Editor: Lê Thị Ngọc Huyền
Cảnh Tâm nghe thấy tiếng mắng của anh, trong lòng khẽ run, lặng lẽ liếc trộm anh, sắc mặt anh trầm xuống, liếm mép một cái, ánh mắt tối sầm nhìn chằm chằm vào màn hình.
cô vô cùng chột dạ.
Hôm đó trước khi anh rời khỏi đoàn làm phim đã nói qua, ngày hôm sau quay phim phải bảo thợ trang điểm che dấu hôn đi, hôm sau quay phim thợ trang điểm trang điểm luôn trong phòng cô, không có gương, cô cũng không chú ý đến điểm này, lúc quay xong đạo diễn hô qua, toàn bộ đoàn làm phim đều thở phảo nhẹ nhõm.
Sau đó lúc quay về, phát hiện dấu hôn kia vẫn còn, nhưng lúc đó đã quay xong rồi, đạo diễn nói đoạn kia diễn rất được, quay lại chưa chắc sẽ có hiệu quả tốt như vậy, cô bị đạo diễn thuyết phục.
Từ sau lần đó, bình thường hai người thân mật nếu hôm sau cô phải mặc quần áo hơi hở một chút quay phim, Tần Sâm cho dù điên cuồng đến mấy cũng không để lại dấu hôn trên cổ với xương quai xanh của cô.
Ở điểm này, anh rất chú trọng việc bảo vệ cô**.
Trước đó, ý nghĩ của Cảnh Tâm vẫn là, dù sao cũng là ấn ký do anh để lại, cô có thể tiếp nhận.
Rạp chiếu phim màn hình lớn xong âm thanh cũng lớn nốt, dấu hôn ở bả vai trắng nõn của cô bị phóng đại, những quần chúng không rõ chân tướng vì Lâm Thuý trong phim mà lo lắng, Cảnh Tâm cảm thấy ngại vô cùng, quả thật không dám nhìn mình trên màn hình.
Cảm giác như bị thợ trang điểm và đạo diễn gài bẫy.
Tần Sâm quay đầu nhìn cô, ở bên tai cô thấp giọng nói: “Em tốt nhất hãy cho anh một lời giải thích hợp lý.”
anh không hy vọng ấn ký mình lưu lại bị những người xem qua bộ phim này thưởng thức.
Cảnh Tâm: “…”
cô phải giải thích thế nào?
Lần công chiếu đầu tiên kết thúc, thấy mọi người đánh giá phim rất cao, kỹ thuật diễn của diễn viên đều vượt qua kiểm tra, nhất là vai nam chính kiên cường của Quý Đông Dương, kỹ thuật diễn bùng nổ.
Đaọ diễn Chương cười rạng rỡ, nhận mọi lời khen tặng, thoáng nhìn Cảnh Tâm kéo Tần Sâm đi tới, nhìn Tần Sâm cười cười: “Tần tổng thấy bộ phim này như thế nào?”
Tất cả mọi người đều nói, cho dù yêu cầu của Tần tổng cao đến đâu, ít nhiều cũng phải có chút hài lòng chứ? Chuyện làm Bố Duệ bị thương lần trước, cũng nể mặt bộ phim mà bỏ qua phải không?
Tần Sâm nhìn ông ta một cái, không mặn không nhạt nói: “Bình thường.”
Đạo diễn Chương: “…”
Ông ta ngượng ngùng cười: “ Tần tổng cảm thấy chỗ nào chưa hài lòng sao?”
Bốn phía chung quang có không ít người, mấy diễn viên chính đều đang ở đây, mọi người đều dựng nỗ tai lên, muốn nghe xem Tần tổng sao lại không hài lòng.
Tần Sâm nhìn mọi người một lượt, chỉ nói: “Con chó thế thân kia, tôi vừa nhìn đã biết không phải Bố Duệ.”
Mọi người: “…”
Ngài là chủ nhân của Bố Duệ, đương nhiên có thể nhìn ra.
Đạo diễn Chương gãi đầu, nghĩ là do Tần Sâm còn đang tức giận chuyện Bố Duệ bị thương, ngượng ngùng cười: “Bố Duệ bây giờ đã khôi phục tốt rồi phải không?”
Cảnh Tâm nghe thấy anh thản nhiên ừ một tiếng, vội vàng nói: “đã khôi phục khá tốt, đạo diễn ông không cần tự trách nữa.”
Tần Sâm híp mắt nhìn cô, Cảnh Tâm ngẩng đầu cười với anh.
Chu Nghi Ninh hôm nay không phải quay phim, cũng cùng đi tham gia buổi công chiếu đầu tiên, cô ấy điđến trước mặt Cảnh Tâm, nhìn Quý Đông Dương mặt không cảm xúc đứng đối diện, sau đó kéo tay áo Tần Sâm, nhỏ giọng hỏi: “Tiệc ăn mừng tối nay em có thể đi cùng không?”
Tối nay đoàn làm phim <Giải thoát> cùng nhà sản xuất mở tiệc ăn mừng, Chu Nghi Ninh muốn đi, Tần Sâm liếc mắt nhìn cô ấy một cái: “Tuỳ em.”
Chu Nghi Ninh lập tức cười, đi vòng qua bên kia đứng bên cạnh Cảnh Tâm, lôi kéo cô, “Cậu theo mình đến nhà vệ sinh đi.”
