Sau khi Lâm Xảo Tầm tỉnh lại thì hơi sợ hãi, nhưng được Tống Tuấn trấn
an, rồi dần dần giao phó trái tim cho hắn. Được Tống Tuấn nói vài câu dụ dỗ nàng lại tiếp tục tin tưởng hắn.
Ai ngờ khi Lâm Xảo Tầm trở
lại Lâm gia, lại phát hiện mình có bầu. Nữ nhi còn chưa có xuất giá liền mang trong mình đứa con hoang, Lâm lão tất nhiên liền nổi giận, yêu cầu nữ nhi từ bỏ cốt nhục, sau đó tìm người khác gả đi. Hiển nhiên Lâm Xảo
Tầm không đồng ý, nàng dưới sự giúp đỡ của Đào Hồng lặng lẽ chạy trốn
khỏi nhà, dự định trước tiên đi tìm Tống Tuấn.
Lúc này liền không thể không nói đến nguyên chủ Bách Hợp này, nàng ban đầu cũng không biết chuyện xấu của trượng phu và Lâm Xảo Tầm. Mà trùng hợp nguyên bản Bách
gia trước kia chưa phát tài, vốn cùng Lâm gia là láng giềng mà thành hảo hữu. Mà Bách Hợp bản thân còn có một đệ đệ tên là Bách Vân, hai tỷ đệ
từ nhỏ cùng con gái Lâm gia là Lâm Xảo Tầm có quan hệ vô cùng tốt. Bách
Vân từ nhỏ đã thầm mến Lâm Xảo Tầm, vốn tưởng đời này cùng nàng không có duyên phận, ai ngờ sau khi đi tới Thượng kinh dĩ nhiên phát hiện tung
tích của Lâm Xảo Tầm, hiển nhiên liền vui mừng tiến đến nhận nhau.
Bách Hợp vốn chỉ có một đệ đệ, lại gặp được tỷ muội tốt khi còn bé, tự nhiên đối với nàng yêu thích có thêm. Biết Lâm Xảo Tầm ở Lâm gia lên kinh tìm người, liền trước tiên nhiệt tình mời nàng ở lại, hơn nữa dù sao Bách
Hợp cũng chỉ có mỗi Bách Vân là đệ đệ, hiển nhiên nàng mong muốn đệ đệ
được như ý nguyện. Tuy nói bây giờ Bách gia sớm không phải Lâm gia trước kia có thể so sánh, nhưng chủ yếu là đệ đệ thích, nàng cũng không có
coi trọng cái gì quan niệm môn đăng hộ đối, cũng định trở về thuyết phục cha mẹ tiếp nhận Lâm Xảo Tầm có xuất thân kém này.
Ai ngờ lần ở
lại này, Lâm Xảo Tầm mới phát hiện người trong lòng của mình dĩ nhiên
chính là trượng phu của Bách Hợp tỷ tỷ mà mình hồi nhỏ vô cùng kính nể.
Nàng bắt đầu có chút bối rối sợ sệt, nhưng có Tống Tuấn trấn an, nàng có tình cảm sâu sắc với Tống Tuấn, đương nhiên không lờ được lời dỗ ngon
dỗ ngọt của hắn. Chịu đựng cảm giác chột dạ, mặt khác nhờ Tống Tuấn đi
tìm địa phương khác để chuyển ra ngoài. Tống Tuấn khó có được thấy một
tiểu mỹ nhân như vậy đương nhiên hoan hỉ, thỉnh thoảng đi ra ngoài lén
cùng nàng hẹn gặp một phen.
Giấy thủy chung là không gói được
lửa, dĩ nhiên biết trượng phu của mình vô cùng coi trọng thân muội Lâm
Xảo Tầm, Bách Hợp vô cùng giận dữ. Nguyên bản lúc đầu rất yêu thích Lâm
Xảo Tầm liền về sau biến thành oán hận và cay nghiệt. Lúc biết trong
bụng Lâm Xảo Tầm còn mang thai con của Tống Tuấn, Bách Hợp nhất thời đố
kỵ, trong lòng sinh ra vài phần sát ý, nàng chuẩn bị một chén rượu độc,
cấp cho Lâm Xảo Tầm uống.
