Biến Thành Tiểu O Tể Tể Rồi

Chương 50


trước sau


Edit: Phộn


–––––––––––––

"Ủa lão Trương, cậu đi đâu mà nhìn gấp vậy?"

"Đi tới khu A5 coi đánh lôi đài!"

"Chiến thần Lệ Phượng lại muốn khiêu chiến với Vương Giả Côn hử? Anh ta thua ba lần rồi mà vẫn chưa hết hy vọng à?"

"Không phải."

"Không phải?", "Vậy là đại thần Tất Phương?"

"Cũng không phải là đại thần Tất Phương! Là Chiến đội Đồ Lang với Chiến đội Hắc Báo!"

"A–– là chiến đội thua giải thiếu niên, lần này đánh riêng là để tìm lại danh tiếng hử?"

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


"Nghe nói là một Omega của Chiến đội Đồ Lang gọt mất đầu ngón tay của Kiếm Long của Chiến đội Hắc Báo, hai bên náo loạn đòi xúc nhau, thiếu chút nữa lật cả cái đại sảnh huấn luyện lên, bị quản lý đá tới lôi đài cho giải quyết."

"Clgt?! Omega? Kiếm Long? Tôi có nghe nhầm không đấy?"

"Không nhầm! Biết Phá Quân không? Phá Quân mà chỉ mất 12 ngày đã lọt top 20 bảng xếp hạng khu A5 ấy, cậu ấy không phải là Alpha, mà là một bé Omega mới thành niên đó! Siêu hung tàn!"

"Vãi chưởng! Phá Quân là Omega?!"

"Đi nhanh đi, tới trễ là không còn chỗ đâu!"

Hai Alpha tăng tốc độ, xông nhanh về phía khu A5, sợ tới chậm sẽ không còn vị trí trên khán đài.

Bạch Trì đứng ở trên hành lang nhìn bóng lưng họ đi xa, như có điều suy nghĩ.

Phá Quân? Omega?

Là Lâm Hân sao?

Cậu ta khẽ nhíu mày.

Lâm Hân bị mất liên lạc hai tháng, không có tin tức gì, Lý Liền có quan hệ tốt nhất với cậu lo lắng, đặc biệt tới nhà cậu để hỏi thăm, từ cha mẹ của cậu biết được là cậu và vị hôn phu đã đi du lịch, sẽ không trở về trong thời gian ngắn.

Khi nghe thấy tin tức đó, cậu ta không khỏi cảm khái.

Lâm Hân có mạnh tới đâu thì như thế nào, chỉ cần cậu ta (Lâm Hân) vẫn còn là Omega thì sẽ khó mà thoát khỏi số phận phải lấy chồng sinh con.

Hôm nay Lâm Hân vào Thế giới Cơ giáp, đi du lịch về rồi sao?

Alpha của cậu ta (Lâm Hân) cho phép cậu ta tiếp tục chơi trong Thế giới Cơ giáp hử?

Bạch Trì mang theo sự tò mò đi đến khu A5.

"Tinh––"

Có tin nhắn mới, cậu ta vừa đi vừa mở giao diện thao tác.

[Lý Liền: Bạch Trì, Lâm Hân về rồi! Bây giờ cậu ấy đang ở lôi đài 1904 khu A5, đi xem chung không?]

[Bạch Trì: Tôi sắp tới rồi.]

[Lý Liền: Tớ có chút lo lắng.... Sao cậu ấy lại dính tới Hắc Báo? Dù sao cũng là Omega, đụng phải mấy lão Alpha của Chiến đội Hắc Báo, sau này chỉ sợ khó sống trong Thế giới Cơ giáp.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Bạch Trì đánh mấy chữ rồi lại xóa, sau đó tắt khung chat.

Lý Liền là người thiếu quyết đoán, nhát gan sợ phiền phức, trước kia có Lâm Hân che chở mới có thể lăn lộn làm lớp trưởng, sau khi Lâm Hân bỏ học, cậu ta (Lý Liền) không còn chỗ dựa nữa, làm việc rụt đầu rụt cổ, sắp trở thành trò cười trong lớp tới nơi.

Cậu ta như vậy mà cũng đòi xem thường Lâm Hân là Omega?

