“Sao lại không có khả năng?” Khi Bách Hợp nói đến chỗ này thì xông lên
vạch cổ áo Lương Tình ra, rồi trực tiếp móc ra điện thoại tạch tạch tạch chụp vài kiểu: “Rõ ràng là bị cưỡng hiếp rồi, anh biết rõ tôi hận
chuyện này nhất, không được, tôi muốn báo án.” Bách Hợp vừa nói xong
không chờ hai cha con này tỉnh táo lại, quay người chạy thẳng ra bên
ngoài.
Theo như tình tiết trong kịch bản thì hai cha con Lương
Bình trở về để giải quyết một số việc, bởi vậy sáng sớm đã đợi ở phòng
khách, mấy ngày trước cô không chỉ quẹt thẻ của Lương Bình mua rất nhiều thứ, biện thự cũng lắp đặt hoàn thành, bởi vì mua giá cao nên chỉ trong vòng hai ngày các thủ tục sang tên đã hoàn tất, dù sao tiêu tiền là của Lương Bình ngu gì mà không tiêu, bởi vậy cô tiêu không hề nhíu mày chút nào, sau khi lấy được chứng cớ mình cần thì quay người chuẩn bị đi tới
biện thự mới mua.
Lương Bình ngẩn ngơ, đợi đến lúc tỉnh táo lại
đuổi theo thì vừa vặn thấy Bách Hợp trèo lên taxi rồi, trước kia Lương
Tình chỉ lo đau lòng ba sau đó cùng người yêu yêu đương mặn nồng, thế
nhưng lúc này bị người khác phát hiện nhất là Bách Hợp thì ả ta lại hơi
sợ, lôi kéo tay Lương Bình rồi nước mắt ào ào chảy xuống.
“ Ba
ba, làm sao bây giờ? Có phải mẹ đã biết rồi không? Ba ba, ba ba, nếu như bị người khác biết thì con nên làm gì bây giờ?” Lúc này Lương Tình mới
biết sợ, nhưng ả lại rất tin tưởng thần tượng vạn năng Lương Bình, quả
nhiên Lương Bình cũng không khiến ả thất vọng, ôm chặt ả rồi nói: “Bảo
bối, con yên tâm, ba ba sẽ ly hôn với con đàn bà đó rồi bán công ty đi,
mang con cao chạy xa bay, sau đó chúng ta ra nước ngoài sống thì sẽ
không có người biết chúng ta là ai.”
Nghe thấy Lương Bình nói như vậy thì trong lòng Lương Tình mới yên ổn lại, một bên ngoan ngoãn tựa
đầu vào ngực Lương Bình, một bên khóc như mưa nói: “Cảm ơn ba ba, con
yêu ba!” Lương Bình cảm động không hề khách khí hôn lên đôi môi đỏ thắm
của con gái.
Để cho taxi lái một vòng rồi trở về, Bách Hợp thấy
tình cảnh đó từ xa, cười lạnh hai tiếng rồi rút điện thoại ra chụp vài
tấm đôi chó má này đang hôn thắm thiết, xong mới cất điện thoại đi.
Tài xế taxi nhìn từ gương chiếu hậu thấy cảnh đó thì không khỏi tò mò hỏi: “ Cô à, đó là chồng của cô?” Anh ta cũng nhìn thấy cảnh đôi nam nữ hôn
nhau nồng nhiệt, lúc này lại nhìn thấy bộ dạng bắt kẻ thông dâm của đàn
bà trung niên xinh đẹp này, hắn đã nhiều lần nhận chở khách nữ đi theo
dõi gian phu nên khi thấy tình cảnh đó thì trực tiếp mởi miệng hỏi.
Bách Hợp ngập ngừng một chút: “ Đúng vậy, ông ta là chồng của tôi, nhưng mà…?”
“ Xem ra anh ta có nhiều tiền đấy, bây giờ đàn ông có tí tiền thì đồi
bại, trong nhà có vợ con rồi còn ra ngoài xằng bậy, cứ thích con gái trẻ tuổi xinh đẹp làm hại những người như chúng tôi lớn tuổi rồi còn chưa
lấy được vợ…” Tài xế lái taxi nghe nói như thế thì nhớ tới những kẻ có
tiền độc ác lập tức mắng xối xả.
Bách Hợp lắc đầu, mệt mỏi nói: “ Anh chớ nói lung tung, đàn bà kia à không cô bé kia, nó, nó, nó là con
gái của tôi.” Cô nói xong những lời này thì cũng đã cúi đầu xuống giống
như là muốn khóc.
