#Cá Basa
"Hoàng thượng cùng Ninh thân vương ở Thiên Long điện nói chuyện nhiều giờ." Tiểu Mai đưa lên tay ta một tờ giấy.
"Nhiều thông tin hơn nữa thì chúng ta không bắt được, mật thám ở Thiên Long điện càng lúc càng ít, hầu như đã bị tróc ra gần hết, bây giờ chỉ có một ít ở bên ngoài nữa mà thôi."
"Ừm." Ta lật lật tờ giấy trên tay.
"Tiểu Mai ngươi nói xem..."
Tiểu Mai chăm chú lắng nghe, Thái hậu luôn có thể chuẩn xác suy đoán và nắm bắt thứ gì đó, luôn đưa ra những điều mà nàng cùng mọi ngừoi đều không thể nghĩ ra.
"Tiểu Mai, Hoàng thượng có phải là yêu thầm Ninh thân vương không?" Ta lẩm bẩm hỏi.
"Rắc!" Chén trà trong tay Tiểu Mai vỡ thành mấy mảnh.
"Thái...!Thái hậu..." Sắc mặt Tiểu Mai tái mét.
"Chuyện này là thật sao?"
Trong đầu Tiểu Mai tội nghiệp bắt đầu xuất hiện những hình ảnh nóng bỏng.
Ninh thân vương run rẩy bị đè trên Long sàng, ánh mắt tội nghiệp lại tan vỡ như tiểu bạch thỏ, lồ ng ngực hai vết đỏ chu sa bị vạch ra vô cùng mê người.
Hai má y đỏ hây hây ráng chiều, đôi môi hơi hé bị cắn tới sưng đỏ.
Hoàng thượng một bên cởi áo, một bên tà tứ nhìn người dưới thân, ánh mắt câu dẫn lại đầy bá đạo cùng chiếm lấy âu yếm từng tấc trên khuôn mặt của Ninh thân vương.
"Hoàng...!hoàng thượng...!Không được! Chúng ta là...!chúng ta là thân huynh đệ!" Ninh thân vương hoa lê đái vũ kêu khóc nức nở.
Hoàng thượng khẽ nâng chiếc cằm tinh xảo li3m li3m, ánh mắt quỷ quyệt lại xấu xa nhìn chằm chằm khuôn mặt nức nở của y.
"Hoàng đệ, tới đây...!để ca ca, sủng ngươi!"
"Ah!!!"
"Ah! Không được...!Hoàng thượng...!ah...!ah...!không..."
"Hoàng đệ...!thế nào, long *** của trẫm có khiến đệ hài lòng hay không?"
"Hộc...!Oh...!Ah...!Hoàng...!hoàng thượng...!thật sự...!ah...!sắp sắp...!ah..."
"Ngoan, bảo bối, gọi ca ca..."
"Ca...!ca ca...!đệ muốn...!Ah!!!!"
Tiểu Mai che mũi, máu đỏ phun ra như vòi nước đứt van, ngã bất tỉnh nhân sự.
Ta sững sờ nhìn Tiểu Mai hết che miệng cười run rồi lại ch ảy nước miếng cười si mê ngốc ngốc, sau đó ôm mũi ngất xỉu.
"Người đâu, lôi con bé dậy mang về phòng, sẵn tiện cầm máu luôn đi." Ta hắc tuyến gọi với ra.
Cái sinh vật gọi là hủ nữ này đúng là chỉ cách bi3n thái có một sợi dây mỏng thôi.
Ta chậc chậc lưỡi.
Tất nhiên làm gì có chuyện Hạ Tử Lăng cùng Phong Cửu Lân có gian tình chứ, hẳn là bọn họ đang liên hợp lại muốn tìm cách xử lí ta đây mà.
"Tử Lăng không ngoan nha..." Ta lẩm bẩm, trái tim nhói lên khe khẽ.
Hạ Tiểu Hi xuyên vào Thái hậu, cũng được thừa kế tất cả tâm tình cùng tình cảm của thái hậu khi đó.
Đúng vậy, Thái hậu yêu thầm đứa con trai trên danh nghĩa này...
Nàng ta quả đúng là một người nữ nhân tội nghiệp.
Ta cười khẽ.
Thông minh tuyệt đỉnh tham vọng đế nghiệp, lại bởi vì phận là nữ nhân mà tham vọng bị tàn nhẫn chặt đứt.
Cuối cùng yêu một người, người đó lại là con trai của mình dù chỉ trên danh nghĩa, lại còn là kẻ luôn tìm cách trừ khử nàng ta.
Bởi vậy sau khi nhận ra tình cảm của mình, Thái hậu liền dần dần thu liễm lại vây cánh, ngày ngày thưởng hoa ca kịch, cầm kì thi hoạ giải sầu.
Thế nhưng lúc này lại tới lượt vị Trấn quốc công - cha của nàng ta có tham vọng.
Ông ta vậy mà gửi mặt thư cho con gái, nói rõ ràng tham vọng của mình với ngôi vị cửu ngũ chí tôn, muốn nàng ta trợ lực mình.
Bây giờ thì ta đã có thể rung đùi mà ngâm một câu: "Bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn?" Rồi.
Tất nhiên là cho dù làm gì thì Hoàng thượng sẽ không để cho một nữ nhân ngồi lên đầu mình như thế được.
Dù Trấn quốc công có muốn hay không thì ngay từ đầu, Hoàng thượng cùng Thái hậu chính là đã ở hai thái cực khác nhau, không đội trời chung rồi.
Theo như tính toán của ta, hẳn là Ninh thân vương cùng Hoàng thượng đã đủ lông đủ cánh rồi, nhưng lại chưa vọng động tới ta, tức là có lẽ bọn họ còn chưa nắm chắc, chưa đủ năng lực nhất kích tất sát vị Thái hậu này.
Nhớ tới gương mặt điển trai quen thuộc kia ta lại cảm thấy bực mình.
Hạ Tử Lăng kia rõ ràng là của ta nha! Cho dù là hắn vẫn còn chưa động tới bất cứ nữ nhân nào, nhưng âm mưu hãm lại tổn thương ta là không thể được.
"Cửu ngũ chí tôn ~~~." Ta nhìn bức mật thư mà Trấn quốc công gửi tới.
"Hạ Tiểu Hi kia không có gan khuynh đảo thiên hạ, nhưng mà ta thì ngại gì?" Ta cười ngọt ngào.
Hạ Tử Lăng, muốn giết ta phải không, vậy thì còn phải xem nhà ngươi đủ năng lực không!
Hạ Tiểu Hi ta đây muốn làm Yêu Cơ hại quốc, dị giới Võ Tắc Thiên!
...
Trấn quốc công Hạ Lực ngồi trong thư phòng xem mật thư con gái gửi tới có chút bất ngờ.
Hắn đã gửi đi hơn chục bức mật thư mà đều không thấy hồi âm, vốn đã nghĩ con gái không có hứng thú, đành phải một mình mưu đồ bá nghiệp, ai dè lại nhận được hồi âm lúc này.
Nhưng ngay khi mở ra ông ta giật mình.
"Con gái, đến cuối cùng con vẫn chưa từ bỏ sao..." Hạ Lực thở dài.
Hạ Tử Lăng xem tờ giấy trên tay, sau đó mặt lạnh vo lại.
Phong Cửu Lân đứng bên cạnh, sắc mặt âm trầm.
"Hoàng thượng, ta đã nói với ngài rồi, Thái hậu nàng ta chưa buông tay đâu." Phong Cửu Lân âm trầm nói.
"Bây giờ thì cơ sở ngầm của nàng ta lại bắt đầu hoạt động sinh sôi nảy nở rồi.
Có lẽ là nàng ta và Trấn quốc công đang âm mưu gì đó rồi."
"Cửu Lân."Hạ Tử Lăng nhẹ nhàng ngắt lời.
"Hạ Tiểu Hi không phải loại nữ nhân đó."
Phong Cửu Lân không thể tin nhìn Hạ Tử Lăng.
Không lẽ đến nước này mà hắn vẫn còn tin tưởng nữ nhân kia? Tất cả chứng cớ thi thập được đều chĩa mũi dùi vào nàng.
"Nàng là muốn tự mình ngồi lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn này." Hạ Tử Lăng mỉm cười.
Lần này đến lượt Ninh thân vương ngớ người.
Hạ Tử Lăng lắc đầu cười, sau đó khoác thêm Hoàng bào bước ra ngoài.
"Bãi giá tới Cửu Phượng cung."
Hắn là đột