Lúc Bách Hợp trở lại trong không gian, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cô đã sớm chờ đợi ngày này. Sau khi dạy dỗ vợ chồng Lục gia
xong, cuộc sống của cô ngoại trừ thu thập Lục Thiên Hợp ra thì chỉ còn
luyện công và luyện tập nấu nướng. Sau đó cô tự mở một nhà hàng nhỏ,
cuộc sống cả đời ngược lại chỉ đơn giản, bình thường, so với kết quả của người Lục gia mà nói, cuộc sống của cô như vậy có thể coi là thiên
đường.
“Cô làm rất khá, Lục Bách Hợp vô cùng hài lòng.” Trong tinh không, âm thanh nam giới vang lên. Tiếp theo bóng dáng anh ta mặc áo bào màu minh hoàng lại lần nữa xuất hiện trong tinh không, cùng với hình dáng của
anh ta trong dĩ vãng không giống nhau. Anh ta còn đi hai bước: “Tôi đưa
cho cô một điểm, cô muốn thêm vào đâu?”
Nghĩ đến giá trị thuộc tính trí lực của mình đã là 59, Bách Hợp không chút do dự trả lời: “Tôi muốn thêm vào trí lực.”
Lý Duyên Tỷ gật đầu cái, tay áo bào của anh ta vung lên, cả người biến mất không thấy đâu, tại chỗ lại xuất hiện:
Giới tính: Nữ (có thể thay đổi giới tính)
Tên họ: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 60 (max 100 điểm)
Dung mạo: 60 (max 100 điểm)
Thể lực: 58 (max 100 điểm)
Võ lực: 15(max 100 điểm)
Tinh thần: 11 (max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa Môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực Cổ Thuật
Sở trường: Nấu nướng trung cấp
Mị lực: 27 (max 100 điểm)
Sưu tầm: Tình yêu của Thi Vương, Chúc phúc của thánh nữ.
So sánh với giá trị thuộc tính lúc trước, lần này rõ ràng trừ trí lực tăng chậm một chút ra thì giá trị võ lực cũng tăng giống như trong
tưởng tượng, tài nấu nướng cũng giống như cô suy đoán trở thành nấu
nướng trung cấp. Cũng không uổng công cô cả đời ngoại trừ luyện võ thì
phần lớn là dành cho quán ăn kia.
Mà khiến cho Bách Hợp ngoài ý muốn là mị lực của cô một lần tăng tới ba điểm.
Tăng mị lực có bao nhiêu khó khăn trong lòng cô hiểu rõ, lúc này chỉ
một lần liền tăng đến 27. Bách Hợp có chút mơ hồ, theo bản năng liền
hỏi: “Mị lực của tôi…”
Mặc dù Lý Duyên Tỷ không lộ diện nhưng giọng nói ý vị sâu xa của anh
ta vọng vào trong tai Bách Hợp: “Cô báo thù thay Lục Bách Hợp thành
công, thay cô ấy cướp được hai người yêu của Lục Thiên Hợp, đây là điều
cô nên có được. Còn một điểm nữa chính là Lục Bách Hợp đưa cho cô. “ Nói xong lời này, Lý Duyên Tỷ dừng lại một chút: “Lại lần nữa muốn tiến vào nhiệm vụ sao?”
Bách Hợp không nghĩ tới lần này mình làm nhiệm vụ còn có thể lấy thêm được quà tặng từ nguyên chủ. Trong lòng cô có chút cao hứng. Đây là lần đầu tiên sau mấy lần cô làm nhiệm vụ có thể thật sự nhận được thù lao
từ trong tay nguyên chủ. Sau khi chấm dứt câu chuyện của Lục Bách Hợp,
Bách Hợp nhìn những thuộc tính còn lại của mình còn không có tăng điểm
thuộc tính, không chút nghĩ ngợi liền gật đầu một cái: “Tôi đồng ý lại
lần nữa tiến vào nhiệm vụ”
Lần này Lý Duyên Tỷ không nói gì thêm, Bách Hợp trong lúc trời đất quay cuồng, cả người buồn nôn đã tiến vào trong câu chuyện.
