Chẳng qua Bách Hợp không đành lòng để cô ấy một mình chật vật đáng thương mà thôi, cô cũng không muốn có dính líu gì tới Tô Ngọc, tuy nói tuổi Tô Ngọc không lớn lắm, nhưng lúc mình không xuất hiện rõ ràng đã nghiêng về phía Yaren bên kia, cô gái như vậy, đừng nói cô là con gái sẽ không thích cô ấy, cũng không thể cưới cô, mà cho dù chính nguyên chủ, đoán chừng dưới tình huống như vậy cũng chắc chắn sẽ không lấy Tô Ngọc.
“Tôi tới tỷ thí”. Bách Hợp lắc đầu một cái, rút tay đang được Tô Ngọc ôm trong ngực ra, cô ấy vốn ôm chắc không chịu buông, nhưng ở dưới sự khéo léo của Bách Hợp thì cô ấy vẫn không tự chủ được thả cánh tay ra. Nghe được những lời này của Bách Hợp, trong mắt cô ấy lóe lên bất mãn, chu môi một cái: “Hừ, em muốn tố cáo anh với bác Hạ, hóa ra không phải anh tới đón em~”.
“Chẳng qua là một cái gối thêu hoa thôi, một cái phế vật mà chị cũng để ý? Tô Ngọc, ánh mắt của chị kém như vậy từ lúc nào?” Tô Phi vừa mới đánh bại Tô Ngọc, nhất là ở dưới con mắt mọi người để cho Tô Ngọc mất hết mặt mũi, cô ta có thể tưởng tượng được từ nay nhà họ Tô đã không còn giành tình cảm cho Tô Ngọc, sau này nhà họ Tô chỉ có cô, chỉ có cô mới xứng làm người thừa kế! Tuy nói ban đầu Tô Phi coi thường nhà họ Tô, nhưng là do nhà họ Tô thiếu nợ cô, vì vậy Tô Phi sớm đã quyết định muốn thay nguyên chủ thu nhà họ Tô vào tay, hơn nữa cướp đi hết thảy của Tô Ngọc.
“ Phế vật? Tô nhị tiểu thư đừng lãng phí thời giờ của tôi”. Bách Hợp chân mày cau lại, cô đối với Tô Ngọc không có tình cảm gì, nhưng lại càng thêm chán ghét Tô Phi, vào lúc này trong mắt cô lộ ra lãnh khí, nhất thời kích thích Tô Phi.
Một lòng Tô Phi đều cho rằng Bách Hợp là một đàn ông cặn bã, dù sao Hạ Bạch được cả hai chị em nhà họ Tô yêu thích, khiến cho hai chị em tranh đoạt, ghen ghét lẫn nhau. Thế nhưng hắn chưa làm chuyện gì cả, ngay từ đầu Tô Phi đã muốn trả thù hắn, cũng không thích hắn, nhưng một mặt khác Tô Phi lại hy vọng có thể có được tình yêu của Hạ Bạch, để cho hắn yêu mình đến nổi điên, lại cầu mà không được. Để cho hắn nếm thử một chút cảm giác của nguyên chủ ban đầu, chuyện đầu tiên cô muốn sau khi đi đến cái thế giới Star này chính là muốn tóm Hạ Bạch nam chính này, nhưng cô làm nhiều việc như vậy, món ăn mà người thế giới Star truy lùng thì hắn lại không thích, cô dịu dàng chăm sóc mà hắn cũng không quan tâm, tùy hứng đáng yêu lại càng không phục tùng. Tô Phi cứ tưởng rằng mình lãnh đạm hắn một đoạn thời gian thì hắn ta chủ động theo đuổi, phục tùng mình.
Ai ngờ cô trốn tránh, lạnh nhạt với Bách Hợp cũng không để cho Bách Hợp suy nghĩ nhớ nhung cô nhiều, ngược lại thì hai năm qua cũng không hề liên lạc với cô. Ban đầu cô còn vì vậy mà rất tức giận, dù sao mình làm nhiều việc như vậy, hết lần này đến lần khác còn không được đáp lại. Cái này khó tránh khỏi để cho Tô Phi cảm thấy lúng túng đồng thời lại có chút oán hận, nhưng giống vậy cô lại có chút không cam lòng, nếu không phải sau đó có Yaren, người cùng Hạ Bạch có danh tiếng như nhau yêu cô, cũng điên cuồng theo đuổi cô, đền bù mấy phần lúng túng của cô, thì sợ rằng lúc này nhìn thấy Bách Hợp không bình tĩnh được như vậy.
