Bia Đỡ Đạn Phản Công

Nữ phụ ác độc muốn xoay người 3


trước sau

Edit: Phan Thuy

Beta: Sakura

Vì Nhiếp Bách Hợp không thể kiên trì được nữa, nên chín trăm đồng đặt cọc cho câu lạc bộ cũng không thể rút lại, đến lộ phí để về nhà cô cũng không có, đành phải gọi điện về nhà khóc xin mẹ gửi tiền cho cô, khi đó mẹ cô phải làm việc ở ngoài rất vất vả, từ một người sốn trong nhung lụa, bỗng chốc trở thành người đi làm thuê, cảm giác chênh lệch này  Nhiếp Bách Hợp đều có thể cảm nhận được, hơn nữa siêu thị của nhà họ Nhiếp vì bán đồ uống có độc, nên danh tiếng rất xấu, mẹ Nhiếp làm thuê ở bên ngoài cũng không dễ dàng, nhưng khi biết cảnh ngộ của con gái bà vẫn cố gửi ít tiền ra cho cô, ở ngoài nửa tháng một đồng cũng không kiếm được, ngược lại bị thâm hụt không ít, mẹ Nhiếp cũng không trách cô, trái lại một mình chịu đựng sự lạnh nhạt của người ta, dẫn Nhiếp Bách Hợp đi khắp nơi lần lượt từng nhà từ ông bà nội để vay vài ngàn đồng đóng học phí kỳ sau cho cô.

Vốn cơ hội được đi học lần này có cũng không dễ, cô phải trân trọng, đã có nhiều chuyện xảy ra như vậy, căn bản Nhiếp Bách Hợp cũng không có tâm tư nào để học bài, thành tích của cô ngày càng tụt dốc, trong trường học người bắt nạt cô ngày càng nhiều, trong ký túc xá mọi người đều mỉa mai cô, hôm sự tình có người bị trúng độc ở siêu thị nhà họ Nhiếp đã lên bản tin thời sự trong tỉnh, các bạn học đều lấy chuyện này để chế giễu cô, bảo cô là phượng hoàng bị rơi xuống đất biến thành gà rừng, Nhiếp Bách Hợp vốn kiêu ngạo, bị nói những lời này, khiến tính cách của cô ngày càng lập dị.

Tần Chính ngày càng lạnh nhạt với cô, học kỳ sau của năm ba, Tần Chính và Kiều Dĩ An chính thức yêu nhau, lúc này thành tích của Nhiếp Bách Hợp đã rất kém, nhưng cô vẫn luôn hết sức cố gắng, vài tháng trước khi đến kỳ thi đại học, cô lại lần nữa lên tinh thần, hằng ngày đều ôn bài đến gần sáng, thành tích dần dần tốt hơn, trước khi đến kỳ thi đại học, để giảm bớt ấp lực, các bạn học cùng trường muốn tụ họp, cô cũng tham gia, lúc họp trên lớp cô không nhẫn nhịn được nói mỉa Kiều Dĩ An một câu, lúc rời khỏi đó bị một nhóm người vây lại, những người đó bảo cô không biết nghe lời. Trước khi nhà họ Nhiếp xảy ra chuyện thì chỉ là cảnh cáo cô, không ngờ cô vẫn dám đối đầu với Kiều Dĩ An, cô bị đánh gãy tay, không thể tham gia kỳ thi đại học năm đó.

Cô đã cố gắng lâu như vậy, đột nhiên bị đánh về nguyên hình, hoàn cảnh của nhà họ Nhiếp không có khả năng cho cô học lại một năm mẹ cô đã rất thất vọng về cô, vốn muốn học thật tốt, sau kiếm nhiều tiền giúp cha hoàn thành tâm nguyện nhưng lại thất bại, cô không thể tham gia kỳ thì đại học, cũng không thể học đại học, cuộc đời giống như đã bị người ta hủy hoại. Lại còn biết rõ tình hình của nhà họ Nhiếp có liên quan đến Kiều Dĩ An, Nhiếp Bách Hợp suýt phát điên, cô đi tìm Kiều Dĩ An làm rõ chuyện đó, bị mọi người mắng là đồ điên, cô đã bị cảnh cáo vài lần, vốn mẹ cô đã rất khó khăn mới tìm được việc làm nhưng lại bị đuổi, siêu thị nhà họ Nhiếp đã xảy ra vụ tai tiếng bị mọi người lan truyền khắp trong tỉnh, nhà họ Nhiếp giống như chuột chạy qua đường bị người người kêu giết.

