Sao lại không nhớ ra được? Lúc đầu hắn đến trong cung điện của mình thì Bách Hợp có nghi ngờ, cố ý cắt ánh nến để thăm dò thái độ hắn, hắn nói muốn đưa ngọn nến tới, về sau Bách Hợp dò xét hắn, còn suýt nữa làm hắn không vui. Sau khi Hắn đi không chỉ đưa nến mà còn đưa cả Nhược Lan tới, từ nay về sau trong cung của cô không còn thiếu những thứ này nữa, phân lệ bị cắt xén cũng được trả trở về, lúc này không hiểu vì sao Yến Tô lại nhắc tới chuyện này, trong lòng Bách Hợp cảnh giác lên, trên mặt lại giả vờ thể hiện ra thần sắc khó hiểu nói:
“Tất nhiên là nhớ rõ, còn chưa kịp đa tạ Thế tử gia chiếu cố!” Cô không phải là không có cơ hội cảm tạ Yến Tô, có điều Yến Tô rất nguy hiểm không tốt lắm tiếp cận, giống như chó không sủa mới cắn người, cứ như Lương Kỳ lúc nào cũng giương nanh múa vuốt thoạt nhìn thì hung hãn, kì thực không chịu nổi một kích, mà vô thanh vô thức như Yến Tô mới chính là người nguy hiểm,cô cũng không muốn liên quan tới Yến Tô cho nên giả như không biết, không ngờ Yến Tô lại nói ra.
Yến Tô nghe nói như thế, khóe miệng liền cong lên nếp nhăn trên mặt khi cười liền càng sâu thêm vài phần: “Ngày ấy nàng nói nàng muốn sủng ái của Hoàng đế, ta đồng ý rồi.”
Hắn nói xong lời này thì cầm lấy tay Bách Hợp nhẹ dùng sức kéo lấy cô. Khác với trước kia Yến Tô tiến cung chỉ ngồi một chút liền đi, lần này hắn lại không đi nhưng cũng không có làm cái gì, hôm nay Yến Tô nhục nhã Lương Kỳ cùng với người Lưu gia, cũng không phải hoàn toàn là ngoài ý muốn, lúc đầu vừa nhìn thoạt nhìn như hắn thay mình trút giận,nhưng ngẫm lại thâm ý sâu xa đằng sau, lúc này trong lòng Bách Hợp vẫn còn suy nghĩ lời này là có ý gì,thì Yến Tô đã yên lặng mà ngủ.
Một đêm không ngủ, cũng không chỉ có một người là Bách Hợp,sau khi người Lưu gia xuất cung, sau khi Lưu Hậu gia lên xe ngựa thì vẻ mặt dữ tợn lên, lão đang cố nén xúc động muốn nổi giận, một đường trở về phủ. Mặt âm trầm triệu nhi tử cùng với lão thê tiến vào thư phòng, lúc này mới nhịn không được quát ầm lên, lão nhớ tới hôm nay Phó gia khoanh tay đứng nhìn, lại nghĩ tới phụ tử Yến thị nhằm vào lão. Cái này lại để cho Lưu Hậu gia không hiểu khẩn trương, lão sợ hãi Yến gia định hạ thủ với Lưu gia, Hoàng đế rõ ràng cho thấy là không đáng tin cậy, Hoàng đế còn phải dựa vào lão, mà biểu hiện hôm nay của Phó gia lại để cho Lưu Hậu gia càng sợ hãi hơn, nếu thật sự xảy ra chuyện, nếu Yến gia muốn động thủ thì Phó gia ở trong lúc nguy cấp không bỏ đá xuống giếng cũng đã coi là không tệ rồi, không chắc Phó gia giúp Lưu gia.