Sau khi Tô Ngọc bị cô kích thích thành phế vật như bây giờ, người Tô Phi hận nhất cũng đã không còn là Tô Ngọc nữa. Nhà họ Tô bởi vì bây giờ cô nhìn cũng không thuận mắt nên cũng không còn hận nữa, hiện nay cô hận nhất chính là Bách Hợp người đàn ông vô tình vô nghĩa này. Nhất là bách Hợp dám lãnh đạm với cô như vậy, cô chỉ muốn để cho Bách Hợp thích mình sau đó nếm thử một chút tư vị bị người coi thường mà thôi. Nhưng bây giờ cô đã thay dổi chủ ý, cô phải đánh bại Bách Hợp, để cho vai nam chính trung tâm luôn cao cao tại thượng lại cuồng vọng dốt nát giống như chó nằm sấp trước mặt mình, khát cầu tình yêu của mình, như vậy mới có thể giải mối hận trong lòng!
“Lãng phí thời giờ của anh?” Tô Phi khóe miệng giương lên, đang tức giận trong lòng thì nghe được lời này, không nhịn được liền nở nụ cười: “ Tôi biết anh có tinh thần lực cấp 4. Tôi cũng là cấp 4, anh có dám tỷ thí một trận với tôi hay không?”
Cô đã thấy trong tiểu thuyết, lúc Hạ Bạch khi tham gia cuộc thi đấu Lôi Lịch Tinh, thực lực là ở tinh thần lực cấp 4, lấy tuổi của hắn thì tinh thần lực cấp 4 truyền ra ngoài liền trở thành trọng điểm để Đế Quốc lưu ý, từ nay cuộc sống thuận buồm xuôi gió, càng được nhà họ Hạ hết sức coi trọng, một đường lên tới cấp 6 sau đó trợ giúp Tô Ngọc lên tới cấp 4. Khi xem tiểu thuyết Tô Phi cũng cảm thấy sảng khoái, nhưng sau khi chính cô trở thành nữ phụ, nghĩ tới đây một chút cũng không dễ chịu.
Vốn trong sách nói là tinh thần lực tăng cấp hết sức khó khăn, nhưng không hiểu sao Tô Phi có dị năng tinh thần lực nhưng tăng cấp không nhanh, sau khi cô lấy được cỗ thân thể này thì tinh thần lực tăng cấp lại nhanh vô cùng, thậm chí ở nửa năm trước liền đạt tới cấp 4, trong này mặc dù có Yaren giúp một tay lấy được một ít thủy tinh cầu có tác dụng với tinh thần lực, nhưng nguyên nhân chính chắc là do bản thân cô thích hợp tu luyện tinh thần lực.
Mà Tô Phi sở dĩ dám lớn tiếng khiêu chiến với Bách Hợp như vậy, trừ việc bởi vì cô cũng đồng dạng là tinh thần lực cấp 4 ra, cô ta còn có một đòn sát thủ, đó là bây giờ cô ta đã là thể thuật cấp 2. Bởi vì cô xem qua tiểu thuyết, biết ở kịch tình sau này tác giả từng đề cập qua, bởi vì nam chủ Hạ Bạch song tu tinh thần lực và thể thuật, cho nên tinh thần lực và thể thuật
tăng trưởng hết sức nhanh, đây là một bí mật đến phần cuối của tiểu thuyết mới biết cho nên vào lúc này không có người biết, bao gồm cả Hạ Bạch. Chỉ có mình Tô Phi biết cái phương pháp này, vì vậy cô thừa dịp 2 năm trước cố nén cực khổ luyện thể thuật, quả nhiên trừ lúc đầu hơi mệt cùng thống khổ một chút, về sau thì hiệu quả đã tới rồi.
Thể thuật cùng tinh thần lực song tu hỗ trợ lẫn nhau, cô mới luyện hơn một năm, mỗi ngày thời gian dùng để luyện công cũng không phải đặc biệt nhiều, nhưng thực lực cô bây giờ đã vượt qua Tô Ngọc, thậm chí cũng đã cùng ngang với Yaren danh tiếng vang dội, thậm chí cô còn cao hơn nam chủ một chút, sau này có thể tưởng tượng là chưa tới mười năm, coi như Bách Hợp phát hiện song tu bí mật, cô bắt đầu lại từ đầu cũng đã không phải là đối thủ của mình. Tô Phi hết sức tự tin với điều này.
Sau khi nghĩ tới những thứ này, cô có chút coi thường cái phế vật Bách Hợp này, dù sao ở một thời đại mà võ lực hết sức trọng yếu như thế này thì một người đàn ông có võ lực không sánh bằng mình, hay trên địa cầu một người phụ nữ mạnh mẽ thấy người chồng mình thu nhập thấp hơn mình thì sẽ mang một loại cảm giác ưu việc và ghét bỏ. Lúc này Tô Phi cũng có cảm giác như vậy, cô vừa chán ghét Bách Hợp lại vừa nhìn khuôn mặt tuấn mỹ không giống phàm nhân mà thở dài.
Bách Hợp ở trong nhà tu luyện hai năm đã cao lên rất nhiều, lại có một loại khí chất làm cho người ta không nhịn được say mê, cho dù là Tô Phi kiếp trước đã thấy nhiều minh tinh thần tượng, vào lúc này trong lòng coi thường Bách Hợp thực lực thấp cũng không khỏi bị vẻ bề ngoài của Bách Hợp hấp dẫn. Mà người đứng bên cạnh là Yaren dù gia thế, thực lực xuất chúng thì sau khi Bách Hợp xuất hiện cũng có một loại cảm giác không sánh bằng.