Xung quanh hết sức an tĩnh, trong đầu cô xông ra nhiều tư liệu cùng
nội dung câu chuyện, trong đó còn kèm theo nỗi hận của một người phụ nữ. Bách Hợp cố nén cảm giác đau đầu giống như bị các tài liệu tàn phá,
liều mạng cắn chặt hàm răng.
Lần này cô trở thành một người phụ nữ họ Lý, tên là Bách Hợp. Không
giống với trước kia lúc mình làm nhiệm vụ gần như phần lớn đều trở thành cô gái trẻ tuổi, Lý Bách Hợp là một người phụ nữ đã ba mươi tám tuổi,
cũng đã làm mẹ.
Sau khi tiếp thu toàn bộ câu chuyện, khóe miệng Bách Hợp co quắp. Mặc dù đã trải qua nhiều lần làm nhiệm vụ, bao gồm cả thế giới yêu ma quỷ
quái cô cũng thấy nhưng duy chỉ có nội dung câu chuyện của nhiệm vụ lần
này đúng là lần đầu tiên. Nguyên nhân chính là cô tiến vào trong một thế giới đang đến hồi tận thế, dùng lời thông tục để hình dung. Không trở
thành nhân vật chính, cũng không phải là con chốt thí cướp nam chủ của
vai chính nhưng giữa cô cùng nữ phối hợp lại có quan hệ không thể nói rõ được, ngay cả với vai chính cũng có một nút chết không hóa giải được.
Lúc này cô trở thành mẹ kế của vai chính, người mẹ kế bắt nạt con gái con vợ trước của chồng trong truyền thuyết cũ rích. Quan trọng nhất,
đứa con gái kia là trọng sinh.
Một ngụm máu nghẹn nơi cổ họng Bách Hợp lại bị cô cưỡng ép nuốt
xuống. Nói thật, mỗi khi trở về tiến hành nhiệm vụ thì cái gì ly kỳ, cổ
quái cũng có, ngay cả ni cô cũng đã từng làm qua, làm cái gì mà tiểu
tam, mẹ kế thực ra thì cũng không khiến cô cảm thấy kinh ngạc.
Trong nội dung ban đầu của câu chuyện, Lý Bách Hợp cùng với người
chồng hiện tại, Lâm Kiến Á là thanh mai trúc mã từ nhỏ, cùng nhau lớn
lên tại một thôn. Từ rất sớm trước kia giữa hai bên đã xác lập quan hệ
yêu đương, cũng do cha mẹ làm chủ nên vào năm mười bảy tuổi đã thành
hôn. Chẳng qua là hai người ra đời trong một thôn nhỏ vì vậy Lâm Kiến Á
từ nhỏ đã có lý tưởng vĩ đại không muốn cả đời chịu khổ ở trong thôn,
trải qua cuộc sống nghèo khổ do đó bắt đầu ra ngoài đi làm.
Lâm Kiến Á lớn lên phong độ nhẹ nhàng, diện mạo anh tuấn, mấu chốt là y có khả năng ăn nói, trình độ học vấn mặc dù không cao nhưng lại có
tinh thần phóng khoáng, thân thể cường tráng. Đối với những người trong
thành phố thường tao nhã lịch sự, hắn có sự thu hút của một nam tử hán,
nam tính như vậy chỉ cần nhìn một cái liền dễ dàng bắt sống tâm hồn
thiếu nữ. Mà trong số tâm hồn thiếu nữ đó có một người chính là mẹ của
vai chính kia, Vương Bái Chi.
Vương Bái Chi xuất thân từ gia đình thư hương môn đệ, không chỉ gia
cảnh cực tốt mà khí chất cao quý. Mặc dù người trong lòng Lâm Kiến Á
thực sự yêu thích là người đã tổ chức tiệc rượu ở quê nhà, đã là người
vợ trên danh nghĩa của mình, Lý Bách Hợp nhưng có thể do y không kháng
cự được mọi việc trong thành phố, y không muốn về lại trong thôn trải
qua cuộc sống nghèo khổ vì vậy y đã đáp ứng tình cảm của Vương Bái Chi,
kết hôn với cô.