Lưu Hậu gia suy tư mãi, mặt âm trầm nói với nhi tử:
“Phó Bách Niên là thứ tai họa, Lưu gia chúng ta không thể lưu lại người như vậy được!” Hôm nay do Phó gia dẫn xuất tai họa, nếu chỉ là vô tình, như vậy chứng minh nàng ta ngốc như heo. Nếu là cố ý thì càng đáng sợ hơn, chứng minh Phó gia lòng muông dạ thú, Lưu Hậu gia muốn loại bỏ họa thủy đông dẫn (kẻ gây họa),lão sợ hãi phụ tử Yến quốc công ra tay với lão, hôm nay Yến Tô lại nói muốn đưa Phó Bách Niên cho Hoàng đế., bất kể như thế nào thì thanh danh Phó Bách Niên đã dơ, đã không xứng làm Thế tử phi của Lưu phủ nữa, chẳng biết thời biết thế kiếm một lý do cho nàng ta chết rồi tiễn đưa tiến vào cung là được.
Dù sao phiền toái của Hoàng đế không chỉ một cái chuyện này,thêm một chuyện cũng chẳng xấu đi, chỉ như vậy mới có thể bảo trụ được thanh danh của Lưu gia. Đối với bên ngoài có thể nói là Phó Bách Niên bởi vì không chịu nổi nhục nhã mà tự vận để bảo trụ thanh danh. Thứ hai lão chỉ có thể dùng hành động như vậy hướng Yến gia chịu thua, chứng minh Lưu gia nguyện ý đi theo Yến gia, chỉ mong Yến gia đừng ra tay với Lưu gia, lưu lại cho Lưu gia một con đường sống.
Nghe nói như thế, sao Lưu Thế tử lại không biết ý định của cha mình, sắc mặt của hắn bắt đầu có chút tái nhợt. Hắn là một người nam nhân, mặc dù biết Lưu Hậu gia hành động như vậy là vì suy nghĩ cho Lưu gia, nhưng chắp tay tặng nữ nhân của mình cho người bên ngoài, hắn không muốn làm một nam nhân vô năng nhu nhược như vậy, hơn nữa Phó Bách Niên xác thực tướng mạo đẹp lại luôn kính cẩn nghe theo rất được hắn yêu thích, lại vì mình sinh ra hai nam một nữ, bắt hắn phải bỏ làm cho hắn không cam lòng, làm con rùa đen rụt đầu như thế hắn không muốn làm, dù đối phương là Hoàng đế, nhất là một cái Hoàng đế như vậy, cũng thật sự là quá biệt khuất đi!
“Phụ thân…” Hắn giãy dụa một lát, nói ra suy nghĩ trong lòng của mình, Lưu Hậu gia nghe nói như thế, không khỏi cười lạnh: “Đúng là phế vật! Một nữ nhân mà có thể mê hoặc con như thế, nếu như con chết thì tuyệt sắc giai nhân kia con cũng có được hưởng đâu, Phó gia lòng muông dạ thú mà con còn không hiểu? Hoàng đế lúc trước vì ngôi vị hoàng đế giang sơn, nhìn trúng Phó Bách Niên mà còn có thể nhẫn nại nhường lại, giờ con lại không rời được nhi nữ tình trường sao?”
Trước kia Lưu Thế tử không phải không biết rõ chuyện Hoàng đế thích Phó Bách Niên, cũng không biết có phải hay không là bởi vì thê tử của mình được Hoàng đế yêu thương, Lương Kỳ yêu mà không có được, cho nên Lưu Thế tử cảm thấy Phó Bách Niên càng trân quý hơn, hơn nữa cô ta rất có thủ đoạn, sau hôn nhân càng ngày càng sủng ái, lúc này nghe được phụ thân nói đưa cho người khác thì hắn trầm mặc lại.
Tâm không ác khó thành việc lớn, không độc ác không phải trượng phu lớn, chỉ có thể trách Phó Bách Niên hôm nay không nên nghĩ ra cái chủ ý này, chọc cho phải cái tai họa Yến Tô kia, nghĩ đến tánh mạng của mình, nghĩ đến vinh hoa phú quý của Lưu gia,lại nghĩ đến Phó gia địch thủ trước kia, Lưu Thế tử không có lên tiếng nữa rồi.