Ai ngờ lúc này cha mẹ Lâm Xảo Tầm tìm
đến thượng kinh, bọn họ bởi vì nữ nhi mất tích mà đau lòng, chợt bừng
tỉnh đại ngộ mới biết được cho dù nữ nhi bọn họ coi như đã phá nề nếp
gia phong, nhưng bọn họ vẫn luyến tiếc nữ nhi, bởi vậy họ quyết định tha thứ cho Lâm Xảo Tầm, tùy ý cho nàng sinh đứa bé này, sau này để cho làm người thừa kế Lâm gia. Chén rượu độc kia trời xui đất khiến làm cho cha mẹ Lâm Xảo Tầm uống, hai người bị độc phát mà chết.
Bởi vì rượu
kia là Lâm Xảo Tầm cho cha mẹ uống, nên nàng hiển nhiên bị coi là hung
thủ giết người, bị nhốt vào trong tù, nàng thống khổ vô cùng.
Lúc này người được xưng là cứu khổ cứu nạn thế nhân sư thầy Tế Thế xuất
hiện, hắn đầu tiên dùng đại thần thông của mình cùng hoàng thượng tạo
nên quan hệ, sau đó phái đồ đệ của mình lần theo dấu vết trúng độc suýt
nữa đã hại chết Lâm Xảo Tầm. Lúc sự tình sắp rõ ràng trước thiên hạ, Lâm Xảo Tầm mới rốt cục từ trong miệng Tế Thế biết kẻ hại chính mình và cha mẹ nàng là thân tỷ tỷ kết nghĩa Bách Hợp, bởi vậy trải qua kinh nghiệm
xương máu nên rất thống hận Bách Hợp.
Mà người bên nàng đều không đáng tin cậy ngoại trừ nha hoàn Đào Hồng luôn trung nghĩa, Đào Hồng bắt đầu chủ động cáo ngự trạng, muốn đi gặp Hoàng đế nói rõ những thống khổ của tiểu thư nhà mình, nàng đã nhận hết trăm loại dằn vặt. Đem Tống
Tuấn và Bách Hợp đều cáo lên trước mặt thiên tử. Mà lúc này kẻ bị mỹ sắc của Lâm Xảo Tầm mê hoặc đến choáng váng đầu óc, ngoại trừ Tống Tuấn ra
còn có đệ đệ Bách Vân của Bách Hợp. Hắn bắt đầu quân bất vị kỷ, đứng ở
bên người Lâm Xảo Tầm, lúc tỷ tỷ bị mang ra công đường thì lộ
ra khinh
thường cùng với ánh mắt giận dữ. Lúc chân tướng sự tình rõ ràng, mọi
người quay ra dập đầu với hoà thượng Tế Thế cảm tạ ơn cứu khổ cứu nạn.
Còn Bách Hợp bị tăng thêm đại hình, vì hại chết hai mạng người nên bị xử chém.
Phần cuối chuyện, Tống Tuấn tra nam này cũng khó thoát
khỏi trừng phạt, mà Lâm Xảo Tầm lại kết hôn với Bách Vân. Bách Hợp chỉ
là nhân vật nhỏ nhoi tầm thường giữa cuộc chiến của hòa thượng Tế Thế
cùng Yêu ma.
