Edit + Beta: Phộn
******
Một chùm laser màu xanh phá vỡ bóng đêm, bắn về cơ giáp màu đen ở phía trước, ánh sáng chói mắt, chiếu sáng một nửa bầu trời.
"Ầm—"
Cùng Kỳ mở ra khiên phòng ngự, khó khăn lắm mới đỡ được chùm laser đòi mạng này.
"Rầm rầm—"
Khiên phòng ngự chống không nổi, trong nháy mắt nứt ra.
Cùng Kỳ không chút luyến tiếc, buông tha phòng ngự, phía sau lại xuất hiện vòng ánh sáng màu xanh lam, trước khi khiên phòng ngự bị nghiền nát, lắc mình chui vào, biến mất vô tung.
Huyền Minh thu hồi súng năng lượng laser, giương cánh lên, tiếp tục truy kích.
Lâm Hân cắn môi, giữ yên suy nghĩ, không giám quấy nhiễu đại thần vào lúc quan trọng.
Cậu tin tưởng, đại thần sẽ giành chiến thắng!
"Tin ta tới như vậy sao?
Mặc dù bé con đã tận lực kiềm chế, nhưng vẫn lộ ra một chút tâm tư, cộng hưởng đến tinh thần khổng lồ trong không gian, bị Lý Diệu bắt lấy.
"Dạ!" Lâm Hân thẳng thắn đáp lại, sau khi nói xong, lỗ tai tự nhiên nóng lên.
"A~"
Lý Diệu khẽ cười sung sướng, tinh thần điều khiển cơ giáp một chút cũng không dừng lại.
Huyền Minh và Cùng Kỳ đều do cùng một người chế tạo, trên lý thuyết, tính năng của hai cơ giáp là ngang nhau, khác biệt duy nhất là thực lực của người điều khiển.
Tam hoàng tử khi còn sống thích nhất là tìm Lý Diệu luyện tập, nhiều lần bại trận, càng đánh càng hăng, Lý Diệu nắm Cùng Kỳ trong lòng bàn tay.
Cho nên, Cung Việt lấy Cùng Kỳ đi đánh với Huyền Minh, hoàn toàn không biết lượng sức.
Lý Diệu cũng không cần suy nghĩ nhiều đã có thể chuẩn xác mà dự đoán được tọa độ Cùng Kỳ xuất hiện.
Cùng Kỳ nhảy bước không gian nhanh, tốc độ của Huyền Minh còn nhanh hơn.
Mỗi khi vòng tròn màu xanh xuất hiện, chùm laser màu xanh như một cái bóng đi theo.
Cung Việt muốn chạy trốn khỏi Ám Tinh, nhất định phải bay một mạch lên trời, đi ra bầu khí quyển, tiến vào vũ trụ.
Nhưng mà, bị Lý Diệu một lần lại một lần nhìn thấu tọa độ, một lần lại một lần đứng bên bờ cái chết, hắn ta không khỏi hoài nghi mình có trốn thoát được hay không.
"Cùng Kỳ, gia tăng khoảng cách nhảy bước không gian." Hắn ta ra lệnh.
"Tăng khoảng cách sẽ tiêu hao một lượng lớn năng lượng, có thể sẽ không chống đỡ được khi tiến vào trùng động gần nhất." Cùng Kỳ nói.
"Nhảy!" Cung Việt âm trầm ra lệnh, trong mắt hiện rõ vẻ điên cuồng. "Muốn giết ông mày đây, cũng phải xem có mạng để giết hay không!"
Nửa phút sau, Huyền Minh nhào vào khoảng trống tại điểm dự đoán.
Lý Diệu ngẩng đầu, nhìn thấy cơ giáp màu đen cách đó 2000m, nhếch khóe miệng.
Thợ cơ giáp của tinh tặc cũng có chút tay nghề, vậy mà có thể tăng cường năng lực nhảy bước không gian của Cùng Kỳ.
Bất quá, nguồn năng lượng hiện giờ của Cùng Kỳ, đủ để chống đỡ đến lúc vào vũ trụ sao?