Trong nội cung một đêm này Bách Hợp không sao ngủ được, hành động hôm nay của Yến Tô nhìn như là vì cô xả hận nhưng thật ra châm ngòi ly gián quan hệ của hai nhà Phó, Lưu, hai nhà này thân là phái bảo vệ Hoàng thượng, gần đây cùng Yến gia tranh đấu, có thể thấy được ba nhà đấu với nhau rất kịch liệt, thế lực trong lúc nhất thời là ngang nhau, không biết tại
sao hôm nay Yến Tô lại muốn phá vỡ cái thế cân bằng này, nhưng có thể thấy được, hành động như vậy của hắn muốn khuấy động ra sóng gió,, xem ra cái giang sơn của Vương triều Đại Chu này sắp rối loạn.
Nhưng cô chỉ là một cái Quý nhân bị thất sủng ở trong cái hậu cung Đại Chu này mà thôi, những thứ tranh quyền đoạt lợi này không liên quan gì đến cô , cô chỉ muốn có được sự sủng ái của Hoàng đế, để hoàn thành nhiệm vụ của cô mà thôi, đến lúc đó ai thắng ai thua cô không quan tâm, lúc trời sắp sáng Bách Hợp mới chậm rãi thiếp đi, lúc tỉnh lại lần nữa, thì bên ngoài mặt trời đã lên cao rồi.
“Chủ tử, Lưu gia Thế tử phi chết rồi.” Yến Tô nằm ở bên cạnh đã sớm không thấy tăm hơi, chỉ còn lưu lại mùi hương long tiên trên người hắn, lúc Nhược Lan bưng nước ấm tiến vào tẩm cung thì nói ra tin tức này.
Đối với việc đêm qua Yến Tô ngủ lại ở trong tẩm cung của Bách Hợp, thì nàng một chữ cũng không có nhắc đến, trên mặt lại càng không thể hiện ra một chút ngoài ý muốn nào, hiển nhiên trong lòng đã sớm biết, Bách Hợp nghe nói như thế, cười nói: “Xem ra trong nội cung lại sắp có thêm một cái phi tử đây.”
Hôm qua Phó Bách Niên còn êm đẹp đấy, hôm nay đã truyền ra tin tức cô ta chết, cái đó chỉ sợ có là bệnh nặng bộc phát cũng không có chết nhanh như vậy
Hành động nhục nhã Hoàng thượng cùng với Lưu gia tối qua của Yến Tô, lúc này Bách Hợp rốt cuộc đã minh bạch, hắn phá vỡ tầng cân đối mặt ngoài kia. Đoán chừng tiếp theo hắn sẽ có hành động lớn. Hôm qua Lưu gia bị nhục nhã như vậy, Phó Bách Niên lại bị Yến Tô nói ra để cô ta chết đi, Lưu gia nhất định sẽ không để cô ta sống tiếp, hôm qua phụ tử Yến gia chỉ nhằm vào Lưu gia, mà không động vào Phó gia, sau khi người Lưu gia về tâm sẽ loạn như ma.
Càng là người thông minh càng dễ dàng tự cho là thông minh, một khi Lưu gia muốn đông muốn tây, Phó Bách Niên sẽ không dễ gì còn sống, mà Lưu gia trước sớm bởi vì nguyên nhân bảo vệ Hoàng đế đắc tội Yến gia, lúc này cũng không dám lại đắc tội cùng Phó gia, nếu không có triệt để vạch mặt thì người Lưu gia cũng không dám thật sự khiến Phó Bách Niên đi chết chọc giận Phó gia, bởi vậy Phó Bách Niên phải chết mà lại không phải chết thật, hôm qua Yến Tô vừa nhục nhã Lương Kỳ, lại bảo hắn chọn Phó Bách Niên hầu hạ một đêm, vì nịnh nọt Yến Tô thì chắc chắn Lưu gia sẽ đưa Phó Bách Niên vào cung.