Nhiếp Bách Hợp không cam tâm muốn lấy lại công bằng, nhưng mà khoảng cách giữa cô với Kiều Dĩ An ngày càng xa, cô không có chứng cớ chứng minh Kiều Dĩ An làm chuyện đó, cuộc sống của cô ngày càng sa sút, hai năm sau, cô nhận được một khoản tiền là hai vạn đồng, cô không biết là ai có lòng tốt quyên tiền cho cô, cô đã từng đi tìm hiểu dò la nhưng không thu được tin tức gì, đã qua vài năm nhưng cô chưa từng bỏ ý định muốn đi tìm Kiều Dĩ An để làm rõ việc đó, sau khi nhận được tiền cô đã đi tìm Kiều Dĩ An ở trường địa học và gặp cô ta, bạn thân của Kiều Dĩ An đã quay sang mắng cô, bảo cô không biết xấu hổ, nhận tiền do Kiều Dĩ An quyên góp, bây giờ giống như da chó dính chặt Kiều Dĩ An không rời.

Hai từ “ quyên tiền” giống như con dao cứa sâu vào sự kiêu ngạo của Nhiếp Bách Hợp, lúc đo hoàn cảnh nhà cô không tốt. Đâu cần người khác quyên tiền cho?  Nếu không vì liên quan đến Kiều Dĩ An, cô đã đỗ đại học, vì Kiều Dĩ An cả đời cô đã bị phá hủy, bây giờ Kiều Dĩ An còn quyên tiền cho cô, làm cô bị mọi người mắng là vô ơn! Mọi người xung quanh đều nói sau lưng cô, mọi người đều nói Nhiếp Bách Hợp vì một người đàn ông là Tần Chính mà mắc bệnh tâm thần, cô bị mọi người chửi mắng lại còn bị báo cảnh sát để bắt cô, khi tin tức được đưa khắp thành phố, nhiều người chế giễu cha Nhiếp như nào sinh con như thế, ông đã phải vào tù, con gái sinh ra cũng phạm pháp, mẹ Nhiếp không tìm được công việc, không chịu được áp lực như thế, khi biết con gái mình bị bắt, lời người đời rất đáng sợ khiến bà tự tử.

Lúc Nhiếp Bách Hợp bị người ta làm gãy tay do không có tiền để điều trị nên đã để lại hậu quả bị tật, được phóng thích sau khi bị bắt, vốn cô không biết số tiền hai vạn kia là do Kiều Dĩ An quyên góp, đã dùng mất một ít, cô vẫn luôn cố gắng kiếm đủ tiền để trả lại cho Kiều Dĩ An, có thể ở quê nhà không ai sẵn lòng thuê cô, không thể tìm được công viêc, danh tiếng không tốt, ngày đó sau khi nhà họ Nhiếp xảy ra chuyện, nợ không ít tiền, chủ nợ tìm đến tận của để đòi nợ, dồn cô đến bước đường cùng phải chọn cách bán mình để trả nợ.

Cha Nhiếp ở trong tù bị bệnh phong thấp rất nghiêm trọng, đã nhiều năm qua sau khi ra tù, lại biết con gái mình đã làm những việc như vậy, dưới cơn thịnh nộ liền không quan tâm cô, và biết rằng mẹ cô đã tự tử, hồi trước rất cưng chiều cô bỗng chốc không còn quan tâm cô nữa.

Hai năm sau đó, mặc dù còn trẻ nhưng Nhiếp Bách Hợp bị trầm cảm nặng khi đang ở độ tuổi đẹp nhất, lúc đó Kiều Dĩ An còn chưa tốt nghiệp đại học thì cô bé đã tự sát.