Tài xế taxi vừa nghe thấy thế thì ngơ ngẩn
luôn, kích động như đánh máu gà: “Cmn, tôi còn tưởng chuyện này chỉ có
trong ngôn tình mạng thôi chứ, không nghĩ tới thực tế còn có…”
“…” Bách Hợp liếc mắt, lúc này cô đang giả bộ bị thụ kinh hách lớn đến mức
thất hồn lạc phách nên mệt mỏi nói: “Không nói những điều này, hãy đưa
tôi đến
cục cảnh sát đã.” Cô lúc trước báo cảnh sát, miễn cưỡng nói:
“Trước kia tôi tưởng rằng con gái mất tích , bởi vậy mới lo lắng báo
cảnh sát, giời thì nó an toàn về cùng với ba ba nó rồi, tôi phải đi hủy
bỏ án mới được.”
Vẻ mặt tài xế như táo bón, lo lắng định nói với
cô nhưng lại không đành lòng kích động người đàn bà đáng thương này, thở dài đành đánh xe hướng tới cục cảnh sát.
Trên đường đi đều im
lặng, đến khi đến cục cảnh sát thì người lái xe không chịu nổi nữa mới
ném xe ở ven đường, đi theo Bách Hợp phụ nữ đáng thương này vào cục cảnh sát, hắn lôi kéo một cảnh sát rồi chỉ vào Bách Hợp cùng cảnh sát đó nói cái gì đó, nữ cảnh sát trung niên biểu lộ kinh ngạc sau đó giật mình
rồi chán ghét cuối cùng nhìn Bách Hợp với vẻ đồng tình.
“Thật sự, tôi tận mắt nhìn thấy hai người kia hôn nhau thắm thiết…” Người lái xe
liếc nhìn Bách Hợp, sau đó khẳng định với nữ cảnh sát. Hắn là người
ngoài không liên quan gì nên lời nói làm chứng vô cùng tác dụng đấy, nữ
cảnh sát cũng là người làm mẹ, lúc này thấy Bách Hợp thì đồng tình và
thương hại cô, bảo người ta rót chén nước tới mang đến trước mặt Bách
Hợp, lúc này mới nhẹ nhàng nói.
“ Cô yên tâm, con gái cô đã tìm
về được rồi thì sẽ cho người hủy bỏ án, nhưng mấy ngày qua con gái của
cô có thật không có chuyện gì xảy ra sao?”
Bách Hợp lộ ra vẻ kinh hoàng, cuống quýt lắc đầu, kinh loạn khiến cho điện thoại của cô rơi
xuống mặt đất, tài xế taxi thay cô nhặt lên, liếc mắt nhìn thấy được ảnh chụp mà Bách Hợp chưa kịp tắt đi, lập tức bịp mồn mình rồi đem ảnh chụp cho nữ cảnh sát xem, hai người nhìn rõ ảnh chụp đôi cha con đang hôn
nhau và ảnh cơ thể Lương Tình đầy dấu vết đã xảy ra quan hệ.
Nữ cảnh sát nhìn thấy rõ bộ dáng của Lương Bình rồi giật mình: “ Ơ đây không phải là Lương tiên sinh sao?”
ở cái thành phố này Lương Bình coi như là nhân vật có uy tín, gã thành
lập công ty kiến trúc, đã hợp tác với rất nhiều ông trùm bất động sản
nên cũng hơi nổi tiếng, đã từng được lên báo tài chính và kinh tế, lúc
này đây danh nhân và con gái lại làm chuyện gièm pha thế khiến nhiều
người chấn kinh, có một số cảnh sát đang hóng tai nghe thì cũng đi tới
ngó điện thoại.
Bách Hợp như vô cùng bất lực, đợi đến lúc điện
thoại của mình trở về thì đoán chừng ảnh chụp đã bị coppy xuống rồi, có
điều đây chính là kết quả mà cô muốn, không phải Lương Bình muốn sang
tên tài sản à, cô khiến gã ta hai bàn tay trắng. Cô sẽ công bố chuyện
gièm pha của Lương Bình giữa ban ngày ban mặt, dù sao cô chỉ đến làm
nhiệm vụ,lúc nào trở về cũng không biết, phải khiến cho danh dự của đôi
cha con chó má này quét rác, ép đến bức đường cùng thì mới có thể chính
thức giải hận thay Bách Hợp