Edit + Beta: Phộn
****
Khu tập thể hình có thiết kế lôi đài để đánh nhau giải trí, các quân nhân, binh lính thường lên đó tỷ thí với nhau, lúc này đang có hai người đứng ở trên đó.
Một quân nhân Alpha đầu trọc, lưng hùm vai gấu, tinh thần lực tràn đầy chỉ chờ để phát động.
Một là thiếu niên Omega mảnh khảnh gầy gò, mặc trang phục rằn ri, đầu có tóc, đối mặt với một Alpha cao lớn rất bình tĩnh, không hề nao núng.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Bốn phía của lôi đài được lấp đầy bởi hàng trăm quân nhân Alpha, phần lớn đều cao to cường tráng, trên mặt lộ vẻ thích thú khi xem kịch vui.
"Ây da, Trương Hổ, đánh nhẹ một chút, không được dùng lực quá mạnh kẻo làm bé Omega bị thương đấy!"
"Còn chưa biết ai làm bị thương ai? Haha, bị một Omega quật qua vai, Hổ Tử chắc là mất mặt lắm!"
"Vừa rồi Hổ Tử không có phòng bị đúng không?"
"Nhóc Omega đó có phải may mắn mà làm được như vậy hay không, lát nữa coi là biết."
"Nghe nói cậu ta là "hàng" mà Nguyên soái cứu được ở Ám Tinh?"
"Dù sao thì Omega nam cũng là người hiếm, đây cũng không phải lần đầu Ám Tinh làm trò này."
"Cũng may cậu ta có vận khí tốt, gặp được quân viễn chinh của Đế quốc Huyền Vũ chúng ta, nếu bị bán cho đám người nhà giàu bi.ến thái, hậu quả không thể tưởng tượng nổi."
"Cơ mà lá gan cũng lớn phết, Hổ Tử bị quật ngã thẹn quá hóa giận kêu cậu ấy tỷ thí mà cũng chấp nhận."
"Tùy tiện chơi thôi, coi như xem giải trí."
"Sao tôi có cảm giác....Trương Hổ không thắng được."
"Ha, nói thế nào thì Trương Hổ cũng là lính cơ giáp có tinh thần lực cấp 7, sao thua được?"
"Cậu có ấn tượng gì về Omega?"
".....Yếu đuối, khóc nhè, nhát."
"Đúng. Rồi bây giờ cậu nhìn nhóc Omega trên lôi đài coi, yếu đuối, khóc nhè, nhát? Are you sure?"
"....."
Người ta không chỉ không yếu đuối, khóc nhè, nhút nhát mà còn không nhanh không chậm bày ra tư thế phòng thủ nghênh chiến vô cùng tiêu chuẩn, mặt ngọc lạnh lùng, đôi mắt kiên định, tinh thần lực chậm rãi phóng ra tạo thành một màng phòng ngự màu lam nhạt bao quanh toàn thân.
"Vờ cờ lờ! Đây là Omega thật á?! Cậu ấy phó.ng tinh thần lực ra ngoài được?!"
"Trọng điểm không phải là phó.ng tinh thần lực đi? Chẳng lẽ mấy ông không thấy tư thế của cậu ấy rất giống trong quân đội sao?"
"Tôi thấy kèo này Hổ Tử có vẻ thua rồi."
"Đừng có nói xui vậy ba, dù sao thì Trương Hổ cũng là Alpha, thực lực rõ rõ ràng ràng ở đó."
Quân nhân thay nhau thì thầm, đột nhiên có thanh âm cao vút vang lên.
"Tiểu Phá Quân cố lên! Làm gỏi gã đó cho chị!"
Vinh Phỉ chen chúc trong đám Alpha nam liên tục vung nắm đấm hô to, trên đầu Dao Quang đang đứng cạnh cô xuất hiện loạt dấu ba chấm, lặng lẽ bước sang một bên.
Lâm Hân đứng trên lôi đài nghe thấy vậy, ba phần bất lực, bảy phần giống như ba phần kia.
Nếu không phải do cô đánh bay đội trưởng Alpha kia, khiến cho các Alpha còn lại ồn ào, cậu cũng sẽ không theo bản năng mà ném người ta qua vai.
May mà tính tình đối phương cũng tốt, không có nổi giận, chỉ là khăng khăng muốn tỉ thí với cậu một trận.
Lâm Hân không phải người nhút nhát.
Hắn muốn tỉ thí, vậy thì cứ tiếp thôi.
Hơn nữa cậu cũng muốn biết thực lực hiện tại của mình chênh lệch bao nhiêu so với người ở trong quân ngũ.
Nghĩ như vậy, ý chí chiến đấu của cậu tăng vọt, tinh thần lực cũng theo đó mà dâng lên.
Alpha đứng đối diện cậu thấy thể không khỏi nhíu mày.
Hắn là quân cơ giáp đã trải qua huấn luyện khắc nghiệt, lúc đó dù không có phòng bị thì cũng không thể bị quật ngã dễ như vậy.
Vì thế hắn mặt dày đưa ra yêu cầu muốn tỷ thí, không ngờ thiếu niên lại đồng ý.
Lúc này cảm nhận được ý chí chiến đấu sắc bén trên người thiếu niên, hắn thầm giật mình.
Quả nhiên mình không nhìn lầm, nhóc Omega này không hề đơn giản!