Ban đầu mặc dù Lâm Kiến Á kết hôn với Lý Bách Hợp nhưng bởi vì nguyên nhân hai người còn nhỏ tuổi, việc kết hôn sớm cũng rất phổ biến trong
thôn cho nên lúc hai người mười bảy tuổi không có làm giấy hôn thú,
chẳng qua chỉ bày mấy bàn tiệc rượu trình báo mọi người mà thôi. Vì vậy
lần này y kết hôn cùng Vương Bái Chi, người Vương gia mặc dù nhiều bản
lĩnh nhưng cũng không tra ra quãng thời gian kia của Lâm Kiến Á.
Đôi vợ chồng này
sau khi cưới sinh ra một người con gái tên là Lâm
Huân. Bởi vì nguyên nhân nhà họ Vương gia cảnh giàu có khiến cho thân
phận Lâm Kiến Á cũng theo đó mà nước dâng thuyền cao. Lâm Huân từ nhỏ
đến lớn được nuôi giống như công chúa vậy, tính cách kiêu căng, tự do
phóng khoáng trong đó còn mang theo mấy phần cảm giác tinh quái. Lâm
Kiến Á sau khi kết hôn, một khi có thân phận, địa vị rồi thì rất lãnh
đạm với Vương Bái Chi, Lâm Huân từ nhỏ đã nhìn thấy mẹ mình ôn nhu hiền
lành nên bất mãn trong lòng đối với cha cũng càng ngày càng cao.
Mà ở nơi Lâm Kiến Á không biết, Lý Bách Hợp sau khi y vừa đi thì cũng phát hiện ra mình mang bầu. Mười tháng sau cô cũng sinh ra một đứa con
gái giống như vậy, gọi là Lâm Tuyết. Cô nghĩ rằng chồng có công việc ở
trong thành phố nên ở nhà một mực biết điều, bổn phận mà chăm sóc con
gái. Lâm Kiến Á mặc dù kết hôn cùng Vương Bái Chi nhưng khoảng chừng mỗi tháng sẽ mượn danh nghĩa gửi tiền về quê nhà để gửi tiền cho mẹ con Lý
Bách Hợp vì vậy cô cũng không hề hoài nghi Lâm Kiến Á có điều gì đó
không đúng. Chẳng qua là cô cũng không biết rốt cuộc chồng ở nơi nào, số điện thoại cũng không biết, huống chi trong thôn căn bản còn không có
điện thoại vì vậy chuyện Lý Bách Hợp sinh con gái Lâm Kiến Á cũng không
biết.
Cho đến khi Lâm Tuyết được hai tuổi, Lý Bách Hợp rốt cuộc không chịu
được cuộc sống chỉ có thể nhìn thấy tiền mà không nhìn thấy mặt chồng
nữa. Cô quyết định dẫn con gái đi khỏi thôn, vừa rời đi thì liền dẫn đến một loạt chuyện xảy ra sau đó.
Sau khi cô đi đến thành phố, lúc này Lâm Kiến Á đã trở thành một
người rất nổi tiếng trong thành phố, cô dễ dàng hỏi thăm được chỗ của
chồng. Lúc cô dẫn con gái đến cửa tìm Lâm Kiến Á mới biết chuyện Lâm
Kiến Á đã có vợ và con gái khác. Lý Bách Hợp khóc lóc, làm ầm ĩ một hồi. Cô không cam lòng, cô cũng oán hận, hận Lâm Kiến Á, hận Vương Bái Chi
nhưng cuối cùng vẫn chuẩn bị rời đi.
Tuy là xuất thân từ một sơn thôn nhỏ nhưng Lý Bách Hợp từ nhỏ đã tâm
cao khí ngạo, tự ái của cô không cho phép cô lúc này còn ở lại trong
thành phố. Cô nhìn thấy Vương Bái Chi ưu nhã, xinh đẹp nên lúc này trong lòng mặc dù hận nhưng cô quyết định mang con gái cao bay xa chạy để cho Lâm Kiến Á không thể thấy mặt Lâm Tuyết nữa.