Bạch Trì lắc đầu, từ lần trước đánh lôi đài bị Lâm Hân xử gọn trong một chiêu, cậu ta đã hiểu được, Lâm Hân vĩnh viễn là Lâm Hân bình tĩnh chấp nhất kia, sẽ không bởi vì bản thân là Omega mà nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

Vận khí không tồi, chạy tới lôi đài số 1904, dưới khàn đài còn lại mười vị trí cuối cùng, cậu ta chen vào, cướp được một chỗ.

Trên lôi đài to lớn, Lâm Hân yên lặng đứng đó.

Đối thủ của cậu là một Alpha trưởng thành cao hai mét, dáng người cường tráng, tứ chi phát triển, bởi vì trước đó bị cắt đứt ngón tay nên biểu tình rất dữ tợn, giống như con gấu đen bị chọc giận, hận không thể nhào tới xé tan nát con mồi.

Thần sắc Lâm Hân lạnh nhạt, làm như không thấy lửa giận của Alpha.

Không phải là do cậu xúc động tính tình, dùng dao nhỏ bằng thực thể hóa tinh thần lực để cắt đứt ngón tay của Alpha hoàn toàn là xuất phát từ bản năng phòng vệ.

Thế giới Cơ giáp là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, càng nhường nhịn người ta sẽ càng lấn tới, lùi một bước lại muốn tiến một bước.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Đối phương cuồng ngôn đòi dùng một ngón tay bấm chết cậu, cậu không có lý do nào lại đứng im để cho gã ta đánh.

Nên phản kích thì phản kích, đây luôn luôn là nguyên tắc xử sự của cậu.

Bởi vì bị đứt ngón tay, Alpha tên là Kiếm Long gọi tới một đám đồng đội của mình bên Chiến đội Hắc Báo tới, Lý Úc không chịu yếu thế, cũng gọi Chiến đội Đồ Lang tới, vì vậy mà hai ba mươi người ẩu đả ở trong đại sảnh huấn luyện, đánh nhau túi bụi, quản lý phòng huấn luyện không nhịn được nữa mới giận dữ đuổi bọn họ tới lôi đài để phân tranh.

Lâm Hân không sợ hãi, vui vẻ chấp nhận khiêu chiến.

Mà quần chúng ở đại sảnh lúc đó cũng không ngại chuyện lớn, hô bạn gọi bè, chen chúc tới khán đài để xem kịch.

Thành viên của hai chiến đội chiếm những vị trí hàng đầu, đối chọi gay gắt, cổ vũ cho đồng đội của mình.

"Tùng tùng tùng–––– Chiến đội Đồ Lang tất thắng! Tùng tùng tùng–––– Phá Quan tất thắng!"

Không biết Lý Úc moi ở đâu ra một cái trống lớn, vừa gõ vừa hô, đồng đội trước sau trái phải kéo băng-rôn lên, hô to theo Lý Úc.

"Chiến đội Đồ Lang tất thắng! Phá Quân tất thắng!"

"Chiến đội Đồ Lang tất thắng! Phá Quân tất thắng!"

Chiến đội Hắc Báo ở đối diện không có trống nhưng lại có cồng chiêng, "keng keng" mà đánh, không hề thua kém tiếng trống.

"Chiến đội Hắc Báo tất thắng! Kiếm Long tất thắng! Đồ Lang là kẻ thua cuộc, mau cút đi!"

Cổ họng mấy Alpha gào thét từng đợt, toàn bộ khán đài nóng như lửa, bầu không khí đạt tới đỉnh điểm.

Quần chúng vây xem hóng drama bị bầu không khí nóng như lửa đốt này làm cho choáng váng.

"Dm! Tôi có vào lộn chỗ không vậy?!"

"Haha, y hệt như thi đấu chính thức, ai không biết còn tưởng giải đấu toàn khu bắt đầu sớm."

"Thằng nhóc lùn kia là Phá Quân hử? Omega thật sao? Có khi nào vừa bắt đầu đã bị Kiếm Long giết gọn luôn không?"

"Chỉ cần nhìn cậu ta dám chấp nhận khiêu chiến của Kiếm Long thôi cũng biết dũng khí rất lớn rồi. Còn cái khác...bỏ đi, sao mà Omega mạnh hơn Alpha được?"

"Đừng nói vậy chứ ba? Phá Quân xông vào top 20 của khu A5 đấy, đánh bại không biết bao nhiêu là Alpha đâu."

