Kết thúc cuộc họp giương cung bạt kiếm, Thi Nhiêu sánh vai Thẩm Đại đi vào thang máy, vốn định tìm một nơi uống cà phê tâm sự về kế hoạch sau này, ai ngờ lại không may gặp phải chướng ngại vật.
"Thi Nhiêu!"
Sau lưng truyền đến tiếng gọi làm hai người đồng thời dừng bước, buồn bực nhìn về phía chướng ngại vật kia, không đúng, là cọp mẹ.
"A, em còn tưởng là ai khí thế hùng hồn như thế, thì ra là chị Phi Phi."
Trong chớp mắt gương mặt cô liền như mở ra một đóa hoa, nhìn cô gái lại bắt đầu diễn, Thẩm Đại tự giác cầm túi xách trốn sang một bên.
Có một loại gọi là cuộc gặp mặt giữa tiền nhiệm(*) và đương nhiệm(**) ở [Tinh Ngu], đàn chị hoa đán trước đây gặp mặt đàn em đang nổi đương nhiên không thể thiếu một trận đao kiếm đầy trời được.
(*) giữ một chức vụ nào đó trước đây.
(**) hiện tại đang giữ chức vụ nào đó.
"Đã lâu không gặp, nghe nói em đang chuẩn bị quay show tuyển chọn?"
Thấy Chiêm Vũ Phi vẫn luôn cay độc nhìn về bản kế hoạch trong tay mình, tròng mắt Thi Nhiêu chuyển động, nháy mắt hiểu ra cái gì, cúi đầu nhoẻn miệng cười, lắc lắc vật trong tay.
"Không nghĩ tin tức truyền nhanh như vậy, mọi người đều đã biết rồi. Gần đây trong tay em không có kịch bản hay, Đường tổng lại không để em nhàn rỗi nên mới tìm việc khổ sai cho em làm, ai~"
Nội tâm Đường Tỉ : Rõ ràng cô cướp từ tay tôi! Cô có biết xấu hổ không hả?
Nghe cô thở dài một tiếng, Chiêm Vũ Phi tức đến run người, trời mới biết cô ta vì show này đã cởi biết bao lần quần áo, kết quả cuối cùng lại bị Thi Nhiêu đoạt mất, cô ta làm sao có thể không oán hận.
"Chị Phi Phi không sao chứ? Sao em cảm thấy phấn trên mặt chị đang rơi xuống a? Có phải mua trúng phấn nền giả rồi không?"
Nói xong cô còn cố tình bước lên phía trước một bước nhìn thử, Chiêm Vũ Phi chỉ thiếu chút nữa là hộc máu ra.
Dùng sức nhéo lòng bàn tay một cái, Chiêm Vũ Phi cố trấn tĩnh mà cười cười.
"Nếu cảm thấy vất vả, chị đi cùng em đến xin Đường tổng tìm người thay thế em. Xem em đã lâu không nghỉ ngơi, con gái phải nên đối xử với chính mình tốt một chút."
Nghe vậy Thi Nhiêu buồn cười, nghĩ thầm : Cho dù tôi mệt chết cũng không đến lượt chị!
"Như vậy sao được, làm một nghệ sĩ của [Tinh Ngu], quan tâm đến mệt nhọc gì chứ, chỉ cần là sắp xếp của công ty em đều dốc sức hoàn thành."
Nói xong cô vuốt vuốt bản kế hoạch tò mò.
"Chị Phi Phi, chị gần đây thế nào? Lúc trước nghe nói chị muốn đến Hollywood phát triển, em còn tưởng chị đã đi rồi?"
Ở công ty luôn cố gắng lấy Chiêm Vũ Phi làm hình mẫu, luôn marketing không ngừng để đề cao chị ta lên.
"Nào có việc đó, bọn họ chỉ nói bừa thôi."
Chị ta bĩu môi lắc đầu, Thi Nhiêu ngoài cười trong không cười tiếp tục xem chị ta diễn.
"Chị a, tạm thời công việc trong nước đã quá bận rộn lo không xuể, làm sao có thời gian lo những việc khác chứ."
Đều là diễn viên, Thi Nhiêu thích diễn cho người khác xem, cũng thích xem người khác diễn, nhưng kỹ năng diễn xuất của người trước mặt thật sự quá kinh khủng, cô chịu không được nữa.
"Nếu chị vội như vậy thì em không làm phiền nữa, sau này có cơ hội lại trò chuyện, tạm biệt."
Dứt lời cô xoay túi xách quay người đi thẳng không quay đầu, Thẩm Đại chờ một bên đã lâu cũng nhanh chân theo sau.
"Chị cho rằng em còn có thể kiên trì thêm một lúc nữa."
"Chị Thẩm, chị tha cho em đi."
Xuất đạo cũng nhiều năm, cô trong ngành cũng là tiếng lành đồn xa, duy nhất không thể hòa bình với Chiêm Vũ Phi.
Năm đó bởi vì chia đại ngôn cùng tài nguyên phim ảnh, người đại diện của Chiêm Vũ Phi cố tình mua người ở trên mạng khắp nơi bôi đen cô, bịa đặt nói cô thẩm mỹ, bị bao nuôi, mua suất diễn,...dù sao chụp được điều xấu nào thì chụp lên cả.
Thi Nhiêu vốn theo con đường hòa bình, không muốn cùng người khác tranh đoạt gì, còn nghèo đến nổi không mua được người bênh vực mình, vì thế dứt khoác gửi video Chiêm Vũ Phi xxx với người khác cho paparazzi nổi tiếng nhất nhì giới giải trí. (????)
Một trận 'xe chấn' làm nhiều người thân thiết hay ngay cả mẹ ruột của Chiêm Vũ Phi cũng không nhận, bị toàn mạng mắng chửi, khinh thường, còn đắc tội người không nên đắc tội --- nhà tư bản chống lưng phía sau.
Sau sự kiện đó, từng là đàn chị tiếng tăm lừng lẫy ở [Tinh Ngu] rơi vào trạng thái nửa tuyết tàng, Đường Tỉ bất đắc dĩ nâng Thi Nhiêu lên, bởi vì nữ nghệ sĩ trong công ty không một ai đấu lại cô cả.
"Em lúc đầu không phải nói chỉ đóng phim, không tham dự những cái khác sao? Sao show tuyển chọn lần này lại làm em động tâm?"
Show tuyển chọn đã hot nhiều năm, kiếm tiền nhanh, danh tiếng nhiều, thời gian quay cũng ngắn, Thẩm Đại năm ngoái đã khuyên Thi Nhiêu tham gia nhưng cô đã nói không muốn.
"Đóng phim rất mệt a, giải thưởng muốn lấy cũng lấy rồi, bây giờ kịch bản lại không có, hơn nữa show này quay tại thành phố này, em không cần chạy tới chạy lui, thật tốt."
Nhiệm vụ trọng yếu lần này cô quay về là bắt lấy Khâu Thừa, nếu nhận cái kịch bản lại chạy đến nơi khác vài tháng trời, hai người bọn họ làm sao còn có thể nối lại tình xưa.
Thẩm Đại không biết suy nghĩ của cô, nghe xong lý do cũng cảm thấy hợp lý.
"Cũng tốt, em hiện tại có chuyện làm, chị cũng yên tâm chú ý những người khác. Nói xem, phòng làm việc của em không muốn chiêu mộ người ký hợp đồng sao?"
"Không muốn."
Thi Nhiêu trực tiếp cự tuyệt làm Thẩm Đại hơi khó hiểu.
"Vì sao?"
"Không có vì sao, chỉ là ngại phiền toái, nhưng nếu chị muốn em hỗ trợ nâng người mới em sẽ đồng ý, còn ký hợp đồng thì bỏ đi."
Chờ đến hết hợp đồng có lẽ cô sẽ lui khỏi giới giải trí, ký hợp đồng người mới gì chứ? Nghĩ đến Khâu Thừa cũng không muốn cô cùng người đàn ông khác ở trên màn ảnh anh anh em em, tên kia máu ghen vẫn luôn không nhỏ.
"Được, đến lúc đó chị tới tìm em hỗ trợ thì đừng có giả ngu nha."
"Chị yên tâm, em làm gì không có lương tâm như vậy, chỉ cần chị tìm em hỗ trợ em sẽ giúp ngay."
Mấy năm nay Thẩm Đại đối với cô không tồi, những ân tình cô sẽ không quên.
Hai người ra khỏi công ty liền đường ai nấy đi, Thi Nhiêu lái xe về Tạ gia, đem bảng kế hoạch đưa cho mẹ xem qua.
"Khi nào bắt đầu quay?"
"Tuần sau bắt đầu, đúng rồi, bình thường con không thường về nhà, mẹ đừng có quá nhớ con."
Ở Tạ gia, tay chân cô không được tự tiện hoạt động, vẫn là biệt thự bên kia thoải mái hơn, muốn gì đều được.
"Được rồi, con đừng quá vất vả, cần gì thì nói mẹ."
Thi Nhiêu gật gật đầu, nghĩ thầm : Con có thể cần gì? Cần đàn ông a, mẹ đem anh ấy tặng cho con đi, trừ bỏ anh ấy ai con cũng không cần.
"Được, cần gì con sẽ về tìm mẹ. Bà nội đang ở đâu?"
So với diễn kịch cùng mẹ, cô càng nguyện ý đi uống trà cùng bà nội.
"Đang ở sau nhà phơi nắng."
Thi Lam vẫn luôn không hiểu, mẹ chồng vì cái gì lại thân thiết với con gái mình như vậy, dù sao lão phu nhân kia chưa từng cho bà một cái ánh mắt.
"Con đi trò chuyện với bà, mẹ tiếp tục thêu hoa đi."
Nói xong