Mặc dù Lâm Kiến Á cưới Vương Bái Chi nhưng thật ra trong lòng y lại
yêu thương nhất Lý Bách Hợp vì vậy đã dùng mọi cách, mọi thủ đoạn ép Lý
Bách Hợp lưu lại. Từ đó về sau, Lý Bách Hợp liền thay đổi.
Vốn là người đàn ông của cô nhưng cuối cùng lại cưới người khác. Rõ
ràng là mình thật lòng yêu Lâm Kiến Á nhưng y lại vì tiền mà từ bỏ mình. Nếu cô không được người đàn ông này yêu, nếu Vương Bái Chi muốn tranh
giành đàn ông với cô, bất kể Vương Bái Chi có biết sự tình hay không thì cô cũng phải đoạt tất cả của Vương Bái Chi lại, để cô ta cũng phải nếm
chút mùi vị bị người khác đoạt mất tất cả.
Từ đó về sau Lý Bách Hợp an tâm sống ở bên người Lâm Kiến Á, làm một
người phụ nữ trong bóng tối, khắp nơi khiến y vui vẻ. Lâm Kiến Á vốn
thích cô, huống chi thê không bằng thiếp, thiếp không bằng vụng trộm,
Vương Bái Chi có khá hơn nữa thì Lâm Kiến Á vốn đã không thích cô ta,
cái gì dễ dàng đạt được thì căn bản y cũng không quý trọng vì vậy trái
tim hoàn toàn đặt trên người Lý Bách Hợp. Hắn lập mưu lấy được toàn bộ
tài sản của Vương gia, lúc này y trở thành một nhân vật nổi tiếng cả
nước. Từ một tiểu tử nghèo nơi sơn thôn, càng về sau lại càng giàu có,
một khi có tiền có thế Lâm Kiến Á lại càng không ưa Vương Bái Chi hơn. Y lập kế hoạch ép Vương Bái Chi ly hôn, cuối cùng lại cưới Lý Bách Hợp về nhà.
Tất cả vô cùng thuận lợi, nhưng có con gái Lâm Huân ở đây nên Lâm
Kiến Á cũng gặp phải phiền phức nhỏ. Mặc dù y không thích vợ nhưng vẫn
có áy náy với cốt nhục của mình, bởi vậy y lưu lại Lâm Huân ở bên người
cũng giới thiệu Lý Bách Hợp với cô bé. Đối với một cô bé hơn mười tuổi
mà nói thì trong lòng chỉ có mẹ mình thôi, hôm nay lại thấy Lâm Kiến Á
lại giới thiệu là mẹ kế thì rất bất mãn, huống chi còn thấy bên người mẹ kế còn có người chị lớn hơn mình hai tuổi thì trong lòng Lâm Huân cho
rằng Lâm Kiến Á phản bội mẹ mình nên rất hận Lâm Kiến Á và Lý Bách Hợp
còn có cả Lâm Tuyết nữa.
Từ nhỏ Lý Bách Hợp đã cao ngạo rồi nên giáo dục con gái mình vô cùng
nghiêm khác. Tuy Lâm Tuyết xuất thân không bằng Lâm Huân nhưng khí chất
hay giáo dưỡng cũng không kém, mấu chốt là Lâm Tuyết cũng không ngốc,
mới còn nhỏ mà đã được Lý Bách Hợp dạy rất có tâm kế, sau khi từ vợ cả
của Lâm Kiến Á thành người tình bí mật thì Lý Bách Hợp giáo dục con gái
nghiêm khắc hơn gấp mười lần, Lâm Huân có cái gì thì cô cũng hy vọng con gái mình có cái đó, Lâm Tuyết cũng rất chịu khó, học cái gì cũng khá
tốt, bất luận piano hay hội họa cô bé đều cố gắng học thật tốt.