“Không dám so đấu với cô?” Bách Hợp thấy được vẻ ghét bỏ trong mắt Tô Phi, lại nghe được những lời này của cô ta, không khỏi có một cảm giác dở khóc dở cười. Mới vừa rồi Tô Phi kích thích Tô Ngọc tự mình nói ra muốn cùng cô tỷ thí, cuối cùng làm nhục Tô Ngọc, bây giờ cô ta lại tự cho là thực lực cao hơn mình, nói ra lời khiêu chiến như Tô Ngọc vừa nói.
Khác là bản thân thực lực Tô Ngọc quá kém, lại bị Tô Phi kích thích mới đánh mất lí trí mà khiêu chiến. Mà bây giờ mặc dù Tô Phi có thực lực nhất định, nhưng cô ta lại đánh giá sai mình, vì vậy cô ta sẽ rơi vào kết quả giống như Tô Ngọc.
Nhưng lúc này hiển nhiên Tô Phi không nghĩ như vậy, lúc này gương mặt cô tự tin, chỉ vào thủy tinh cầu ở một bên nói: “ Rót vào tinh thần lực, xem màu sắc của ai sáng hơn, kéo dài hơn.”
Gương mặt cô ta kiêu ngạo, khiến cho Yaren ở một bên nhìn thấy có chút say mê. Tô Ngọc liền đắc ý kéo tay Bách Hợp, lớn tiếng nói: “Anh Hạ thay em báo thù!”
Mình định nhân cơ hội này đánh bại Tô Phi để cho cô ta mất hết thể diện, nhưng sau khi bên cạnh hiện tại có một cái giá trị trí lực thấp Tô Ngọc, rất nhanh không tự chủ thay Tô Phi dạy dỗ cô ấy.
Tô Ngọc mở miệng thốt ra lời này, nếu thắng sẽ làm người ta cảm thấy Bách Hợp vì thay con gái hả giận, mất hết phong độ đàn ông, mà nếu mình thật giống trong kịch tình chỉ là tinh thần lực cấp 4 thì không phải đối thủ của Tô Phi tinh thần lực đã cấp 4 trung kì, thể thuật cấp 2. Đến lúc đó mới thật sự sẽ bị Tô Ngọc làm hại thân bại danh liệt.
“Cô có thể rời đi” Bách Hợp nhìn cũng không thèm nhìn Tô Ngọc một cái, thần sắc không có một chút thương tiếc nào. Cô thốt ra lời này thì Tô Ngọc ngay lập tức ngây dại, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, Tô Phi thấy kết quả của Tô Ngọc như thế thì lúc này trong lòng mới thở dài nhẹ nhõm, cô sợ Bách Hợp giống như trong kịch tình bị nữ chủ Tô Ngọc hấp dẫn, nếu mình phải có được tình yêu của Hạ Bạch thì tất nhiên không thể lại để cho nam nữ chủ có cơ hội tiếp xúc, cho dù cô không thích Bách Hợp đi chăng nữa thì cũng tuyệt đối không để cho Bách Hợp thích Tô Ngọc. Vật cô không có được, cho dù cô không cần đến, tự nhiên cũng không thể để người khác có được.!
“Có nghe thấy không? Chị có thể rời đi”
Tô Phi cười lạnh hai tiếng, hướng tới gương mặt lúng túng có vẻ giận giữ của Tô Ngọc nói: “Để cho chị cút, chị còn mặt dày mày dạn lưu lại làm gì? Tưởng anh ta tới thay chị hả giận? Đánh thắng được tôi đã rồi nói!”
“Anh Hạ, anh xem cô…” Tô Ngọc nghe vậy, giậm chân đi tới, đưa tay lại muốn bắt lấy cánh tay Bách Hợp. Cô đã không chiếm được tình yêu của Yaren thì cô sẽ không thể bỏ qua Hạ Bạch, nếu như cô không có tác dụng gì thì sau khi trở lại nhà họ Tô cha Tô sẽ không thèm để ý đến cô.
Tô Ngọc trông có vẻ ngu, nhưng rút cuộc vẫn xuất thân từ nhà họ Tô, không thể thật ngây thơ dốt nát giống biểu hiện bên ngoài như vậy. Trước kia cô tự cao như vậy chỉ vì cô có thưc lực cao hơn Tô Phi, vốn không đem Tô Phi để trong mắt, giờ lại không cam lòng mình đứng sau Tô Phi, cho nên mới khắp nơi tranh chấp, bây giờ một khi cô không sánh bằng Tô Phi thì Tô Ngọc muốn tìm đường lui cho mình. Ba Tô cũng có quyết định gả cô cho Đại thiếu gia Hạ gia, trước kia cô có chút coi thường hôn sự này, bây giờ không còn có lựa chọn nào khác cả.