Lạc Hoắc
Tiếng nhạc sôi động, không khí náo nhiệt kèm theo đó là ánh đèn Laser bảy màu không ngừng chớp nhoáng liên hồi.Những bản nhạc hot hit nhất được remix lại,đang được bật lên với cường độ đinh tai nhức óc.
Thường thì giờ này Lạc Hoắc chính là giờ cao điểm nhất, đã đông nghịt những nam thanh nữ tú đang điên cuồng nhảy nhót, uốn éo như chưa từng được nhảy kia.
Thành phố Hạ lúc này đã được phủ lên một màn đêm huyền ảo, đó cũng chính là thời khắc giới trẻ ở đây được tự do làm những gì mình thích.Nếu như một số chọn cách sống tĩnh lặng sau một ngày dài hối hả, thì số còn lại chính là thả mình đến những nơi náo nhiệt lại có phần phóng túng như thế này.Không cần biết những người đến đây là vì mục đích gì, nhưng sau cùng thứ mà họ muốn cũng chỉ là để tìm niềm vui và sự tự do tự tại cho bản thân.
Mà Liêu Miu Tử hiện tại cũng đã có mặt ở trong quầy tiếp tân, cô lúc này đã thay bộ đồ bình thường ra để mặc lên người bộ đồng phục chuyên dành cho nhân viên phục vụ ở đây.Tóc được búi lên cao như hình củ tỏi một cách gọn gàng, phía trước còn cố ý kéo xuống hai lọn tóc nhỏ bồng bềnh thả nhẹ ở hai bên gò má.Kèm theo đó gương mặt cũng được trang điểm vừa phải, nhưng như vậy cũng đã đủ để tôn lên vẻ đẹp mạnh mẽ lại có phần sắc sảo hơn người của cô.
Không khí như thế này Liêu Miu Tử dường như đã quá quen thuộc, vậy nên cô không hề cảm giác khó chịu một chút nào.Trái lại còn có chút hưng phấn, lâu lâu còn làm động tác nhún nhảy tay chân theo đoạn nhạc quen thuộc bất chợt nào đó.
Liêu Miu Tử lúc này đang vui vẻ đứng trong quầy tiếp chuyện với mấy vị khách, họ đa phần là khách năm đang đứng đó để gọi hoặc là muốn thúc giục nhân viên phục vụ mang rượu lên cho mình.
Từ xa một người phụ nữ đã ngoài 50 tuổi, nhưng bởi vì được chăm sóc kỹ lưỡng vậy nên nhìn có phần trẻ hơn rất nhiều so với tuổi thật của mình.
Bà ta ăn mặc gọn gàng lịch sự, tóc cũng được búi lên một cách ngay ngắn lại không kém phần sang trọng.Gương mặt bà ta có phần nghiêm khắc, lúc này lại không thể giấu được sự gấp gáp của bản thân,đang nhìn về hướng Liêu Miu Tử mà đi tới.
Chào bà chủ
Một vài nhân viên của quán bar vừa nhìn thấy bà ta đã vội cuối đầu chào hỏi, mà Liêu Miu Tử lúc này cũng đã nhìn thấy Giang Hoa, vậy nên cũng vội vàng làm động tác chào hỏi giống y như mọi người.
Bà chủ, có chuyện gì quan trọng mà phiền bà chủ phải đích thân xuống tới tận đây như vậy
Người quản lý của quán bar là người bước đến gần Giang Hoa, có phần cung kính hỏi.Không chỉ anh ta thôi đâu mà cả những nhân viên khác khi nhìn thấy Giang Hoa thì đều vô cùng bất ngờ.Ai nấy cũng đều lấy làm ngạc nhiên,tò mò không biết rốt cuộc là có chuyện gì, chắc là phải rất quan trọng.Vậy nên mới có thể khiến đích thân bà chủ, người mà 365 ngày họ mới có diễm phúc để thấy được vài lần lại đích thân xuống tận đây như vậy.
Không có gì, chỉ là vừa hay đi ngang qua nên muốn ghé vào xem công việc làm ăn hiện tại của quán như thế nào thôi.
Nhưng xem ra là rất tốt, vậy nên mọi người cứ tiếp tục làm tốt công việc của mình đi
Giang Hoa nhìn thấy mọi người như vậy thì chỉ nói mấy câu, sau đó xua xua tay ý bảo mọi người trở về vị trí của mình.
Đợi khi mọi người đều đã đi khỏi, bà ta mới bắt đầu đi đến chỗ mà Liêu Miu Tử đang đứng.Giang Hoa đưa mắt nhìn Liêu Miu Tử một lượt như muốn hỏi gì đó,nhưng sau cùng lại không hỏi mà chỉ ra lệnh cho cô.
Miu Tử,tối nay em sẽ chịu trách nhiệm phục vụ phòng VIP285"
Dạ?
Liêu Miu Tử đang chuẩn bị bưng rượu lên cho khách ngồi đợi ngoài bàn,khi nghe Giang Hoa nói lời này thì không giấu được sự ngạc nhiên.Cô còn tưởng vì tiếng nhạc quá lớn nên mình đã nghe nhầm, nên mở to mắt nhìn Giang Hoa muốn xác nhận lại những gì mình vừa nghe.
Hôm nay một nữ phục vụ ở khu vực phòng Vip có việc đột xuất nên xin nghỉ một hôm, tối nay em qua khu bên đó thay cô ấy đi.
Còn việc ở đây tôi đã nói với quản lý của em rồi, cậu ta sẽ sắp xếp để Bình Tây thay em
Giang Hoa nhìn Liêu Miu Tử, trước sự ngạc nhiên này của cô bà ta cũng không lấy làm lạ,đã nói