"Nhưng Kiếm Long là tuyển thủ thi đấu chính thức, xếp hạng trên Phá Quân ở khu A5 mà."

"Tui cược Phá Quân thắng!"

"Tôi cược Kiếm Long thắng!"

Có người nhân cơ hội làm việc, rèn sắt lúc còn nóng, mở sòng đặt cược, "Khai trương đây! Khai trương đây! Mau lấy máy đặt cược của mọi người ra đi, Phá Quân thắng chọn 1, Kiếm Long thắng chọn 2!"

Còn có người dẫn chương trình nổi tiếng giơ camera phát livestream ra bên ngoài.

"Xin chào mọi người, chỗ của tôi đang đứng hiện tại là lôi đài của Thế giới Cơ giáp, tôi là Lợn Bay Màu Hồng, rất vui vì có thể phát sóng trực tiếp đến mọi người. Vì Chiến đội Đồ Lang và Chiến đội Hắc Báo xảy ra mâu thuẫn nên bọn họ đã quyết định dùng phương thức khiêu chiến lôi đài để giải quyết. Hai người đang đứng trên lôi đài, một người là Kiếm Long, thành viên của Hắc Báo, có chiến tích hiển hách, một người là tài năng mới nhú – Phá Quân. Nhân tiện tôi xin được phép nói với mọi người rằng Phá Quân đây là một Omega! Mọi người có mong chờ biểu hiện của cậu ấy không?! Nếu có thì hãy chú ý buổi trực tiếp này của tôi, nhớ ném tiền xu nhóo!"

Cửa trong Thế giới Cơ giáp rất khó vào, không phải ai cũng có thể vào được, chỉ có những người có tinh thần lực từ cấp 3 trở lên mới có thể đăng nhập thành công, cho nên người hâm mộ cơ giáp mà không đủ điều kiện thì chỉ có thể xem livestream cho đỡ thèm.

Lợn Bay Màu Hồng làm MC ba năm, có hơn trăm triệu fans, kinh nghiệm phong phú, rất giỏi bới móc các sự kiện lớn, mỗi lần livestream đều kiếm được bộn tiền, lần này cũng không ngoại lệ, lấy danh "Omega nam" làm cái cớ, thu hút được sự chú ý của rất nhiều fans và người qua đường.

"Ui ui, xem tôi nhìn thấy ai nè?! Đại thần Tất Phương! Sao anh ấy lại tới đây?!"

"Còn có cả Lệ Phượng với Vương Giả Côn nữa! Má ơi! Bình thường bọn họ không phải là thần long không thấy đầu đuôi sao? Mặt mũi Kiếm Long cũng lớn vãi, vậy mà có thể kinh động tới bọn họ!"

"Ai nói mặt mũi Kiếm Long lớn? Bọn họ tới là vì mặt mũi Phá Quân đó má!"

"Phá Quân là Omega, cậu ta thì có mặt mũi gì?"

"Chính vì cậu ta là Omega nên mới thu hút sự chú ý! Nghĩ lại coi, nhiều năm như vậy rồi, trong Thế giới Cơ giáp được bao nhiêu Omega? Phá Quân là Omega đầu tiên làm lôi chủ ở khu A5 đấy bố ạ, đương nhiên là có mặt mũi rồi!"

"À, ra vậy..."

"Thôi thôi, không nói nữa, trận đấu bắt đầu rồi kìa."

"Đùng––– đùng––– đùng–––"

Trên lôi đài xuất hiện hàng loạt những dòng số ảo, tiếng thông báo đếm ngược vang lên.

Kiếm Long cầm card cơ giáp trong tay, hung tợn nói với Lâm Hân: "Chỉ một lúc nữa thôi, tao sẽ bắt mày quỳ xuống xin tha trước mặt mọi người ở đây!"

Thân là chủ lực của Chiến đội Hắc Báo, đây là lần đầu tiên gã bị mất mặt như vậy, bị một con gà Omega yếu ớt chặt ngón tay! Nếu không có quản lý ngăn cản, gã đã sớm giết người ở trong đại sảnh rồi.

Bất quá, bây giờ lên lôi đài tỉ thí cũng không khác lắm.

Nhìn bốn phía, không còn chỗ trống.

Lòng Kiếm Long hưng phấn, đôi mắt lộ ra tia tàn nhẫn.

