt trong lòng không biết
xấu hổ đoạt đi hạnh phúc của cô. Lần này Bách Hợp đương nhiên sẽ không
cho Triệu Tinh cơ hội nữa, cho dù tình huống Triệu Tinh sống lại vào lúc này là tình huống có lợi cho ả, Bách Hợp cũng tuyệt đối phải tranh thủ
tâm của Vạn Chư.
Nói đến Vạn Chư, người này kiên định lạnh nhạt
quả quyết, là một người đàn ông có chủ kiến, nếu không cũng không ly
hôn, còn về Triệu Tinh không có trinh tiết anh ta dù thích nữa cũng sẽ
ly hôn.
Thời gian một ngày trôi qua nhanh, hôm nay Bách Hợp cũng
không đi gặp Triệu Tinh, cô ngược lại chọn đi mua thức ăn nấu cơm, Triệu Tinh dù dùng thủ đoạn ôn nhu như thế từng bước đem tâm Vạn Chư buộc
chặt, nhưng Vạn Chư người đàn ồng này có tự tôn rất mãnh liệt, vốn anh
ta hiện tại thăng chức mặc dù có nguyên nhân công trạng của anh ta,
nhưng cũng có nguyên nhân gia đình nhà vợ, Triệu Tinh lúc trước cũng là
lợi dụng điểm này, mới thành công làm cho Vạn Chư khi đối mặt với Bách
Hợp trong lòng sinh ra vài phần ngăn cách, lúc này Bách Hợp quyết định
phải thay đổi, không để cho Triệu Tinh thừa dịp cơ hội, tự nhiên sẽ
không giống với Bách Hợp trong nội dung vở kịch, ngây ngốc chờ địch nhân tìm tới cửa.
Giữa trưa tùy tiện ăn một chút, buổi tối Bách Hợp
nhớ trong trí nhớ Vạn Chư thích ăn thịt kho tàu, cô nấu một bát, trải
qua vài đời, trình độ tay nghề Bách Hợp đã nâng cao, buổi tối khi Vạn
Chư trở về, ngửi được mùi đồ ăn trong phòng, cả người đều ngẩn ra.
“Lão Vạn đã về.” Thời đại này không thịnh hành xưng hô ông xã, bà xã, lúc
Bách Hợp kiên trì gọi to một tiếng lão Vạn, Vạn Chư gật gật đầu, rửa tay thay quần áo rồi ngồi xuống trước bàn cơm.