Edit: SakuraBách Hợp vừa nghe xong cũng hơi ngạc nhiên
rồi vội hỏi: “Ý của anh là nếu tôi thêm điểm ở thể lực thì về sau lúc
tôi tiến vào nhiệm vụ thì cơ thể kia là sẽ tăng thêm số liệu thể lưc?”
Tuy cô hỏi hơi lộn xộn nhưng người kỳ lạ kia dường như hiểu ý cô hỏi: “Đúng thế.”
Nghe được ý nghĩ của mình đúng thì tinh thần Bách Hợp không khỏi chấn động,
lần này may mắn chỉ xuyên vào nhiệm vụ thế giới cha con, lúc ấy cô còn
cảm thấy nhiệm vụ này rất khó nhưng mà về sau nghĩ lại cô chiếm được vị
trí rất có lợi, bởi vậy độ khó của nhiệm vụ cũng không lớn, mà ngay từ
đầu Lương Bình cũng không có ra tay với mình, cô tới cũng sớm, nếu chậm
một chút nữa thì mình hai bàn tay trắng chỉ sợ không thể thay đổi được
cái gì cả.
Nếu cô không may xuyên vào lúc nguyên chủ bị con gái tìm người cưỡng hiếp , cô tay trói gà không chặt cũng chỉ có ngồi chờ chết.
Lúc Bách Hợp thấy chỉ số võ lực của mình thấp nhất thì không hề do dự tăng thêm điểm võ lực.
Ánh sáng trong bóng tối lập lức biến thành:
Giới tính: Nữ (có thể biến đổi giới tính)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 47 (max 100 điểm)
Tướng mạo: 58 (max 100 điểm)
Thể lực: 56 (max 100 điểm)
Võ lực: 9 (max 100 điểm)
Kỹ năng: Không
Năng khiếu: Không
Mị lực: 18 (max 100 điểm)
Quả nhiên võ lực tăng đến 9.
Âm thanh lạnh như băng dừng lại một chút sau đó hỏi tiếp: “Bách Hợp đón tiếp nhiệm vụ hay nghỉ ngơi một lát.”
Bách Hợp hơi bất ngờ vì âm thanh này cũng sẽ xem xét mình cần nghỉ ngơi hay
không, nhưng nghĩ đến tình trạng lơ lửng này của mình, tuy âm thanh này
đã nói qua chỉ cần mình thành công hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bảo tồn
trạng thái sống sót cho mình, nhưng mà anh ta chưa từng nói đến trường
hợp làm nhiệm vụ thất bại thì sẽ thế nào, hiện tại Bách Hợp cần làm là
tranh thủ làm mấy cái nhiệm vụ, tích lũy điểm về sau sẽ tốt hơn và thời
gian sống sót sẽ dài hơn.
“Tôi muốn tiếp nhiệm vụ.”
Âm thanh kia vang lên: “Nhiệm vụ tiếp theo.” Nói xong trên màn hình xuất hiện ra một dòng chữ: Cô gái yêu đến đau lòng.
Nhìn thấy tên của tiểu thuyết thì lập tức Bách Hợp có cảm giác nhức hết cả
bi, cô cố kìm nén khóe miệng mình không được run rẩy, một hồi vặt vẹo
trước mắt, cô choáng váng tỉnh lại không chỉ cả người yếu ớt mà chỗ ngực cũng đau đớn từng hồi, buồn nôn muốn phun ra.
Trước mắt toàn là màu trắng, mất một lúc lâu mới nhìn rõ hoàn cảnh hiện tại mình đang ở, chắc là đang nằm viện.
Bốn phía đều là thuốc khử trùng càng khiến cho người ta khó chịu, tay cô
giật giật, mu bàn tay đau đớn, lúc này cô thấy mu tay mình bị kim tiêm
đâm, bên cạnh có người phụ nữ trung niên nhìn thấy cô tỉnh thì vội vàng
đứng dậy:
“Tiểu Hợp, con đã tỉnh, con có khát không? Đói không? Mẹ đi lấy đồ cho con ăn,”
Lúc này Bách Hợp không có thời gian để ý đến bà, trong đầu truyền đến tư liệu khổng lồ suýt nữa khiến cô ngất xỉu.
Lần này cô xuyên việt tới cũng là một cô gái tên Bách Hợp nhưng cũng hơi
khác một tí, thân phận lần này của cô không phải đã kết hôn mà chỉ làm
vị hôn thê của người ta mà thôi. Mà vị hôn phu của thân thể này là thanh mai trúc mã, quan hệ thông gia gia tộc, đã từng có kinh nghiệm làm
nhiệm vụ một lần, lần này Bách Hợp có thể đoán ra vị hôn phu Mặc Thành
Đường của thân thể này là đối tượng nhiệm vụ của cô.
