Bia Đỡ Đạn Phản Công

Vị Hôn Thê Của Tổng Giám Đốc (17)


trước sau

Edit: Dạ Vũ

Beta: Sakura

Bách Hợp thực ra cũng không nhân tài chân chính, mặc dù lăn lộn nhiều năm nhưng kỳ thực ở phương diện tính kế người ta cũng không thể so sánh với những kẻ mạnh thực sự. Sở dĩ lúc này Bách Hợp dám thiết kế bẫy nhà họ Cố, đều là đánh một ván cờ vào lòng người.

Lúc ban đầu ba Cố hay người nhà họ Cố bị hỏi về việc có phải đang vướng vào khủng hoảng tài chính hay không có chút không kiên nhẫn, thế nhưng mà dạo gần đây lại liên tiếp có phóng viên mai phục tại Công ty giải trí Cố thị hoặc nhà họ Cố, thậm chí người hầu trong nhà ra ngoài mua đồ ăn hoặc là mua đồ đạc gì quay về cũng bắt đầu bị phỏng vấn, thì ba Cố mới cảm nhận được sự nghiêm trọng của vấn đề.

Vấn đề là đám nhà báo săn tin luôn có mặt tại khắp mọi nơi, lúc Bách Hợp tuồn tin tức, người hai nhà cùng Bách Hợp hợp tác đã sớm ra tín hiệu với nhau, đem tin tức Cố Thiên Thịnh tìm bạn mượn năm ngàn vạn rêu rao ra ngoài. Giới truyền thông sau khi nhận được tin này, cũng lùng sục khắp nơi. Tin tức Cố Thiên Thịnh trộm đồ trang sức của mẹ Cố đem tới tiệm cầm đồ lấy tiền mặt cũng bị người ta đào ra tường tận.

Lúc toàn bộ người trong giới thương gia Việt quốc biết được chuyện này thì hưng phấn rầm rầm, ba Cố lăn lộn ở ngành giải trí cũng nhiều năm, cũng có chút ít kinh nghiệm. Giờ đây nghe tới tin này cảm thấy có điều gì đó bất thường, đợi tới lúc nhận được những tin tức phía sau truyền tới, một nhà báo truyền thông trước đây cùng ba Cố hợp tác thân thiết gửi tin này cho ông, vốn là lúc ông đang ngồi trong nhà nói chuyện cùng mẹ Cố. Nghe được tin này, hai tay ba Cố run rẩy suýt nữa làm rơi điện thoại, sắc mặt biến đổi nhanh chóng.

“Có việc gì thế ông?”

Mẹ Cố ngay từ đầu vẫn ngồi nghiêm trang trên ghế sofa, đợi tới lúc kịp phản ứng chính là thấy gân xanh trên trán ba Cố nổi lên rõ ràng, hai mắt ba Cố đã đỏ bừng. Lúc này mẹ Cố hoảng sợ vô cùng, đang muốn sai người nhanh chóng gọi điện thoại đặt phòng hẹn khám tại bệnh viện, cũng sai người chuẩn bị xe thì ba Cố lại cố gắng hít sâu một hơi rồi thở ra, ôm ngực run rẩy nói: “Không! Không thể đi viện lúc này được”.

Tim ba Cố lúc này đau đớn, sau khi nghe tin tức từ người bạn kia liền cao huyết áp, nhưng lúc này ông không thể đi viện. Tại thời điểm nhà họ Cố gặp sự cố này, nếu như tin ông nằm viện cũng bị truyền ra thì không còn nghi ngờ gì nữa, tin tức nhà họ Cố bị khủng hoảng tài chính sẽ trở thành sự thật. ba Cố cũng là một kẻ lão luyện thành tinh trong thương trường, ông biết tại thời điểm sóng gió này không thể lộ ra tin tức ông nằm viện, cho dù sau khi nghe tin tức xong ông có cảm giác máu trong não muốn dồn ứ vỡ trào ra tới nơi rồi.