Bởi thế người Lưu gia vừa có thể bảo trụ thanh danh lại có thể nịnh nọt Yến Tô, cũng không cần đắc tội Phó gia, một công ba việc, hơn nữa Hoàng đế Lương Kỳ luôn luôn ái mộ Phó Bách Niên, Lưu gia hợp ý, tối hôm qua Lương Kỳ bị phụ tử Yến gia phụ tử nhục nhã, mà Lưu, Phó hai nhà không dám lên tiếng thay hắn nói chuyện, tất nhiên hắn sẽ ghi hận, sau này nếu một ngày kia Hoàng đế đắc thế, xem tại phân lượng Lưu gia chủ động hiến tiểu mỹ nhân, Lương Kỳ cũng sẽ lĩnh cái tình này của bọn hắn, nếu Hoàng đế cũng như Tiên đế không thể dùng được, thì cũng như mất đi nữ nhân mà thôi, đối với Lưu gia mà nói cũng không có ảnh hưởng gì.
Mà Phó Bách Niên có con ở trong tay Lưu gia làm vật thế chấp, cô ta sẽ phải thay Lưu gia làm việc, sẽ không dám làm ra cử động gì, lão hồ ly kia của Lưu gia tính toán rất kỹ lưỡng, chỉ buồn cười Phó Bách Niên, tự cho mình là nữ nhân hiện đại xuyên không, nhưng kỳ thật lại không biết, cô ta lại xem thường tâm tư của những cổ nhân này, thuận miệng nói một câu nhưng lại mang theo rất nhiều ý nghĩa
Đáng tiếc Phó Bách Niên, sau khi trọng sinh hao tâm tổn trí hết sức để thay đổi vận mệnh bị đưa vào cung ở đời trước, không nghĩ tới khi đã gả cho người sinh ra con cái, tự nhận là an toàn, nhưng ở thời khắc mấu chốt, quân cờ bị vất bỏ vẫn là cô ta. Quanh đi quẩn lại, dạo qua một vòng, cuối cùng cô ta vẫn phải trở lại trong nội cung, không biết trong lòng Phó Bách Niên bây giờ sẽ có cảm thụ gì.
Bách Hợp đoán gần đúng tâm tư của người Lưu gia, Yến Tô có hành động gì cô không quản, hiện tại việc làm cho cô lo lắng chính là, Lương Kỳ đối với Phó Bách Niên luôn luôn cầu mà không được, trước khi tìm Phó Bách Liên làm thế thân, hôm nay nếu thật sự có được tiểu mỹ nhân mà mình muốn, cô nghĩ đến muốn có được sủng ái của Hoàng đế, hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ sẽ càng thêm khó khăn, có điều xe đến trước núi ắt có đường, cô chỉ cần giữ được tánh mạng, muốn muốn hoàn thành nhiệm vụ tổng sẽ có biện pháp.
Nhược Lan nghe được lời này của Bách Hợp,tay bưng chậu nước liền run rẩy, nàng có chút giật mình liếc nhìn Bách Hợp, một lúc sau, mới cắn răng, nhỏ giọng nói:
“Hoàng Thượng hôm qua bị phong hàn, trong đêm phát sốt cao phải gọi đại phu, vì an ủi, Lưu gia thay Hoàng Thượng tìm một cái Lưu thị bàng chi cùng Hoàng Thượng ngày sinh tháng đẻ rất xứng đôi, tối hôm qua đã tùy tùng ngủ…”
Nghe nói như thế, Bách Hợp có chút không nhịn được, che miệng cười lên.
Sống lâu như vậy rồi, đã thấy qua rất nhiều việc thú vị, Bách Hợp nhớ tới cái khuôn mặt kia của Phó Bách Niên đêm qua, lúc này rất muốn nhìn vẻ mặt nàng ta.
Mặc xong y phục, còn tưởng hôm nay sẽ không có việc gì, không nghĩ tới trong điện gần đây không có người đặt chân, hôm nay lại khó được có khách nhân đến đây, một ma ma chừng ba mươi, đầu tóc búi chỉnh tề miệng hàm chứa vui vẻ đến đây, nói là Vận Hoa phu nhân mới tiến cung từng là bạn cũ của Phó Bách Hợp, mời cô tiến đến trong nội cung ngồi một chút.