Theo tình
tiết câu chuyện thì Mặc Thành Đường chỉ coi vị hôn thê từ nhỏ này là em
gái mà thôi, từ khi Bách Hợp sinh ra đã mang bệnh tim bẩm sinh, trong
nhà cô chỉ có mỗi mình cô là con gái, từ nhỏ cưng chiều mà lớn lên, mà
Mặc Thành Đường cũng vô
cùng chiều cô, bởi vì năm nay cô đã 16 tuổi rồi, trái tim càng lúc càng yếu, ở bệnh viện còn nhiều hơn ở nhà.
Tất cả mọi người đều lo lắng cô, luôn luôn đợi có người hiến trái tim cho
cô, mà Mặc Thành Đường lớn hơn cô một tuổi, lúc này đang học cấp 3 rồi,
anh ta trông đẹp trai, thân phận lại cao là người thừa kế tập đoàn Mặc
thị, cho nên anh ta vốn đã đẹp mã lại tăng thêm vầng hào quang.
Trong trường học anh ta là chủ lực đội bóng rổ, nguyên chủ Bách Hợp mê muội
anh ta, quả thực yêu thích anh ta đến tận xương tủy. Mà Mặc Thành Đường
cũng lo lắng cô, muốn tìm kiếm một trái tim phù hợp thay cô.
Trong lúc trường học kiểm tra sức khỏe thì anh ta vô tình phát hiện ra một nữ sinh có nhóm máu vô cùng phù hợp với Bách Hợp, tìm cách lấy được mẫu
máu của nữ sinh kia rồi trực tiếp kiểm tra với Bách Hợp, kết quả cho
thấy đương nhiên là vô cùng phù hợp. Mặc Thành Đường rất vui liền tới
cầu xin nữ sinh này hiến tặng trái tim cho Bách Hợp vị hôn thê của anh.
Đến đây thì khóe miệng Bách Hợp không ngừng run rẩy, nhưng đây không phải
là tiểu thuyết **, mới đầu nữ sinh kia rất tức giận khi Mặc Thành Đường
đề nghị, nghĩ đến cũng đúng, chuyện mệnh đổi mệnh chỉ cần người bình
thường sẽ không có khả năng làm được.
Nhưng hết lần này đến lần
khác Mặc Thành Đường không cho là như vậy muốn cô gái đó hiến tặng trái
tim, mới đầu cô bé không đồng ý nhưng cuối cùng không hiểu tại sao động
kinh lại đồng ý, nhưng đưa ra một cái yêu cầu chính là làm bạn gái Mặc
Thành Đường nửa năm, loại thân mật thực sự kia cơ.
Mà trong vòng
nửa năm Mặc Thành Đường lại rất yêu cô ta, anh cảm thấy mình thực sự yêu cô gái Hoàng Bảo San này mà không phải là kiểu yêu Bách Hợp. Anh hiểu
được rằng anh đối với Bách Hợp chỉ là tình cảm anh em mà không phải là
tình yêu chân chính, cho nên anh ta không nỡ để cho người con gái mình
yêu đi tìm cái chết rồi.
Nhưng cô gái này cũng thực lòng yêu Mặc
Thành Đường, cô đã thầm mến anh đã nhiều năm, bốn năm trước cô vừa gặp
đã yêu anh, đáng tiếc cô chỉ là cô gái lọ lem, hoàng tử Mặc Thành Đường
cao cao tại tượng sao lại để ý tới cô, không ngờ rằng trời cho cơ hội
mình và hoàng tử yêu nhau rồi, có được cơ hội này cô rất thỏa mãn bởi
vậy cô quyết định muốn cho Mặc Thành Đường vĩnh viễn nhớ tới mình, lừa
gạt Mặc Thành Đường lặng lẽ hiến tặng tim cho Bách Hợp, kết quả hai
người đều tương thích nhau.
Cô hiến tim cho Bách Hợp, cũng nhắn
tin cho Mặc Thành Đường: từ giờ về sau trái tim của em nằm trong lồng
ngực vị hôn thê của anh, từ nay về sau trong lòng cô ấy có em, trong
lòng em có anh, về sau anh hãy coi cô ấy mà yêu thương là được. Vĩnh
biệt, người em yêu rất nhiều.