Gã muốn từng chút từng chút ngược đãi thằng gà Omega này trước mặt bọn họ, để cho nó biết ai mới là bá chủ của Thế giới Cơ giáp này.

Omega?

Nên cút đi lấy chồng sinh con chứ không phải là điều khiển cơ giáp!

Lâm Hân giả điếc đối với lời nói của gã, khi tiếng đếm ngược chấm dứt, tinh thần lực của cậu nhanh chóng đưa vào card cơ giáp, trên lôi đài xuất hiện một chiếc cơ giáp màu xanh lam cao hơn mười thước.

Thân ảnh cậu nhoáng lên một cái, chỉ dùng hai bước đã vọt thẳng vào buồng lái, đứng trong cột sáng, suy nghĩ liên kết với cơ giáp, tinh thần lực theo đó mà phóng ra, trải dài trên từng bộ phận của cơ giáp.

Khi Kiếm Long vừa nhảy vào buồng lái, Lâm Hân đã tấn công về phía hắn.

"Ầm–––"

Cơ giáp màu vàng của Kiếm Long bị va chạm, ngã lăn lóc, cả khán đài cười to, nhất thời trên gương mặt của tất cả thành viên trong Chiến đội Hắc Báo không còn ánh sáng.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 



Đội trưởng Hắc Báo ngồi ở giữa hàng ghế đầu, sắc mặt thâm trầm nhìn chằm chằm lôi đài.

"Có chuyện gì với Kiếm Long vậy? Tốc độ lên cơ giáp bị chậm hơn một nhịp?"

Phải biết rằng trong một trận chiến cơ giáp, ai vào buồng lái trước thì người đó sẽ có lợi thế hơn, Kiếm Long chậm hơn, đương nhiên bị tấn công.

"Không phải Kiếm Long chậm, là Phá Quân quá nhanh." Đội phó Phi Ngư của Hắc Báo nhíu mày nói.

Kiếm Long là đồng đội thân thuộc của hắn, bốn giây vào buồng lái là ưu thế của gã, nhưng đối thủ hôm nay lại nhanh hơn gã nhiều.

Vào buồng lái, kết nối suy nghĩ, tấn công, chỉ mất ba giây.

Khó trách biểu tình của đội trưởng nghiêm trọng. Có vẻ như.... Kiếm Long sắp thua rồi.

Chiến đội Hắc Báo yếu thế, khí thế bên này của Chiến đội Đồ Lang lại tăng vọt.

"Quá toẹt vời! Quá nai xừ!"

Lý Úc hả giận tung nắm đấm.

"Phá Quân! Cố lên! Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm nhá! Làm thịt Kiếm Long đii!"

"Tiến lên–––"

Trên lôi đài, cơ giáp màu lam đánh thêm một quyền vào lồng ngực cơ giáp màu vàng, cơ giáp màu vàng lại bị đánh bay một lần nữa, nặng nề rơi xuống, tạo thành một cái hố lớn trên mặt đất.

Cơ giáp màu lam nhanh nhẹn nhảy lên, hai chân khép lại, từ trên không trung giẫm thẳng xuống, cuối cùng cơ giáp màu vàng cũng phản ứng lại, nhanh chóng bò ra khỏi hố, thoát một kích chí mạng này.

"Bang bang bang–––"

Cánh tay bắn ra pháo cao năng, nhắm vào cơ giáp màu lam, điên cuồng nả.

Cơ giáp màu lam cảnh giác, nhanh nhẹn né tránh công kích của pháo năng lượng, chạy hết nửa vòng của lôi đài, mỗi lần đều né được đòn oanh tạc của đạn pháo.

Cơ giáp màu vàng bắn liên tục nửa phút, ngay cả gót chân của đối thủ cũng không bắn trúng, cánh tay còn lại cũng bắn pháo năng lượng, hai nòng súng đồng loạt bắn, phong tỏa trước sau con đường của cơ giáp màu lam.

Bên trong buồng lái, Kiếm Long như vỡ ra.

Hắn vậy mà bị thằng gà Omega yếu ớt này chiếm lợi thế trước!

Bắt đầu xấu xí, mất hết mặt mũi!

Thật vất vả mới điều khiển lại được cơ giáp, gã bất chấp hậu quả của pháo cao năng. Gã không tin là dưới sự công kích dày đặc như vậy, con gà Omega

này có thể bình an vô sự né tránh!

Lâm Hân thong dong bình tĩnh, suy nghĩ chuyển động vô cùng nhanh, cơ hồ là đua với pháo cao năng, pháo vừa tới cậu liền né, khi bị giáp công trước sau, suy nghĩ vừa động, cơ giáp nhảy lên không trung.

Kiếm Long cảm trước mắt của gã có cái gì đó vụt qua, một cơ giáp màu lam xuất hiện trong gang tấc, gã kinh hãi, luống cuống tay chân muốn giãn khoảng cách, nhưng cơ giáp màu lam không hề cho gã cơ hội phản ứng, trường kiếm sắc bén bổ xuống trước mặt, suy nghĩ của Kiếm Long bị ngưng trệ, cơ giáp cũng dại ra, trường kiếm như một con rắn, vừa nhanh vừa tàn độc, chém một nhát, cánh tay phải của cơ giáp mang theo pháo cao năng bay ra ngoài, đụng vào lưới phòng ngự của lôi đài, sau đó rớt xuống mặt đất, bung ra thành từng linh kiện.

"Woa–––"

Khán giả phát ra tiếng thán phục.

Tuy nơi này là thế giới ảo, nhưng mô phỏng lại giống thật 100%, dựa vào năng lực khôi phục của cơ giáp, dùng một vũ khí lạnh như vậy chém, căn bản không thể tạo thành tổn thương cho cơ giáp.

Nhưng mà, họ đã thấy cái gì chứ?

Cơ giáp màu lam do Phá Quân điều khiển dùng trường kiếm, dễ dàng chặt đứt cánh tay của cơ giáp vàng!

"Vãi cứt! Sao cậu ta làm được vậy?!"

"Thực thể hóa...tinh thần lực?"

"Nhìn kỹ đi, trên thanh kiếm của cơ giáp có một tầng sáng màu lam nhạt, đó chính là thực thể hóa tinh thần lực."

Được đại thần chỉ điểm, Alpha ở bốn phía không hẹn mà cùng nhau hít một hơi.

Đại bộ phận bọn họ là người yêu thích cơ giáp hoặc quân giáo sinh, có thể làm được thực thể hóa tinh thần lực thì chỉ đếm trên đầu ngón tay, bình thường chỉ có những lão làng hoặc người trong quân bộ mới có thể kích phát tiềm năng, làm được thực thể hóa tinh thần lực.

Mà Phá Quân, một Omega mới thành niên, ngoài ý muốn mà làm được nó!

Không chỉ làm được, cậu ấy còn sử dụng rất thuần thục!

Lại nhìn Kiếm Long, ngoại trừ dựa vào vũ khí nóng năng lượng cao thì không hề có ưu thế gì thêm.

So với cơ giáp màu lam nhanh nhẹn, cơ giáp màu vàng nhìn có vẻ rất vụng về.

"Phá Quân trâu thật sự!" Nữ Alpha ngồi bên cạnh Lý Úc lấy hai tay bưng mặt nóng hổi, đôi mắt lấp lánh nhìn chằm chằm cơ giáp màu lam trên lôi đài, "Đẹp trai quá! Lần đầu tiên tui cảm thấy Omega nam đẹp trai tới mức khiến người ta không thể khép chân được!"

"Khụ!" Lý Úc lấy khuỷu tay đập bả vai của cô, "Người ta là hoa đã có chậu rồi, cô đừng có mà mơ tưởng."

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


"Thật á? Không phải chứ...." Nữ Alpha rên lên, tiếc nuối cho tình yêu còn chưa nảy mầm đã bị bóp chết.

Mông Trạch Thành thấy vậy, liếc mắt đánh giá Lý Úc.

Lý Úc bị hắn nhìn cho khó hiểu: "Sao thế?"

Mông Trạch Thành thăm dò hỏi: "Cậu là "chậu"?"

Lý Úc sửng sốt một chút, bỗng dưng lắc đầu, thất thanh nói: "Dựa vào bản lĩnh quèn của em, chỗ nào xứng với Phá Quân chứ!"

Mông Trạch Thành biết mình đã hiểu lầm, sờ sờ mũi.

Nữ Alpha tò mò: "Vậy ai xứng với Tiểu Phá Quân?"

"Đương nhiên là..." Lý Úc đột nhiên khựng lại, nhún nhún vai, "Bí mật!"

"Xí!" Nữ Alpha bất mãn lên tiếng.

Trong lúc ba người nói chuyện, trận đấu trên lôi đài đã đạt tới cao trào.

Cơ giáp màu lam chỉ dựa vào một thanh kiếm, bức cơ giáp màu vàng đến mức vô lực, đáng lý là một hồi chiến đấu kịch liệt, bây giờ lại trở thành đơn phương hành hạ tới chết.

Tất cả thành viên của Chiến đội Hắc Báo đều trầm mặc, trơ mắt nhìn Kiếm Long bị mất ưu thế, bị Phá Quân đập cho chật vật không chịu nổi.

Đây là một trong những chủ lực của bọn họ?

Sao hôm nay phát huy tệ tới vậy?

Hay là nói... đối thủ thật sự lợi hại sao?

Khán giả nghi ngờ, Kiếm Long điều khiển cơ giáp cũng hoài nghi chính mình.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Sao cơ giáp của gã lại mất một cánh tay?

Một thứ vũ khí lạnh làm sao có thể chém sắt như chém bùn?

Đối thủ hack game sao?

Không đời nào!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không thể thua!

Càng sốt ruột càng mất bình tĩnh, càng mất bình tĩnh, suy nghĩ càng hỗn loạn, suy nghĩ hỗn loạn thì động tác của cơ giáp cũng sẽ rối tinh rối mù theo.

Bất kể là đồng đội của gã, hay là khán giả vây xem, đều phát ra tiếng "shss".

Lâm Hân không nhanh không chậm công kích, cơ giáp màu vàng thiếu một cánh tay ở trong mắt cậu như một món đồ chơi thô kệch, động tác phản kích vô số sơ hở, cậu không cần suy nghĩ cũng đã có thể hóa giải.

Được huấn luyện viên chỉ điểm hơn một tháng, thực lực của cậu đã tăng mạnh, đổi thành hai tháng trước, nếu như tỷ thí với một đối thủ như Kiếm Long, phỏng chừng sẽ có chút chật vật, nhưng bây giờ đã khác, gã thậm chí còn không thể tạo cảm giác sợ hãi cho cậu, cậu có cả chục biện pháp để hóa giải phòng ngự của đối thủ, thừa thắng xông lên, giống như mèo vờn chuột, chậm rãi mà vờn chết.

Kỳ thật chỉ cần năm phút thôi là cậu có thể kết thúc trận tỷ thí này, nhưng hiện trường có nhiều khán giả như vậy, sao cậu nỡ để họ mất hứng mà ra về?

Còn có Kiếm Long này, thích nhìn người khác quỳ xuống xin tha đúng không, chi bằng để gã làm mẫu trước nhé?

Ánh mắt Lâm Hân tối xuống, tăng tốc suy nghĩ lên.

Từng cộng hưởng suy nghĩ với siêu cơ giáp Huyền Minh, nắm giữ kỹ xảo tinh diệu, đổi thành cơ giáp trong Thế giới Cơ giáp, cơ hồ đã đạt tới cảnh giới thích gì làm đó.

Cơ giáp là người, người là cơ giáp, mỗi một động tác của cậu đều vô cùng chuẩn xác, ở trong mắt khán giả, cơ giáp màu lam trên lôi đài làm ra rất nhiều động tác không thể tưởng tượng nổi, những động tác có lực sát thương cực lớn.

Hai mươi phút sau, cơ giáp màu vàng mất hết tứ chi.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


"Rầm–––"

Nó ầm ầm ngã xuống, nằm ngửa trên mặt đất co giật.

Mặt đội trưởng Chiến đội Hắc Báo không chút thay đổi, đứng dậy rời đi.

Đội phó thở dài, đứng dậy theo, các đội viên hai mặt nhìn nhau, ngoại trừ vài người có quan hệ tốt với Kiếm Long ở lại, còn lại đều lục tục rời khỏi chỗ ngồi.

"Hahaha–––" Chiến đội Đồ Lang cười chế giễu cà khịa.

Sắc mặt Kiếm Long tái nhợt, kinh hoảng thất thố, mồ hôi chảy như thác nước.

Đứng dậy!

Mau đứng dậy!