Khi còn trẻ vì thích Tần Chính mà nảy sinh sự ghen tỵ, cuối cùng lại nhận quả đắng, nếu chỉ liên quan đến mình cô thì không có vấn đề gì, nhưng vì cô bé mà cha mẹ cô cùng bị tổn thương, vốn chỉ là việc tranh cãi giữa hai cô gái, nhưng vì sự can thiệp
của một số người, mà làm cho sự tình càng ngày càng xấu. Nhiếp Bách Hợp hối hận sau khi vào học lớp 10 ở tỉnh lại thích Tần Chính, cũng hối hận lúc học năm hai phân lớp đáng lẽ không nên cùng lớp Tần Chính, từ bỏ sở trường của mình mà đi chọn môn yếu kém của mình, vì vậy cuối cùng hại chính mình cửa nát nhà tan.

Thật ra  đó chỉ là một đoạn tình cảm trong thời trẻ của cuộc đời, cuối cùng cùng không nhất thiết phải đơm hoa kết quả, sau cùng hết lần này đến lần khác vì đoạn tình cảm này, mà hủy hoại cuộc đời của cô, cô muốn đi học đại học, cô muốn hoàn thành tâm nguyện của mình, cô bé muốn báo đáp cha mẹ, lại muốn cha mẹ có một cuộc sống hạnh phúc, và chính mình có một tình yêu tốt đẹp.

Lúc Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ, đúng thời điểm Nhiếp Bách Hợp đang học học kỳ sau của năm hai, dự đinh muốn đi làm thêm, trong khoảng thời gian đó bị người ta lừa tiền công, Nhiếp Bách Hợp đã cố gắng kiên trì trong sáu ngày, trong sáu ngày này cô bé toàn thân bị hành hạ đến sắp phát điên, cái câu lạc bộ này đã lừa gạt tiền đặt cọc của rất nhiều người, vì chín trắm đồng kia cùng với tiền lương hàng thánh cao từ ba đến năm vạn, nhiều người nghiến răng cố chịu, cũng có người chịu không nổi, qua một thời gian liền muốn rời đi, trước kia Nhiếp Bách Hợp luôn được cưng chiều, ở đây sáu ngày, cô bé đã cố gắng chịu đựng, tiếc là thủ đoạn hành hạ của câu lạc bộ ngày càng nhiều hơn, cuối cùng cô bé vẫn không thể nào chịu được nữa, để đươc tiền lương cao, mình cô làm không công lại còn mất chín trăm đồng.

Nếu Bách Hợp không tiến vào nhiệm vụ thì nội dung câu chuyện là Nhiếp Bách Hợp dự định hôm nay vì say nóng mà ngất xỉu, sau đợi mẹ Nhiếp gọi điện tới, sẽ gửi chô cô ít tiền làm lộ phí để về nhà, nghĩ đến hoàn cảnh nhà họ Nhiếp hiện nay, lúc trước mẹ Nhiếp là người sống trong nhung lụa, nhưng bây giờ lại phải đi rửa bát thuê cho một nhà hàng nhỏ, ngày ngày bị người ta chửi không thể ngẩng đầu được, khi đó vì tích tiền cho Nhiếp Bách Hợp làm lộ phí đi đường, mẹ Nhiếp đã phải chịu rất nhiều oan khuất, Bách Hợp sẽ không định rời đi như thế.

Ở đây điều kiện tuy có chút khắc nghiệt nhưng thứ cô giỏi nhất là sự nhẫn lại, câu lạc bộ này muốn lừa chín trăm đồng của cô tuyệt đối không có khả năng!

Sau khi nộp chín trăm đồng tiền đặt cọc với tư cách thành viên của câu lạc bộ cô được bao ăn bao ở, vì vậy cũng không phải tiêu tiền vào việc gì, hôm nay khi Bách Hợp vừa tiến vào nhiệm vụ, đầu vừa đau vừa chóng mặt, vừa tiếp thu nội dung của câu chuyện, lại không ăn bữa tối, hôm nay bị say nóng, hiện tại cô đang cảm thấy buồn nôn, trong tay nguyên chủ lúc này chỉ sợ hai mươi đồng cũng không có, nhưng cũng khống có khả năng lấy được số tiền này để mua thuốc, lúc Nhiếp Bách Hợp thấy chán nản nhất là khi đến kỳ kinh cần mua băng vệ sinh cũng phải vay tiền người khác, trong quá khứ cô là một người kiêu ngạo, những ngày phải chịu đựng đã qua, từ đó về sau cô hận Kiều Dĩ An thấu xương, vì vậy đến chết cũng không nguôi..

Lúc này không có tiền mua thuốc nên tình trạng say nắng cũng không thể thuyên giảm, trong nội dung câu chuyện nguyên chủ cũng vì tình trạng đó kéo dài mà càng nghiêm trọng, vì vậy không có cách nào để hoàn thành những bài huấn luyện sau đó, đến nỗi bị nôn ra, câu lạc bộ cũng không đuổi cô, là chính cô sợ những buổi huấn luyện sau đó nên mới phải rời đi, số tiền kia thế là mất.

Thời tiết quá nóng, căn phòng lại quá nhỏ, hơn nữa không có thoáng, trong phòng nhiệt độ rất cao, đang bị say nóng, hiển nhiên không thể nằm nghỉ ở trong phòng như này được, nếu không tình trạng sẽ ngày càng nghiêm trọng hơn, Bách Hợp lê cơ thể mệt mỏi trên giường, cơ thể cô rất nóng, lúc cánh của mở ra, một làn gió mát lùa vào, nhưng ngay sau đó cô lại thấy nóng.

Bên ngoài phòng lúc này đã không có ai, tất cả các căn phòng đều bị khóa, chắc là mọi người đều đang ăn cơm ở bên ngoài, cô cố hết sức cử động đôi chân, lấy một bộ quần áo của mình đi vào phòng tắm,trước tiên mở vòi nước xả ướt quần áo, sau mới choàng lên người, lập tức thấy mát hơn, đây là phương phápgiúp hạ nhiệt nhanh nhất, nhưng chỉ được một lúc, cơ thể cô lại nóng, cô liên tục đổi quần áo đem nhúng ướt. một lúc lâu sau mới thấy nhiệt độ cơ thể hạ một chút.

Trải qua vài ngày huấn luyện, trước kia Nhiếp Bách Hợp chưa từng chịu khổ như thế, cảm thấy toàn thân đau nhức, Bách Hợp đã xác định phải chịu khổ trong thời gian dài, với tình trạng của cơ thể này cô không thấy hài lòng, vì vậy sau khi đỡ  đau đầu và buồn nôn, cô mặc quần áo ướt đi về phòng của mình, muốn luyện tinh thần luyện thể thuật trước, để rèn luyện thân thể của cô.

Trước kia nguyên chủ cũng đã từng học múa, trong tình hình hiện tại, một ít động tác khó cũng không là gì cả, lần đầu tiên vì toàn thân cô vẫn đau nhức nên cô cũng thấy đau một chút, nhưng sau khi làm xong một lần luyện thể thuật, linh khí tràn vào cơ thể, cánh tay cùng với các bộ phận khác đều đau nhức nay cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, bên ngoài trời đã tối, cô gái cùng phòng với cô vẫn chưa về, trong phòng này cũng không có quạt hay điều hòa, mọi người ở đây mỗi tối sau khi kết thúc buổi huấn luyện đều ăn bữa tối do câu lạc bộ chuẩn bị trước, sau đó đi tới trung tâm mua sắm gần đó để hưởng không khí mát mẻ từ điều hòa, trong quá khứ Nhiếp Bách Hợp cũng sẽ như vậy, hôm nay ở câu lạc bộ Nhiếp Bách Hợp vì bị say nắng nên  buổi huấn luyện được kết thúc sớm, vì vậy bây giờ mọi người cũng chưa có trở về, trái lại cho Bách Hợp có thời gian rảnh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện