Giữa đêm hè, không khí vừa oi bức vừa ẩm ướt, gió nhẹ lướt qua từng cơn, ánh trăng sáng rực chiếu vào căn phòng không bật đèn, chiếu vào dáng người đang triền miên trên giường lớn.
Mồ hôi theo trán của chàng trai chảy xuống, lướt qua đôi mắt, qua gương mặt anh tuấn, rơi vào xương hàm góc cạnh rõ rệt, không tiếng động rơi vào cổ cô gái, da thịt trắng nõn che giấu dưới vỏ chăn.
Hương hoa từ khu vườn cách đó không xa truyền đến, chàng trai nâng chiếc cằm tinh xảo của cô gái lên, cúi đầu mãnh liệt mà hôn lên đôi môi mỏng.
Chiếc lưỡi luồng vào trong khớp hàm, đầu lưỡi đảo qua từng chiếc răng, không hề thương tiếc mà câu lấy chiếc lưỡi cô gái, kiên nhẫn trêu đùa.
"Ưm~a~"
Tiếng rên vừa yêu kiều vừa mềm mại từ đôi môi đỏ phát ra, chàng trai nâng cô gái trong lòng mình lên ôm lấy, mồ hôi xen lẫn với nhau, ngã lên chiếc chăn màu xanh lam.
Giọng chàng trai trầm thấp, giống như một bình rượu ngon khiến người ta say mê, không thể kiềm chế.
"Bảo Bảo, đời này anh chỉ cần...." Thanh âm mê hoặc lòng người đột nhiên im bặt.
Một giọng nữ inh ỏi chen vào, đem hình ảnh vốn dĩ ái muội, nóng bỏng đều dập tắt.
"A! Nhiêu Nhiêu, chị lại lên hotsearch rồi!"
Cô gái đang ngủ mơ màng bỗng chốc mở mắt ra, có tật giật mình mà sờ sờ lên gương mặt đỏ bừng, dùng sức nhướng mày lên, giả vờ chưa tỉnh ngủ xoay qua nhìn người trợ lý đang hưng phấn lạ thường.
"Sao thế?"
Tiểu Diêu không phát hiện ra sự xấu hổ trên mặt Thi Nhiêu, đem điện thoại đưa qua, mặt mày hớn hở giải thích.
"Tưởng Tử Hành và Bạch San San công khai, chị....lại lên hotsearch."
"Phốc~"
Thi Nhiêu lắc đầu, thật không còn gì để nói, đưa trả lại điện thoại.
"Nên làm gì em biết mà."
"Hiểu rõ!"
Nói xong, Tiểu Diêu cầm lấy điện thoại đăng Weibo chúc phúc.
Ngồi trước gương trang điểm, hai tay Thi Nhiêu ôm đầu, ngón cái xoa huyệt Thái Dương theo chiều kim đồng hồ, hiện tại đầu có chút đau.
Sao lại nằm mơ thấy Khâu Thừa? Mơ thấy cũng thôi đi, vì cái gì còn là trên giường, đang trong bầu không khí mãnh liệt như thế mà bị cắt ngang, còn có chút chưa đã thèm...
Thi Nhiêu lên hotsearch là một trò khôi hài ai cũng dở khóc dở cười.
Từ năm ngoái đến nay, những diễn viên cô từng hợp tác qua đều lần lượt công khai người yêu, hôm nay nữa là đã được 6 cặp rồi.
Cố tình ở đây hơn một nửa là nam chính cùng nữ phụ trong phim của cô đóng, vài năm nay cô cũng không có tai tiếng gì.
Cho nên khi bọn họ công khai yêu đương, fans cùng quần chúng 'ăn dưa' liền thuận tiện đẩy cô lên hotsearch.
#Đau lòng cho Thi Nhiêu#
#Thi Nhiêu - Người mai mối hàng đầu giới giải trí#
#Cẩu độc thân vạn năm Thi Nhiêu#
...........
Lần trước thấy loại hotsearch này ước chừng là ở 3 tháng trước, tuần xuất đúng là càng lúc càng nhanh.
Tinh tinh!
Điện thoại vang lên, Thi Nhiêu hơi giật mình, ngẩng đầu click mở màn hình.
[11:00, ngày 12 tháng 7, về nhà!]
Xóa cái ghi chú này, cô cầm điện thoại đi xuống lầu : "Tiểu Diêu, lần trước chị bảo em chuẩn bị quà tặng, để ở đâu?"
"Ở phòng ngủ của chị, bên cạnh tủ quần áo."
Cô gái vừa mới đi xuống được một nửa lại xách váy xoay người đi ngược lên, hôm nay là sinh nhật của người chị gái cùng cha khác mẹ của cô - Tạ Dư, từ nửa tháng trước mẹ đã không ngừng nhắn nhủ qua điện thoại về chuyện này, yêu cầu cô vào ngày đó phải trình diện ở nhà.
Mở ngăn kéo, lấy ra hộp quà được trang trí tinh xảo, cô một lần nữa ôm hộp quà đi xuống lầu, khi đi đến phòng khách cô nói với trợ lý Tiểu Diêu :" Mấy ngày này em cứ ở phòng làm việc đi, có việc gì chị sẽ tìm em."
"Dạ được!"
Sắp xếp xong, Thi Nhiêu khom lưng lấy bó hoa hồng đỏ được cửa hàng hoa đưa đến nửa giờ trước, cầm theo túi xách đi ra ngoài, còn không đi thì mẹ cô sẽ gọi đến thúc giục mất.
Trên đường lái xe về nhà, tâm tình của cô cũng không vui vẻ gì, về nhà lại phải làm một người con ngoan ngoãn.
Diễn nhiều nhân vật như vậy, cô ghét nhất diễn vai một cô gái ngoan ngoãn, lại rất yêu thích diễn những vai phản diện, đặc biệt là vai mà làm người xem chỉ muốn đập bể TV.
Thời điểm về đến, trong nhà một người cũng không có, hỏi quản gia mới biết mẹ cô đã đi qua cách vách tìm người trò chuyện, còn để lại lời nhắn cho cô : [Một lát Thi Nhiêu trở về bảo nó đến Khâu gia tìm tôi.]
Thi Nhiêu ôm lấy quà tặng : ???? Vì sao tôi phải trở về sớm như vậy? Để làm gì?
"Để tôi giúp cô cất quà tặng, đừng để phu nhân chờ lâu."
Nhìn người quản gia hiền từ, Thi Nhiêu ráng bày ra một nụ cười ngoan ngoãn, không tình nguyện mà đem quà tặng đưa qua, hạ khóe miệng kéo cửa đi ra ngoài.
"Hôm nay là thứ sau, tên khốn Khâu Thừa kia chắc không có ở nhà đâu?"
Cô đứng trước cửa lớn Khâu gia khẽ lầm bầm, người giúp việc trong nhà thấy cô liền vội vàng đến mở cửa.
"Thi tiểu thư."
Cô đứng ngoài cửa gật đầu, khi đi ngang qua người đối phương nói cảm ơn, trong sân Khâu gia trồng đầy những loại hoa, ong mật bay múa khắp nơi hút mật.
Thi Nhiêu xách túi, cẩn thận né đi những con ong có khả năng làm bị thương người đó mà quên xem dưới chân, một vật gì đó màu trắng lăn ra từ bụi hoa đến bên chân cô.
"Hổ Béo?"
Nhìn con vật dính đầy bùn cùng lá cây trước mặt, cô quả thực không thể tin được.
"Gâu, gâu gâu!"
Nghe thấy thanh âm quen thuộc này, Thi Nhiêu vỗ vỗ ngực, quả nhiên không sai.
"Mặt mày bị làm sao thế này?"
"Hai ngày trước Hổ Béo bị ong mật tấn công đó ạ."
Cô gái giúp việc trẻ tuổi vừa rồi mở cửa cho cô đi đến, định bế chú cún sưng mặt đi, lại bị nó linh hoạt tránh né.
Hổ Béo phe phẩy đuôi, đôi mắt trông mong nhìn Thi Nhiêu, đôi mắt kia cũng đã sưng húp không mở nổi như bánh màn thầu, nhìn thế nào cũng thấy buồn cười.
Không được, đường đường là một diễn viên đang nổi, bên ngoài phải chú ý hình tượng, không được cười, chết cũng không được cười!
"Mày nhìn tao làm gì, ai bảo chọc phá ong mật, đáng đời!"
Nói xong, cô sợ chính mình cười ra tiếng, vội vàng túm váy đi đến phía trước, ai ngờ con cún này bám riết không tha, còn cắn góc váy cô lôi về một hướng khác.
"Ây, mày làm gì...."
Vì tránh để váy bị xé rách, cô buộc phải đi theo nó, Hổ Béo mang cô đi vào một góc cong của hoa viên, bên này chỉ có một rừng dây thường xuân cùng một chiếc xích đu thật lớn.
"Mày kéo tao đến đây làm gì?"
Hổ Béo buông ra, hướng về phía xích đu