"Huyền Minh, ngươi cũng không nên thua dưới tay Cùng Kỳ." Lý Diệu nói.
"Đương nhiên sẽ không!" Huyền Minh ngạo nghễ nói.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Chỉ số thông minh của cơ giáp không thua gì con người, có lòng tự trọng và hiếu thắng rất mạnh, trước kia Cùng Kỳ là bại gia dưới tay Huyền Minh, không có đạo lý nào bây giờ đổi người điều khiển, thì có thể chuyển bại thành thắng.
Sáu đôi cánh vàng triển khai, đuôi ra sức vung một cái, Huyền Minh hóa thành một tia chớp vàng, đột phá bầu trời.
Suy nghĩ của Lý Diệu quá nhanh, Lâm Hân đã hoàn toàn không theo kịp, tốc độ ánh sáng của Huyền Minh tạo thành áp lực rất lớn cho cậu. Trong cột sáng, đầu cậu đau muốn nứt ra, hay tay gắt gao ôm lấy đầu, sắc mặt tái nhợt không chút máu.
Nhưng mà, dù cho có khó chịu tới cỡ nào đi nữa, cậu cũng không rên lên một tiếng.
Đây chính là thực lực chân chính của lính cơ giáp hàng đầu sao?
Trái tim Lâm Hân đập thình thịch, không phải sợ hãi, mà là hưng phấn, là kích động, càng sùng bái đại thần.
Suy nghĩ của bé con như một cây chồi non mọc lên trong suy nghĩ của Lý Diệu, hai cánh môi yêu kiều vểnh lên, tươi ngon mọng nước mà yếu ớt, bị suy nghĩ bá đạo tàn phá không ngừng lay động, vừa đáng thương lại đáng yêu.
Lý Diệu không hề mềm lòng chút nào.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Đối với bé con mà nói, đây không chỉ là một loại tôi luyện, mà còn là một cách để trưởng thành.
Nếu đã gọi hắn là huấn luyện viên, vậy hắn phải có trách nhiệm của huấn luyện viên, không giữ lại cái gì mà biểu diễn bản lĩnh thật sự của mình, rõ rõ ràng ràng nói cho bé con biết, hắn rất mạnh!
Nếu như bé con nhất định muốn theo đuổi một mục tiêu, hắn hy vọng, mình sẽ là đối tượng duy nhất mà cậu ấy muốn.
Bời vì, trong toàn bộ tinh tế, không có người nào mạnh hơn hắn!
Cung Việt tưởng dựa vào Cùng Kỳ là có thể thoát khỏi hắn, quá ngây thơ!
Lý Diệu bộc phát ra tinh thần lực hùng hậu, dung nhập vào từng linh kiện của cơ giáp, Huyền Minh như một thần kiếm sáng thế, trảm yêu trừ ma.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
"Aaaaaaaa—"
Cung Việt thống khổ thét gào, suy nghĩ hỗn loạn, Cùng Kỳ bị pháo cao năng của Huyền Minh bắn trúng, bay ra ngoài cả ngàn mét, toàn bộ cơ thể không khống chế được quay cuồng trên không trung.
Thân ảnh Huyền Minh lóe lên, thu hẹp khoảng cách, pháo cao năng biến thành trường kiếm màu vàng, trên lưỡi kiếm, tinh thần lực ngưng tụ thành ngọn lửa màu xanh, lấy khí thế dời non lấp biển, hướng Cùng Kỳ đâm một kiếm.
Cung Việt miễn cưỡng ổn định suy nghĩ, khi lưỡi kiếm chém tới trước mặt, hắn ta tập trung chú ý, điều khiển cơ giáp, gian nan mở ra khiên chắn, muốn ngăn cản đòn tấn công này,
Tuy nhiên, hắn ta thất bại rồi.
Khiên chắn dưới đường kiếm của Huyền Minh, như giấy mỏng mà giòn tan, không chịu nổi một kích.
Kim kiếm đâm vào ngực Cùng Kỳ, lướt qua buồng lái.
Tên thủ lĩnh tinh tặc tung hoành vũ trụ mấy thập kỷ, cuối cũng biết tới cái gọi là sợ chết.
"Cung Việt, đầu hàng còn kịp."
Thanh âm lạnh như băng của Lý Diệu thông qua bộ khuếch đại của cơ giáp truyền đến lỗ tai Cung Việt.
Đầu hàng?
Không đời nào!
Tinh tặc cho dù tan xương nát thịt, cũng sẽ không đầu hàng bất cứ kẻ nào!
"Đến rất đúng lúc! Hahaha!" Cung Việt phát ra tiếng cười chói tai.
Đây đúng là thời khắc mà hắn ta chờ đợi!
Sau lưng Cùng Kỳ đột nhiên xuất hiện hàng trăm xúc tu kì lạ làm bằng kim loại, không hề báo trước quấn lấy Huyền Minh, trong phút chốc, hai chiếc cơ giáp thân mật ôm nhau cùng một chỗ.
Vũ khí của Huyền Minh còn kẹt lại trong cơ thể của Cùng Kỳ, bị trói buộc, tạm thời nó không có cách nào nhúc nhích.
"Anh muốn làm gì?"
"Làm gì?" Hai mắt Cung Việt đỏ ngầu, mặt sẹo nổi đầy gân xanh, vô cùng dữ tợn. "Đương nhiên là cùng mày đồng quy vu tận!"
Đế quốc Huyền Vũ phái quân tấn công Cự Kình Tinh, ý đồ tiêu diệt tinh tặc, đúng là nằm mơ!
Tinh tặc trời sinh có gen cướp đoạt, chỉ cần còn có một người sống sót, thì có thể không ngừng kéo dài huyết mạch, đợi mấy chục năm sau quay trở lại, sẽ dùng thủ đoạn dã man hơn ngàn lần trả thù Đế quốc Huyền Vũ!
Cùng Kỳ liên tiếp không ngừng thực hiện bước nhảy không gian, không cho Huyền Minh cơ hội phản kháng.
Rất nhanh, hai cơ giáp như một cặp song sinh lao ra tầng khí quyển của Ám Tinh, tiến vào vũ trụ.
Lâm Hân ở bên trong cột sáng co thành một đoàn, đôi mắt cùng lỗ tai đều tràn ra tơ máu, loại chiến đấu giữa hai cơ giáp đỉnh cao này đã vượt xa cực hạn của cậu.
Là một Omega mới phân hóa không bao lâu, thân thể chưa được huấn luyện còn rất yếu ớt, đột nhiên tiến vào vũ trụ, thập phần nguy hiểm, nếu như không phải đang ở bên trong từ trường cột sáng, có thể cậu đã sớm nổ tung mạch máu mà chết rồi.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Bộ dáng thống khổ của cậu, Lý Diệu đều thấy được, mặc dù lo lắng nhưng hắn không thể phân thân.
Cùng Kỳ vừa là cơ giáp quý giá hàng đầu của Đế quốc Huyền Vũ, vừa là cơ giáp ký khế ước của Tam hoàng tử, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn phá hủy nó.
Nhưng mà, trên chiến trường, thương hại kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân.
Huống hồ, hắn còn mang theo một Omega bé nhỏ yếu ớt.
Đôi mắt vàng của Lý Diệu khẽ rũ xuống, cân nhắc một lát, đưa ra lựa chọn. Hắn phân ra một phần tinh thần lực, bảo vệ Lâm Hân ở phía sau.
Lâm Hân giảm bớt đau đớn, tư duy khôi phục, bình tĩnh lại, nhìn thấy vũ trụ mênh mông, trong đầu chợt lóe, vội la lên: "Huấn luyện viên, phụ cận của Ám Tinh có trùng động!"
Cậu bị bắt ở Trái Đất, bọn buôn lậu chỉ mất có mười ngày đã đến Ám Tinh, chính là dùng trùng động chuyên dụng dành cho tinh tặc.
Thủ lĩnh tinh tặc quấn lấy đại thần, bụng dạ khó lường!
Nghĩ nhanh hơn nói, thiếu