Nhóm người hầu cuống quýt mang thuốc giảm huyết áp cùng với thuốc trợ tim tới, ba Cố được mấy người hầu dìu lên sofa ngồi. Sau khi ông uống thuốc thì mẹ Cố xoa ngực đấm lưng cho ông. Một lúc lâu sau ba Cố mới thở lại bình thường được. Sắc mặt dù vẫn còn xanh mét nhưng so với bộ mặt vàng như nến vừa rồi đã dễ chịu hơn. Ba Cố giật giật mi mắt, quay sang hỏi mẹ Cố: “Thằng con mất dạy kia đang ở đâu?”

Tất cả mọi người ở đó đều biết rõ “thằng con mất dạy” trong lời ba Cố nói là ai. Mẹ Cố không biết con trai làm sai điều gì, lại thấy sau khi chồng mình uống thuốc thả lỏng bản thân vừa mới hồi phục chút ít liền ngay lập tức hỏi Cố Thiên Thịnh ở đâu liền thở dài: “Con có sai, ông mắng nó vài câu là được. Vì sao lại tức giận làm hại cơ thể? Nếu có biến chứng xấu thì làm thế nào? Tôi gọi cho bác sĩ Tôn rồi, ông ấy đang trên đường tới đây….”.

Bác sĩ Tôn là bác sĩ riêng của nhà họ Cố, nhưng lời mẹ Cố còn chưa nói hết, thì người vừa mới điều hòa bản thân bình thường là ba Cố lại bắt đầu tức giận tới run người, bộ dạng không thể khống chế này giống như bị trúng gió khiến cho mẹ Cố sợ run người. Vì ba Cố đã trợn mắt méo miệng không nói ra lời nào.

Lúc này mẹ Cố mới cảm thấy vấn đề trở nên nghiêm trọng, bà không biết con trai làm ra chuyện gì khiến cho người chồng có thể tung hoành trong giới thương gia cả đời của bà tức giận thành thế này. May mắn rằng bác sĩ riêng đã tới, trong khu nhà ở biệt thự nhà họ Cố cũng có thiết bị chuyên môn chữa bệnh. Mọi người dìu ba Cố vào phòng. Sau khi tình huống của ba Cố đã ổn định lại, thì mẹ Cố mới gọi điện cho Cố Thiên Thịnh. Cố Thiên Thịnh không bắt máy, khiến cho mẹ Cố có chút tức giận. Bà sai người gọi liên tiếp cho Cố Thiên Thịnh. Tại cuộc gọi lần thứ tám, rốt cuộc Cố Thiên Thịnh đã bắt máy. Mẹ Cố đem chuyện ba Cố suýt nữa bị tai biến nói cho con trai, lại nghe thấy ở đầu dây bên kia vang lên âm thanh mặc quần áo “sột soạt”, bà liền hỏi: “Con đang ở đâu?”.

Cố Thiên Thịnh nghe mẹ Cố hỏi vậy liền lắp bắp không nói lên lời. Con mình sinh mình hiểu, mẹ Cố phỏng đoán lúc này hắn ta đang ở trên giường của người đàn bà nào đó. Mà gần đây Cố Thiên Thịnh có vẻ qua lại cùng Lương Tư Kỳ, trong lòng mẹ Cố nổi lên một cơn giận không tên, bà lạnh lùng hỏi một câu: “Con đang ở cùng người phụ nữ họ Lương?”

Lúc ba Cố đang bệnh tình nguy kịch, con trai mình lại lêu lổng ở bên ngoài cùng Lương Tư Kỳ, trong lòng mẹ Cố càng ngày càng cảm thấy ác cảm với cô ta: “Quay về nhà! Ngay! Lập! Tức!”. Nói xong mẹ Cố cúp điện thoại luôn.

Ba Cố tỉnh lại lúc ba giờ sáng. Tình huống của ông vô cùng nghiêm trọng, lúc đó nếu mọi người không kịp thời gọi bác sĩ mà kéo dài thêm chút nữa thôi thì ba Cố sẽ bị liệt miệng co quắp chân tay. Mặc dù kịp thời nhưng cũng có chút ảnh hưởng, đến giờ ba Cố vẫn uể oải mệt mỏi, nhưng thấy Cố Thiên Thịnh đang đứng một bên thì ba Cố trừng mắt, giống như cảm xúc bất ổn lại bắt đầu kích động. Nhưng ông biết rõ mình đang bị làm sao, cũng sợ có di chứng nghiêm trọng nếu ông bị kích động mạnh, nên ba Cố nhắm mắt lại điều chỉnh
bản thân, lâu sau mới mở mắt ra vẻ mặt rầu rĩ hỏi Cố Thiên Thịnh: “Con, con tìm người vay tiền phải không?”

Không nghĩ tới việc mình vừa về tới đã bị ba Cố chằm chằm hỏi việc vay tiền, Cố Thiên Thịnh vốn đã hơi chột dạ, liền không thèm quan tâm gì nữa, vuốt vuốt cái mũi mà cười khan mấy tiếng: “Ba, ba biết rồi ư?”. Đối với việc mình vay tiền, Cố Thiên Thịnh chỉ cảm thấy chột dạ mất mặt thôi, hắn ta còn không biết sự nghiêm trọng của việc này. Ba Cố không biết chuyện này thì tốt, mà có biết thì cũng nào có việc gì đâu, vì dù sao ba Cố cũng chỉ có duy nhất một đứa con trai là mình, tài sản về sau sẽ tới tay Cố Thiên Thịnh hăn cả thôi. Thế nên hắn có tiêu pha chút tiền thì đã làm sao? Ba Cố có nhiều tiền, mà những thứ này về sau đều là của hắn, hắn có dùng năm ngàn vạn chứ tới năm trăm triệu thì nhà họ Cố cũng vẫn dư thừa tiền cho hắn xài mà.

Gặp chuyện như vậy mà Cố Thiên Thịnh còn cười được, bản thân ba Cố vì chuyện này mà tức phát bệnh, còn Cố Thiên Thịnh lại trưng ra dáng vẻ chẳng sao cả, còn cười toe toét. Ba Cố lại có cảm giác thở gấp, trừng lớn mắt, bàn tay không bị truyền nước run rẩy giơ lên chỉ thẳng vào Cố Thiên Thịnh mà không nói được lời nào: “Mày….”

Mẹ Cố ngồi một bên lần đầu tiên nghe được việc con trai vay người ta năm ngàn vạn, bà sống từng ấy năm tự nhiên có thể hiểu được trong chuyện này có điều kỳ quặc. Bà kết hôn cùng ba Cố nhiều năm, biết rõ ba Cố là người thế nào. Lúc này ông ấy đang bị tức giận sinh bệnh chính là việc này vô cùng nghiêm trọng. Mẹ Cố liền hỏi Cố Thiên Thịnh: “Con vay tiền? Vay làm gì?”.

Dạo gần đây Cố Thiên Thịnh tìm bà xin bốn trăm vạn, mẹ Cố nghĩ tới trước đây hắn đòi tiền cho Lương Tư Kỳ mượn mà bà không đáp ứng, chỉ là không nghĩ tới con mình sẽ ra ngoài vay. Nghĩ đến Lương Tư Kỳ thì mẹ Cố chợt nhớ, Lương Tư Kỳ nợ tập đoàn Bất động sản Dung thị hơn năm ngàn vạn tiền bồi thường do phá vỡ thỏa thuận. Mẹ Cố lại nghĩ đến việc con trai mình tìm người vay ăm ngàn vạn, lại về muốn xin mình bốn trăm vạn, mẹ Cố giống như bị sét đánh giật mình: “Con trả nợ thay cho Lương Tư Kỳ rồi à?”. Mẹ Cố phản ứng nhanh, nói xong cũng tức suýt hộc máu, mà ba Cố nằm bệnh nghe xong thì phun ra một ngụm máu, ho sặc sụa liên tục. Ông nghe được con mình vì một người đàn bà mà tìm người vay tiền, cuối cùng gây ra chuyện tày đình như vậy, trong lòng nảy sinh ra ý nghĩ muốn bóp chết Cố Thiên Thịnh: “Vì hành động của mày mà nhà họ Cố này gặp khủng hoảng lớn rồi. Có phải mày muốn đánh đổ nhà họ Cố thì mới cam tâm không? Vì một người đàn bà, một thứ đồ chơi thôi? Có phải mày điên rồi không hả?