"Keng—"
Tiếng chiêng vang lên, tỉ thí bắt đầu.
Lâm Hân đánh phủ đầu trước, thân thể như mũi tên lao ra khỏi cung xông về phía đầu trọc, trong quá trình tấn công, một con dao găm được ngưng tụ từ tinh thần lực xuất hiện ở trong tay, dưới ánh mắt kinh ngạc của đầu trọc mà đâm thẳng tới cổ họng của hắn.
Đầu trọc tuy to con nhưng thân thủ rất khá, hắn nhanh nhẹn né tránh, liên tục lộn ba vòng kéo dài khoảng cách.
"Đm ơi! Tôi có hoa mắt không vậy? Có con dao găm trong tay bé Omega kìa!!"
"Ông không hoa mắt đâu, thật đó, là thực thể hóa tinh thần lực!"
"Nhanh quá! Tốc độ cậu ấy rất nhanh!"
"Lúc trước ai mà nói với tôi Omega có thể đánh bại Alpha thì tôi tuyệt đối không tin, bây giờ— không tin cũng phải tin!"
"Mới vừa rồi tôi còn thấy Trương Hổ ỷ thế ăn hiếp người ra, giờ thì thấy cậu ta đang tìm ngược thì đúng hơn."
"Haha, đá vào cục sắt rồi đúng không?"
"Lạ nha, sao tôi thấy mấy chiêu thức của nhóc Omega này quen quen nhỉ?"
"Không phải cậu ảo giác đâu."
Trên lôi đài, đầu trọc hét lớn một tiếng, tinh thần lực ngưng tụ thành một cái búa lớn, hắn ta vung lên, nghênh đón thiếu niên đang phóng tới.
Lâm Hân thu lại thế tấn công không chút do dự, di ảnh đổi bước, tránh được chiếc búa sắc bén, nhẹ nhàng vòng ra sau lưng của đầu trọc, dao găm linh hoạt xoay một vòng, chém về phía gáy của đối thủ.
Sau gáy có tuyến thể, bất kể là Alpha hay Omega đều sẽ bảo vệ nó theo bản năng, quả nhiên đầu trọc bị lừa, không ngờ đây chỉ là động tác giả của Lâm Hân, cậu nhanh chóng đổi sang công kích về phía hạ bàn, tinh thần lực bám vào chân, chuẩn xác đá vào điểm yếu của đối thủ.
Đầu trọc phóng ra tinh thần lực, tạo thành màng phòng ngực, né đòn một cách xuýt xao. Một đòn này của Lâm Hân không trúng, nhanh chóng nhảy ra phía sau, không cho đối thủ có cơ hội phản kích.
Đánh qua lại mấy chiêu, cậu đã thăm dò được đại khái thực lực của đầu trọc.
Cùng là quân cơ giáp nhưng sức chiến đấu của đầu trọc không bằng một phần mười của huấn luyện viên.
Cậu hoàn toàn có thể đánh một trận ngang sức với hắn.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Ngưng tụ ra con dao găm thứ hai, thiếu niên tựa như con cá voi sát thủ nhảy ra khỏi nước, dáng người tạo thành đường cong duyên dáng, tinh thần lực màu lam nhạt như nước biển, mãnh liệt mà mênh mông.
Đầu trọc biến sắc, không dám xem nhẹ.
Hai người cứ ngươi tới ta lui ở trên lôi đài, đánh nhau vô cùng kịch liệt, người đứng ở dưới quan sát cũng thảo luận kịch liệt không kém.
"A, tôi biết cách chiến đấu này giống ai rồi!"
"Ai?"
"Nguyên soái!"
"Đu—"
Mấy quân nhân đứng ở gần đó nghe được hai chữ "Nguyên soái", tất cả không nhịn được mà đồng loạt đứng thẳng, thu lại biểu tình hihi haha.
Im được một lúc, mọi người lại bắt đầu thảo luận.
"Tôi nhớ rồi, đợt trước có một thời gian tôi nghe cấp trên nói hình như Nguyên soái muốn nuôi một nhóc Alpha."
"Nhóc Alpha? Thật không ba? Trên đài là Omega mà!"
"Nói tới Omega nam, tôi nhớ có một tin trên Weibo."
"Cái mô?"
"Cộng Hòa Thanh Long xuất hiện Omega nam thứ tư, chuyện khoảng hai tháng trước, lúc đó dân mạng tranh luận rất kịch liệt."
"Cậu nói tôi mới nhớ. Người bên Cộng Hòa Thanh Long có cái tật xấu, Omega nam mà thôi, vậy mà cũng khinh thường khịa kháy người ta, còn nói mấy câu thúi không chịu được, chẹp, nhìn chán không muốn nói."
"Nghe nói Alpha nữ cũng bị khinh thường chứ đừng nói đến Omega nam."
"Hình như Omega nam đó là học sinh của Học viện Quân sự, vốn là quân cơ giáp dự bị, kết quả lại phân hóa thành Omega."
"....Học sinh Học viện Quân sự? Quân cơ giáp dự bị? Đừng nói...cậu ấy là...?"
"Nếu như là cậu ta, vậy thì thật sự rất đáng tiếc. Phân hóa thành Omega mà còn xịn tới vậy, nếu phân hóa thành Alpha, nhất định có thể trở thành quân cơ giáp hạng nhất."
Một khi bắt đầu đoán, ánh mắt mọi người nhìn thiếu niên ngày