Nhìn người đàn ông ở ngay trước mặt chính là Mộ Trác Khải,Liêu Thanh Dạ lập tức như bị phát điên.
Liêu Thanh Dạ thật sự là không muốn để Mộ Trác Khải đến gần mình, người đàn ông này vừa gặp là cô đã chỉ muốn tránh xa.
Vậy mà tối qua,cô! cô vậy mà đã cùng với anh ta làm ra cái chuyện đó.
Càng nghĩ Liêu Thanh Dạ càng uất ức đến mức bật khóc.
Mộ Trác Khải, vì sao lại là cái tên khốn nạn nhà anh ta cơ chứ?
Liêu Thanh Dạ lúc này chỉ còn có thể lấy tay ôm gối mà gào khóc, nói cũng không nên lời.
Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy?
Rõ ràng tối qua cô đang đứng trước Lạc Hoắc để đợi Miu Tử,sau đó thì gặp bọn người xấu xa kia,sau đó nữa thì khi cô mở mắt ra một lần nữa mọi chuyện đã thành ra thế này.
Hu!.
hu!.
Xong rồi!
Liêu Thanh Dạ cô lần này thật sự là xong rồi!
Nhìn thấy Liêu Thanh Dạ chùm kín trong chăn, khóc đến thê thảm, Mộ Trác Khải đứng đó cũng không thể kiềm lòng được.
Thật ra thì mọi chuyện không như em nghĩ đâu!
Tối qua là do em đã bị bọn người kia chuốc thuốc, mà vừa hay tôi lại đang có thuốc giải, vậy nên mới muốn giúp em giải độc, chỉ có vậy thôi
Mộ Trác Khải nói sơ qua về tình hình lúc đó, cứ y như rằng mình hoàn toàn làm vậy là vì có ý tốt.
Thật ra thì vẫn còn một lý do nữa mà anh vẫn còn chưa nói hết.
Chính là lúc đó,một phần cũng là vì anh không thể chóng lại được sự hấp dẫn chết người của cô.
Mà những lời Mộ Trác Khải vừa mới nói,khi lọt vào tai Liêu Thanh Dạ lại chẳng khác nào là cố tình lợi dụng, lúc người khác gặp nạn mà làm ra những chuyện bỉ ỏi,vô liêm sỉ đến mức không thể nào tha thứ được.
Ha!.
.
Giúp tôi giải độc?
Giúp tôi giải độc mà khiến tôi thành ra như vậy à?
Có quỷ mới đi tin những lời mà anh nói
Liêu Thanh Dạ nghe Mộ Trác Khải nói thì bật cười chế giễu, người đàn ông này, những lời mà anh ta nói căn bản chính là không thể nào tin được.
Bởi vì loại thuốc đó có chút đặc biệt, nên tôi hết cách mới làm như vậy
Một lần nữa Mộ Trác Khải đứng đó, kiên nhẫn giải thích để Liêu Thanh Dạ hiểu.
Bởi vì giây phút tối qua khi hai người hoà làm một,anh đã xác nhận cô chính là người phụ nữ của Mộ Trác Khải anh.
Vậy nên Mộ Trác Khải thật lòng không muốn, vì chút hiểu lầm này sẽ cô cả đời phải hận anh.
Hết cách?! Hu!.
hu!.
Hết cách của anh chính là phải lấy đi lần đầu tiên của người khác.
Hết cách của anh chính là khiến tôi từ đây trở về sau phải sống thế nào đây?
Đồ biế.n thái!.
đồ xấu xa!.
hu hu!
Liêu Thanh Dạ thật là không thể nghe tiếp nổi nữa những lời mà Mộ Trác Khải nói.
Cô lập tức kéo chiếc chăn xuống, chỉ vừa để lộ ra nguyên cái đầu cùng với một phần bờ vai mảnh khảnh của mình.
Nhìn Mộ Trác Khải như nhìn một tên quái vật, chỉ hận không thể tứ mã phanh thây anh ra thành trăm mảnh, có như vậy thì cô mới cảm thấy vừa lòng hả dạ.
Tối qua,chẳng phải em cũng rất vui sướng khi làm chuyện đó?
Mộ Trác Khải thật là không hiểu nổi,rốt cuộc vì sao cô lại phản ứng kịch liệt đến như vậy.
Tối qua khi ở dưới thân anh cô chẳng phải cũng không ngừng rên rỉ, giờ sao lại thay đổi 360 độ như vậy, thật sự khiến người ta đau đầu.
Anh! anh lập tức câm miệng lại cho tôi
Liêu Thanh Dạ thật sự là bị Mộ Trác Khải làm cho sắp hộc máu đến nơi, lập tức hét thẳng vào mặt anh, bắt anh phải im lặng.
Cô vì sao lại có thể vui sướng cùng anh ta được chứ?
Là do anh ta bịa chuyện!
Đúng vậy, chắn chắn là do anh ta bịa chuyện, hòng muốn phủi sạch tội lỗi của mình gây ra chứ gì?
Bị Liêu Thanh Dạ hết lần này đến lần khác hét vào mặt, nếu là người khác thì chắc chắn Mộ Trác Khải đã tiễn người đó xuống gặp Diêm Vương luôn rồi.
Nhưng mà đối với Liêu Thanh Dạ thì ngoại lệ!
Em đừng khóc nữa, chẳng phải chỉ là một đêm đầu tiên thôi sao?
Tôi sẽ đền lại cho em!
Mộ Trác Khải dường như cũng bị Liêu Thanh Dạ sắp làm cho lú lẫn luôn rồi.
Đền? Anh đền bằng cách nào chứ?
Anh có thể trả lại mọi thứ như cũ cho tôi không?
Anh có thể! !.
Chúng ta kết hôn đi!
Liêu Thanh Dạ vẫn còn bao nhiêu uất ức đang muốn tuông ra một lượt, nhưng lại bị lời này của Mộ Trác Khải cắt ngang,chặn lại tất cả