Có rất nhiều nữ ngôi sao đầu quân cho Công ty giải trí Cố thị, Cố Thiên Thịnh yêu chơi bời thế nào cũng chẳng sao. Nhưng hắn ta lại xem trọng một người đàn bà mờ nhạt không có gì nổi bật, vừa không có nhan sắc lại chẳng có dáng người, tính tình không tốt. Hơn nữa vì người đàn bà này mà hại nhà họ Cố hỗn loạn như ngày hôm nay, ba Cố hít sâu rồi thở ra một hơi, ông nhắm mắt lại vì sợ mình khống chế không nổi cơn giận sẽ nhảy dựng lên mà đánh cho Cố Thiên Thịnh một trận.

“Việc con vay tiền can hệ gì tới Tư Kỳ? Việc này lại liên quan gì tới nhà họ Cố?” – Cố Thiên Thịnh nghe lời này của ba Cố thì cảm thấy không thoải mái. Thực tế Cố Thiên Thịnh vẫn còn trẻ tuổi chứ chưa phải người đủ lớn và thành thục trong thương trường, từ nhỏ hắn ta chưa từng gặp việc gì khó khăn trắc trở, chưa từng bị trục trặc vấn đề gì nên giờ đây hắn ta không thể ý thức được việc mình làm đã gây ra thiệt hại thế nào cho nhà họ Cố. Ba Cố dùng những lời nặng nề chỉ trích Cố Thiên Thịnh làm cho hắn ta cảm thấy mất thể diện, bèn phản bác theo bản năng: “Nếu như không phải ba đóng băng thẻ ngân hàng cùng chi phiếu của con, việc gì con phải tìm người vay tiền? Chỉ là mấy ngàn vạn đem ra chơi đùa thôi, có gì đâu mà ba phải làm quá lên như vậy?”. Việc đã như vậy, mà Cố Thiên Thịnh còn nói ra những lời vô tri nông cạn khiến cho ba Cố bắt đầu hoài nghi có phải trước kia mình quá đề cao thằng con trai độc nhất này rồi hay không? Nhà họ Cố trước kia có ba Cố chống đỡ, công ty giải trí Cố thị là một hình thức kinh doanh đặc biệt gần như chiếm thế độc tôn, gần như là con dê đầu đàn trong giới giải trí, mà không có sóng gió gì nên khuyết điểm của Cố Thiên Thịnh không có “thời cơ bộc lộ”, Cố Thiên Thịnh nghiễm nhiên là giải quyết sự việc ra hình ra dạng đấy. Nhưng một khi xuất hiện mối nguy đe dọa tới nhà họ Cố, thì ba Cố mới phát hiện ra thằng con trai này trông thì ngon mà không dùng được, lớn lên đẹp trai, khí thế đủ, ngoại hình bắt mắt, nhưng trong đầu cũng chỉ toàn đất. Chính xác là một bao cỏ loại một!. Nhà họ Cố đang gặp nguy cơ lớn như vậy, mà Cố Thiên Thịnh hoàn-toàn-không-nhìn-ra.

Lời tác giả:chưa xong, còn nữa. Các vị nào ưa thích bộ truyện này, chào mừng lọt hố.

Lời edit:hoan nghênh các chư vị huynh đệ nhảy hố xong bơi bơi được đến bộ này. Lúc edit cái này đang vừa ngồi soạn án vừa edit, tâm trạng rất là thấp thỏm vì sếp của edit có biệt tài đạp tuyết vô ngân đi không tiếng động, bất cứ lúc nào cũng có thể lù lù sau lưng. Cho nên tâm hồn thấp thỏm của edit cứ gửi hết vào từng câu chữ. =)) dù sao thì các chế cũng nên nhìn ra sự liều mạng của edit.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện