Edit: Phộn
Beta: JJiang
*******
Dưới màn đêm, mười bóng đen quỷ mị mạnh mẽ xuất hiện trên nóc khách sạn xa hoa, người đàn ông cầm đầu ra hiệu, những người khác nhận được mệnh lệnh, nhanh chóng nhảy xuống lầu, tứ chi gắn chặt vào tường giống như thằn lằn con, nhanh chóng chạy xuống.
Nhà hàng Kim Ngọc đèn đuốc sáng trưng, sinh ý phát đạt rầm rộ, hôm nay đặc biệt náo nhiệt, tiếp đãi một nhóm khách quý đến từ các nước nước trong tinh tế, bên ngoài một phòng cao cấp nào đó, có bốn gã Alpha hung hãn canh giữ, phàm là người đi qua nhìn thấy, đều thức thời kinh sợ mà tránh xa.
Bên trong phòng riêng, một nữ Beta tận tâm rót rượu, chia thức ăn cho ba vị Alpha cao quý, sau đó ở một bên chờ đợi sai sử.
Nhị đương gia bưng ly rượu sứ màu xanh trên bàn lên, hướng Hoàng tiên sinh mời rượu.
Để ăn uống thuận tiện, hắn đã thay đổi mặt nạ hồ ly thành mặt nạ che nửa mặt, để lộ một đôi môi mỏng và cằm có một chút râu lún phún.
"Hoàng tiên sinh, chúng ta uống một ly trước."
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Hoàng tiên sinh khách khí nâng ly rượu lên.
"Mời."
Hai người cụng ly, uống một hơi cạn sạch, rượu mạnh vào cổ họng, cay nồng, phi thường hấp dẫn.
"Rượu ngon!" Hoàng tiên sinh khen ngợi.
Nhị đương gia nhấc chai rượu lên, rót đầy ly rượu đã cạn.
"Rượu ngon thì phải uống thêm vài ly nữa."
Cung Việt ngồi ở chủ vị lên tiếng: "Lão Nhị, uống ít một chút, cẩn thận say rồi chạy đi khắp nơi gây sự."
Nhị đương gia cười hắc hắc : "Đại ca yên tâm, hôm nay em chỉ uống nửa chai, sẽ không say."
Hoàng tiên sinh cùng hắn uống năm ly rượu, thật sự uống không nổi nữa, Nhị đương gia mới đại phát từ bi tha cho gã.
Ba người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, rất là hưng phấn, Hoàng tiên sinh đi quanh co quanh co, rốt cục mới vào vấn đề chính.
"Tinh vực Ám Hải nhiều tinh cầu khoáng sản, bốn nước lớn đều như hổ rình mồi. Nếu không phải kiêng kị thế lực Đại đương gia, bọn họ đã sớm cho phi thuyền vũ trụ đến khai thác."
Cung Việt nâng ly rượu, nhẹ nhàng lắc lư.
"Tinh vực Ám Hải thuộc về tinh hệ nguyên sinh, tôi và các anh em chỉ chiếm mấy tinh cầu, một không ngăn cản, hai không hạn chế, ai có bản lĩnh, đều có thể tiến vào khai thác."
"Không có tinh đồ, ai dám vào?" Hoàng tiên sinh lắc đầu nở nụ cười.
*Tinh đồ: bản đồ tinh tế, là sự kết hợp giữa bản đồ với vũ trụ tinh tế.
Bốn quốc gia lớn trong tinh tế, mạnh ai người nấy quản lí, bề ngoài giữ quan hệ hòa bình, nhưng lại ngầm tranh đấu với nhau.
Bọn họ đều muốn một mình nuốt chiếc bánh ngọt lớn tinh vực Ám Hải này, kết quả ai cũng không có bản lĩnh giành được, chỉ có thể dung túng cho tinh tặc mấy trăm năm nay. Hiện tại thì tốt rồi, thế lực tinh tặc bành trướng khổng lồ, ngày càng kiêu ngạo, bốn nước chỉ có thể kìm nén trong tim mà không thể làm gì được.
Cung Việt ăn một miếng rau, nghe ra ý của Hoàng tiên sinh, nói: "Với quan hệ của chúng ta, Hoàng tiên sinh có gì cứ nói thẳng."
Bị nhìn thấu tâm tư, Hoàng tiên sinh cũng không ngại ngùng. "Tháng trước, nhóm thăm dò của công ty chúng tôi đã phát hiện ra một tinh cầu khoáng sản chưa được khai thác, nằm ở rìa của tinh vực Ám Hải, hy vọng Đại đương gia có thể chiếu cố."
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Cung Việt nhướn mày: "Đừng nói là một, cho dù là hai ba tinh cầu, Hoàng tiên sinh cũng có thể tùy thời cho người đến khai thác."
Hoàng tiên sinh nâng ly rượu lên: "Cảm ơn Đại đương gia."
Đạt được mục đích, trái tim gã ta nở hoa.
10 tỷ, Omega nam là cái khỉ gì?
Nếu khai thác thành công, tài nguyên cuồn cuộn chảy tới, đến lúc đó đừng nói 10 tỷ, 100 tỷ, 1000 tỷ cũng không cần phải nói.
Nhị đương gia chớp mắt, khen ngợi nói: "Vẫn là Hoàng tiên sinh biết làm ăn."
Ba người ngầm hiểu ý nhau, tiếp tục uống rượu.
Đột nhiên, bên ngoài có tiếng nổ lớn, làm cho khách hàng trong khách sạn sợ đến mơ màng, ngay sau đó, tiếng "ầm ầm" vang lên liên miên không dứt. Bầu trời bị ánh lửa chiếu đến đỏ bừng.
Nhân viên phục vụ hét chói tai, ôm người thành một cục, Nhị đương gia ném chén rượu xuống, vọt tới trước cửa sổ, nhìn ánh lửa phía xa xa kia, run giọng nói : "Đại ca! Là nhà đấu giá của chúng ta!"
Cùng lúc đó, thiết bị nhận dạng của Cung Việt vang lên, hắn ta nhanh chóng kết nối.
"Đại đương gia! Không xong rồi, có người cho nổ nhà đấu giá—"
Đầu dây bên kia ồn ào, một mảnh hỗn loạn.
"Tình hình là như thế nào?"
Hoàng tiên sinh rất ngạc nhiên. Vậy mà có người dám động thổ trên đầu Thái Tuế? Người đó không muốn sống nữa sao? Ám Tinh là một trong những căn cứ của tinh tặc.
Ánh mắt Cung Việt lạnh lẽo, khí thế âm trầm.
"Đại đương gia? Đại đương gia?" Đầu dây bên kia không nhận được hồi âm, lo lắng hô to, đột nhiên tín hiệu bị gián đoạn, màn hình đen thui.
"Đại ca, hiện tại em sẽ chạy về nhà đấu giá, bắt thằng đầu sỏ! Lão tử muốn mạng chó của nó!" Ánh mắt Nhị đương gia lộ ra hung hăng.
"Đối phương có chuẩn bị mà đến." Cung Việt không hổ là thủ lĩnh tinh tặc, trải qua sóng to gió lớn, bình tĩnh dị thường, hắn ta quyết định một cách nhanh chóng, "Chúng ta đi đến trạm vũ trụ."
Nhị đương gia sửng sốt, không cam tâm: "Địch đã đánh tới cửa, chẳng lẽ mặc bọn nó làm càn?"
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Cung Việt nói: "Tao có thể tạo ra một Ám Tinh, thì cũng có thể tạo ra vô số Ám Tinh."
Hắn ta luôn cẩn thận, chuyến đi tới Ám Tinh lần này không nhiều người biết, nhưng nhà đấu giá lại bị nổ tung, rất rõ ràng đối phương là nhắm tới hắn ta. Chỉ cần hắn ta rời đi, kẻ thù sẽ không đạt được mục tiêu của mình.
"Hoàng tiên sinh đi cùng chứ?" Hắn ta hỏi.
"Phiền Đại đương gia mang theo một đoạn đường." Hoàng tiên sinh ngưng giọng nói.
Ba người lập tức hành động, còn chưa mở cửa phòng, bộ nhận dạng của Cung Việt lại dồn dập vang lên.
Thấy cuộc gọi đến, hắn ta cau mày kết nối. "Chú Lý—"
"A Việt! Tàu ch.iến, rất nhiều tàu chi.ến bao vây Cự Kình tinh!" Người đàn ông trung niên hoảng loạn hét lên.
Cung Việt cùng Nhị đương gia sắc mặt đại biến.
Cự Kình Tinh là đại bản doanh của tinh tặc, ẩn nấp ở sâu trong tinh vực Ám Hải, mấy trăm năm qua, chưa có một tàu chiế.n nào thăm dò được vị trí chính xác của nó.
Nhưng vừa rồi, bọn họ nghe thấy cái gì?
Có tàu chi.n không chỉ phát hiện ra Cự Kình Tinh, mà còn bao vây tấn công!
"Đại ca!" Nhị đương gia hoảng hốt.
"Choang—"
Mười Alpha mặc áo giáp từ cửa sổ đạp vỡ lớp kính thủy tinh, được huấn luyện nghiêm chỉnh xông vào phòng bao, hùng hổ tấn công về hướng ba người.
*******
Bị đánh bom, nhà đấu giá trở thành đống đổ nát, khói bốc lên dày đặc, khắp nơi đều là đống đổ nát thê lương, vài người chạy không kịp dẫn đến bị cụt tay gãy chân, ngã vào vũng máu kêu r/ên thống khổ, gian nan chạy trốn như mấy con ruồi không đầu, chạy đông trốn tây.
Quản sự béo run rẩy nằm sấp trên mặt đất cháy đen, trán rách một lỗ, máu tươi đầm đìa, nhưng ông ta không dám lau đi, trừng mắt hoảng sợ nhìn về phía trước.
Nam nhân tóc bạc mặc trường bào hoa lệ, trong ngực ôm một thiếu niên xinh đẹp được áo choàng bao kín, sạch sẽ gọn gàng đứng giữa đống phế tích, không hề phù hợp với hoàn cảnh xung quanh.
Ác quỷ!
Quản sự béo đã làm việc ở Ám Tinh nhiều năm, từng tiếp xúc với vô số Alpha cường đại, nhưng