Cá Basa
Bên trong doanh trại quả nhiên rất ngăn nắp, quân lính duy trì trật tự, người dân thì mặc dù sắc mặt có chút buồn bã, thế nhưng cũng không tới mức thê thảm, dù sao được quân đội bảo vệ là cơ bản về mạng sống bọn họ đã an toàn rồi.
Thế nhưng từ nét mặt của mấy quân nhân này đều có thể nhận ra bọn họ chẳng dễ chịu gì cho cam.
"Quả nhiên nơi nào có con người, nơi đó có tranh đấu." Đậu đậu nằm trên vai Hạ Tiểu Hi thở dài.
Cũng bởi vì thế cho nên mới tồn tại những kẻ được thuê nhằm mục đích cho những tranh đấu này được kết thúc một cách nhanh nhất.
Sát thủ, chính là thứ được sinh ra từ những tranh đấu này.
Đậu đậu cười khẽ, nhìn về phía Từ Trường Thiên.
Người này chính là kẻ mang trong mình dòng máu lạnh lẽo của chính trị gia, thế nhưng hắn vì cái gì lại lưu lạc đến mức vì mục đích của mình mà ở bên cạnh một cảnh sát nhỏ nhoi như Hạ Tiểu Hi cơ chứ.
Trở thành kẻ đứng trên tất cả như cha hắn, Từ Trường Thiên có thể duy trì cái sở thích b3nh hoạn kia của hắn với bất cứ ai, mà không cần phải nhẫn nhịn bên cạnh Hạ Tiểu Hi của hắn như thế này.
Chính trị gia, quả nhiên là những kẻ khó hiểu nhất.
Hạ Tiểu Hi và đậu đậu dưới bảo hộ của Từ Trường Thiên liền ngay lập tức được nhận vào quân đội, bọn họ còn chưa kịp vui mừng thì đã nhận được thông báo ngày mai rời khỏi doanh trại đi vào trung tâm thành phố giải cứu người.
"Giáo sư thực vật học?" Hạ Tiểu Hi thở dài.
"Ông ta quan trọng đến mức phái cả một chi nhánh quân đội 150 người đi giải cứu?"
"Không hẳn, là bởi vì giáo sư đã gửi tới một điện tín khẩn cấp.
Có một loài thực vật kì quái đang chiếm lĩnh một khu vực lớn xung quanh nhà của ông ta, nói rằng nó đang phát triển cực nhanh, yêu cầu quân đội tiêu diệt ngay lập tức." Từ Trường Thiên đưa tài liệu cho đậu đậu và Hạ Tiểu Hi.
"Hai người nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát." Từ Trường Thiên dặn dò một chút rồi rời khỏi.
Ngôi nhà được cấp cho tiểu đội của Từ Trường Thiên bọn cô là một ngôi nhà 2 tầng rộng rãi nhiều phòng ngủ, có thể tách khỏi đậu đậu cũng làm Hạ Tiểu Hi yên tâm hơn nhiều.
"Cộc cộc..."
Cửa phòng bị gõ, Hạ Tiểu Hi vội vội vàng vàng lấy khăn che mình lại, mở cửa ra.
Đậu đậu một thân áo ngủ màu hường ôm gối nhìn Hạ Tiểu Hi vừa tắm xong, ánh mắt phát xanh.
Ah.
Có đậu hũ!
"Tiểu Hi!!!" Đậu đậu nhào tới ôm lấy Hạ Tiểu Hi, ánh mắt sáng loè loè.
"Tớ ngủ không được! Tớ sợ lắm..."
Hạ Tiểu Hi: "..."
"Ngủ cùng tớ đi Tiểu Hi..." Đậu đậu ôm chặt lấy Hạ Tiểu Hi không buông, cô cũng chỉ có thể thở dài đóng cửa phòng lại.
"Được rồi, cậu tắm rửa hay gì chưa, rồi thì lên giường trước đi."
Đậu đậu nhanh nhảu nhảy lên giường cuộn mình lại, ánh mắt lấp lánh nhìn Hạ Tiểu Hi mở khăn tắm, để tộ tấm lưng trần và đường cong tuyệt đẹp.
Má...!hình như hắn lại muốn chảy máu mũi...!đậu đậu