Tiếp thu xong toàn bộ nội dung vở kịch vào trong
đầu, Bách Hợp suýt chút nữa phun một ngụm máu. Lâm Xảo Tầm cô nương này
chưa xuất giá một mình xuất môn còn chưa tính, Lâm gia phụ mẫu cả hai
đều giống nhau cho rằng nữ nhi sẽ không xảy ra chuyện gì. Nhất là bên
người Lâm Xảo Tầm chỉ dẫn theo một nha hoàn Đào Hồng, ngoại trừ tứ chi
phát triển ra thì đầu óc lại hoàn toàn đơn giản. Hơn nữa hai cô nương đi ra ngoài, gặp nam nhân một chút lòng phòng bị cũng không có, cứ như vậy bị người ta chiếm tiện nghi. Mà quan trọng hơn, người nam nhân này còn
là người chưa quen biết bao giờ, đơn giản Tống Tuấn lớn lên không giống
người xấu, hay bởi vì hắn biết ăn nói. Sở dĩ sau khi Lâm Xảo Tầm bị
chiếm tiện nghi cũng không có liều sống liều chết tìm hắn báo thù, mà
còn rất nhanh tha thứ cho hắn.
Về đến nhà lúc phát hiện mình mang thai chuyện thứ nhất không phải chuyện mình truyền ra ngoài sẽ bị gièm
pha mất mặt, hơn nữa còn là bảo vệ hài tử, chưa lập gia đình mà sinh con ở hiện đại đều sẽ bị gièm pha, ở cổ đại hiếm có người nào cùng nàng có
cùng ý nghĩ, cho rằng đứa bé này là kết tinh tình yêu của hai người?
Nàng cùng với Tống Tuấn trong lúc đó mới chỉ gặp nhau có một lần, từ đâu mà có tình cảm?
Xảy ra sự tình lúc nàng chạy trốn, sau cùng chỉ
vì hành vi của nàng mà mới dính dáng tới nhiều sự tình như vậy. Nguyên
chủ quả thật có lỗi, lỗi là lỗi ở nàng hành sự quá mức cực đoan. Nhưng
lúc mới đầu gặp Lâm Xảo Tầm thì nàng vô cùng yêu thích nàng như muôi
muội, vừa xem nàng như em dâu tương lai, rất coi trọng Lâm Xảo Tầm. Bởi
vậy đến khi cuối cùng phát hiện vị muội muội mà mình coi trọng nhất đoạt đi trượng phu của mình, Bách Hợp liền không tài nào nhịn được, xuất thủ vô cùng tàn nhẫn, khẽ động đã đoạt đi tính mạng người khác.
Tiếp thu nội dung vở kịch vào trong đầu xong, Bách Hợp bắt đầu hồi tưởng lại nội dung vở kịch đã tiến hành được đến chỗ nào, nhưng vừa nghĩ tới nàng không nhịn được mà lại muốn chửi mẹ nó. Lúc này không lo được cái khác, bắt đầu chiếu tới trong trí nhớ nàng một đường chạy tới chỗ mà Tống
Tuấn giấu Lâm Xảo Tầm, nàng đã cấp rượu độc cho Lâm Xảo Tầm. Đúng lúc
này phụ mẫu Lâm gia đã tìm được con gái của mình, đang là lúc một nhà
đoàn tụ muốn uống rượu để chúc mừng.
Bách Hợp chạy thở không ra
hơi, cỗ thân thể này của nàng luôn sống an nhàn sung sướng, có chỗ nào
bị tội như vậy, Đợi được cỗ kiệu được mang đến biệt viện, mới chạy vào
trong phòng, liền nghe thấy tiếng khóc vô cùng bi thương của Lâm Xảo Tầm ở bên trong kêu lên:
“ Cha, nương, các người làm sao vậy ?”
Tiếng kêu thê lương lòng người, Bách Hợp lúc này đã xuống kiệu chạy vào trong phòng, vào phía sau cửa phòng nhìn đến Lâm phụ Lâm mẫu đã té trên mặt
đất, chén rượu bến cạnh đã đổ xuống, rượu vẩy đầy trên nền đất. Trong
lòng nàng phát lạnh, không chút nghĩ ngợi nhìn thân thể yếu ớt một chút
của Lâm mẫu ôm vào trong lòng, chính mình ngồi xuống dưới đất, đưa ngón
tay vào cổ họng Lâm mẫu móc ra.