Gã lo lắng thúc dục cơ giáp, nhưng cơ giáp mất tứ chi đã vô năng động đậy.

Cơ giáp màu lam cầm kiếm, từng bước tiếp cận cơ giáp màu vàng trên mặt đất, nhìn từ trên cao xuống.

Kiếm Long nương theo đôi mắt của cơ giáp mà nhìn thấy cơ giáp màu lam cao cao nhấc trường kiếm lên, mũi kiếm nhắm thẳng vào buồng lái của gã, gã khẩn trương đến nỗi không hít thở nổi.

Không, không!

Nếu như bị kiếm đâm trúng, chẳng những cơ giáp sẽ biến mất mà ngay cả gã cũng phải "chết" một lần.

Chết trong một trò chơi có độ mô phỏng chân thật 100% là một điều rất đáng sợ.

Lâm Hân phóng thích ngày càng nhiều tinh thần lực, tinh thần lực xanh nhạt ngưng tụ lại trên trường kiếm, hùng hậu, tràn đầy, giống như thanh kiếm phát sáng, giáng từ trên trời xuống.

"Không...không....đừng mà...." Kiếm Long giãy dụa bỏ chạy khỏi cột sáng, liều lĩnh leo lên mở cửa buồng lái, dùng sức đẩy, khi quang kiếm càng ngày càng gần, gã gian nan bò ra, khàn giọng liệt phế kêu lên: "Đừng giết tôi! Tôi không muốn chết!"

Quang kiếm vô tình đâm xuống.

"Aaaaa–––"

Không chỉ khán giả tại hiện trường nghe thấy tiếng la thảm thiết của Kiếm Long, ngay cả mấy trăm triệu cư dân mạng coi livestream cũng nghe được.

Một phút sau, tiếng kêu dần ngừng lại.

Kiếm Long ngơ ngác hoàn hồn, cơ thể hoàn hảo không thiếu thứ gì hết, gã vẫn còn sống.

Thanh kiếm làm cho gã sợ hãi kia, vững vàng chĩa thẳng vào mặt gã, cách gã chưa đến nửa thước.

Gã ta sợ đến mức đứng không nổi, ngã quỳ xuống.

Buồn lái cơ giáp màu lam mở ra, thiếu niên Omega xinh đẹp mạnh mẽ nhảy xuống, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, hai tay cậu cắm vào túi quần, lạnh nhạt nhìn đối thủ chật vật.

"Người quỳ xuống xin tha là anh."

Thanh âm thiếu niên trong trẻo, thông qua bộ khuếch đại của lôi đài mà truyền đến mọi ngóc ngách.

Ngũ quan của Kiếm Long vặn vẹo, trở nên xấu xí dị thường, bỗng nhiên gã hung tàn nhào tới chỗ Lâm Hân, Lâm Hân phản ứng nhanh, nhấc chân đá một cái trúng bụng gã, cú đá này kèm theo một lượng tinh thần lực khổng lồ, Alpha cường tráng bị đá bay đi hơn mười mét, giãy dụa hai cái, ngã xuống đất hôn mê.

Lâm Hân tao nhã thu chân, xoay người đi về chỗ ngồi của Chiến đội Đồ Lang.

Lý Úc phấn chấn vỗ tay với cậu.

"Aaaa, Phá Quân! Thắng rồi! Thắng rồi! Hahaha–––"

Không hổ danh là Omega của anh họ, quá lợi hại!

"Phá Quân! Phá Quân! Phá Quân!"

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Đội viên Chiến đội Đồ Lang đứng lên đồng thanh vỗ tay, khán giả bốn phía bị lây nhiễm cũng cùng nhau vỗ tay, rất nhanh, toàn bộ khán đài đã vỗ tay như sấm, mà tiếng cổ vũ "Phá Quân" cơ hồ đột phá chân trời.

Bạch Trì nhìn thiếu niên bị Chiến đội Đồ Lang vây quanh, trong mắt toát ra sự hâm mộ, một hồi lâu sau, cậu ta đứng dậy rời đi.

Học viện Hoa Đông vứt bỏ một thiên tài, đây là tổn thất rất lớn dành cho bọn họ.

Ở một góc khác, một Alpha đội mũ co rúm vai, biểu cảm phức tạp.

–––––––––––––––––

Editor: Chương gì dài ẻ chải :)))
2



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện