Đang lúc cao trào Mộ Trác Khải lại đột nhiên dừng lại,anh chăm chú nhìn người phụ nữ dưới thân mình,đôi mắt đục ngầu, toàn thân ửng đỏ.
Anh biết cô đã bị đám người lúc nãy chuốc thuốc, mà e rằng loại thuốc họ dùng lại còn là loại rất mạnh, mới khiến cô thần trí mê mang,cuồng nhiệt đến như vậy.
Cô lúc này có thể nói chính là hoàn toàn không hề biết những chuyện mình đang làm.
Còn anh lại đang hoàn toàn rất tỉnh táo,tỉnh táo đến mức có thể nhận ra những chuyện mình đang làm lúc này là sai.
Liệu rằng khi cô tỉnh lại, có bị những hành động lúc này của bản thân làm cho đau khổ đến mức không chấp nhận được, lại làm ra những chuyện khiến người khác cũng không dám nghĩ đến hay không.
Hơn nữa mục đích lần này trở về của anh chính là muốn tìm kiếm tung tích của bé gái 12 năm trước.
Nếu như hôm nay anh cùng cô, vậy khi tìm gặp cô bé đó, nếu như cô bé đó vẫn còn nhớ đến lời hứa năm xưa mà chờ đợi anh.
Vậy thì những hành động lúc này của anh sẽ cùng lúc khiến cả hai người phụ nữ bị tổn thương.
Mộ Trác Khải sau cùng vẫn là ngồi dậy khỏi người Liêu Thanh Dạ,anh chỉnh lại quần áo có phần sọc sệt, tóc tai lộn xộn của mình.
Cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc của bản thân, giả vờ như đang nhắm mắt dưỡng thần, thật ra là đang cố gắng kiềm chế để bản thân không còn nghĩ đến những chuyện đó nữa.
Mà Liêu Thanh Dạ nằm đó một cách khó khăn, nụ hôn day dưa lúc nãy dường như đã bị anh hút đi toàn bộ dưỡng khí.
Phải mất một lúc lâu cô mới có thể ổn định lại hơi thở của mình, chỉ là cảm giác thoải mái lại êm dịu lúc nãy đột ngột biến mất, khiến cô trở nên hụt hẫng.
Dụ.c vọng vẫn không thể nào giải tỏa được, nó cứ quanh quẩn trong đầu khiến Liêu Thanh Dạ sắp không thể chịu đựng được nữa.
Mộ Trác Khải ngồi đó, cố gắng làm cho tâm trí của mình tỉnh táo trở lại.
Nhưng lại cảm nhận thấy một sự mềm mại đang ở ngay bên cạnh, mà lúc này dường như nó còn không yên phận đang không ngừng chuyển động mà cọ xát lên người anh.
Mộ Trác Khải biết đó là thứ gì?
Anh từ từ mở mắt ra, đối diện với tầm mắt của Mộ Trác Khải chính gương mặt trái xoan tinh xảo,môi đỏ chery, chiếc mũi cao thanh thoát cùng đường nét trên gương mặt thanh tú một cách hút hồn.
Anh nhìn thẳng vào mắt cô, mà cô lúc này cũng đang ngẩn ngơ nhìn anh, ánh mắt vô hồn nhưng lại không giấu được ham m.uốn dụ.c vọng mãnh liệt.
Không biết Liêu Thanh Dạ lúc này có thể nhận thấy hành động và tư thế ngồi của mình chính là đang đùa với lửa hay không.
Còn Mộ Trác Khải thì đã hoàn toàn chắc chắn một điều, lý trí cuối cùng của bản thân đã hoàn toàn bị đánh bại.
Là do em chọc tôi,hậu quả thế nào em tự mà nhận lấy
Chỉ thấy môi bạc của Mộ Trác Khải mấp máy, ánh mắt lạnh lùng nhìn Liêu Thanh Dạ một cách đầy nguy hiểm.
Chụt
Liêu Thanh Dạ dường như không hề nhận thấy nguy hiểm từ sau câu nói này, lại đột ngột tiến tới,hai tay còn bắt đầu choàng qua ôm lấy cổ Mộ Trác Khải.
Lại là một nụ hôn mạnh liệt nữa dán xuống, Mộ Trác Khải rất nhanh cũng đã đáp lại một cách nhiệt tình.
Hai người lúc này đang ở tư thế ngồi, chỉ cách nhau vài lớp vải,hai thứ tuyệt mật bên dưới của họ đã bắt đầu có phản ứng một cách dữ dội.
Tay Mộ Trác Khải rất nhanh đã mở hết toàn bộ những chiếc cúc áo cuối cùng của Liêu Thanh Dạ ra.
Nụ hôn vẫn cứ tiếp tục, mà chiếc áo duy nhất trên người Liêu Thanh Dạ lúc này đã hoàn toàn bị Mộ Trác Khải ném đi.
Để lộ ra vòng một căng tròn đẫ.y đà, cùng hai nh.ụy hoa đo đỏ đã vểnh lên như đang khiêu khích.
Mộ Trác Khải bắt đầu duy chuyển,anh để người cô hơi ưỡn ra, nhìn ngắm nơi mề.m mại nhất của người phụ nữ, sau đó thì ngậm lấy nhụ.y hoa kia mà trêu chọc.
Mỗi cái đánh lưỡi,gặm nhấm, mút nhẹ của Mộ Trác Khải đều khiến Liêu Thanh Dạ vừa khó chịu, vừa sung sướng đến mức không thể chịu nổi mà rên thành tiếng.
Ưm!.
ưm!.
Âm thanh rê.n rỉ lúc trầm, lúc bổng, lúc mạnh liệt, lúc nhẹ nhàng thật khiến người khác nghe thấy thôi cũng đã đỏ