Hai người cùng nhau đi đến nhà vệ sinh, Chu Nghi Ninh nhịn không được cười: “không nghĩ tới lá gan của đạo diễn Chương lớn như vậy, lại có thể đem dấu hôn kia chưng ra cho bàn dân thiên hạ nhìn, chắc người xem trên cả nước đều không ngờ rằng dấu hôn kia chính là đồ thật, vừa rồi mặt anh họ tối sầm lại.”
Cảnh Tâm liếc mắt nhìn cô ấy một cái, rầu rĩ nói: “Làm sao bây giờ? Tần Sâm bảo mình cho anh ấy mộtlời giải thích.”
Chu Nghi Ninh cười to: “Giải thích cái gì? Quả do chính tay anh ấy trồng, cậu không biết nên mới lộ ra ngoài.”
Cảnh Tâm trừng mắt nhìn cô ấy một cái, “Bây giờ đó cũng không phải vấn đề, mình chỉ có chút lo lắng, lúc ấy đoàn làm phim nhiều người như vậy, chỉ sợ có người để lộ ra ngoài, chẳng may có người biết dấu hôn kia là thật, mình chẳng phải là… không còn mặt mũi mà gặp người nữa sao?”
Chu Nghi Ninh xem thường nói: “Sợ cái gì, cũng không phải của tên đàn ông nào khác để lại.”
Cảnh Tâm: “…”
Từ nhà vệ sinh đi ra, Chu Nghi Ninh chợt nhớ đến một chuyện, cười không dừng nổi: “Cậu có biết chuyện Chu Thân Tần Ninh Nhạc Minh bị anh họ bắt uống rượu tráng dương không? Tần Ninh khôngsao vì anh ta có bạn gái, Chu Thân uống nhiều nhất lại không có bạn gái, hôm sau mình theo bọn họ đixem náo nhiệt, tên nhóc kia hai tay đều run rẩy, ha ha ha ha ha ha!”
Cảnh Tâm: “…anh ta có khoẻ không?”
Chu Nghi Ninh cười: “Đàn ông mà, cũng chỉ hai ngày là qua, chỉ có tiện nghi cho cái tên Nhạc Minh, đêm đó tự nhiên nhặt được một người bạn gái.”
Cảnh Tâm cũng không nhịn được cười, Tần Sâm cũng thật là xấu, ăn miếng trả miếng.
Tiệc ăn mừng buổi tối, Cảnh Tâm uống nhiều rượu.
cô bé này uống rượu dễ bị lên mặt, một lát sau khuôn mặt đã đỏ bừng, vô cùng mê người.
Cảnh Tâm tuy rằng uống không ít, nhưng cũng không có say, Lục Tuyết Tâm đến đây kính rượu Tần Sâm: “Tần tổng, em mời anh một ly.”
Cảnh Tâm nhìn cô ta một cái, nhận ly rượu kia, cười nói: “Tôi uống thay anh ấy.”
Lục Tuyết Tâm nhíu mày, có chút không vui nhìn cô, Cảnh Tâm đã ngửa đầu uống cạn, giơ ly rượu lên cười với cô ta, Tần Sâm rũ mắt nhìn cô, khoé miệng cong lên.
Lục Tuyết Tâm đi rồi, Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn anh, cười ngọt ngào: “Tối nay em giúp anh uống rượu.”
Tần Sâm liếm mép một cái, cười một tiếng: “Em chắc chắn?”
cô kéo tay áo của anh, gật đầu như gà con mổ thóc, “Vâng.”
Uống say sẽ không cần khai báo.
Đây là tính toán của cô.
Sau đó, Tần Sâm thật sự để cho cô chắn rượu, sau khi Cảnh Tâm uống thêm mấy ly, mọi người cũng hiểu được chút đầu mối, cũng không còn người tiến lên kính rượu nữa, tửu lượng của Cảnh Tâm khôngđược tốt lắm, đã hơi choáng, trước khi bị Tần Sâm mang đi, ánh mắt thoáng nhìn thấy Chu Nghi Ninh cầm một ly rượu đi về phía Quý Đông Dương.
Tần Sâm mang cô lên xe, bảo tài xế lái xe.
Hai người ngồi ở ghế sau, Cảnh Tâm tựa vào vai anh, hô hấp tinh tế mềm mại phả vào cổ anh, đôi tay ôm chặt hông anh, men rượu đã bắt đầu có tác dụng, chỉ muốn ngủ.
Xe chạy vào gara, Tần Sâm bảo lái xe đi trước, anh cúi đầu nhìn người trong ngực, xoa nhẹ đầu cô , nhỏ giọng nói: “Đến nhà rồi.”
Cảnh Tâm mềm nhũn a một tiếng, cũng không muốn nhúc nhích.
Tần Sâm: “Muốn ôm?”
cô ôm chặt hông anh, gật đầu một cái
Khoé miệng Tần Sâm cong lên, trực tiếp đè cô xuống dưới, Cảnh Tâm vội vàng đá chân muốn chạy trốn, Tần Sâm dơ tay giữ chặt bắp chân của cô.
Giày cao gót từ chân dơi xuống, phát ra một tiếng vang nặng nề.
anh nghiêng đầu nhìn cô, cười xấu xa nói: “Tỉnh rượu?”
Cảnh Tâm: “…”
anh cúi đầu, khẽ cắn vành tai xinh xắn của cô, “Nếu đã vậy, vậy thì giải thích cho anh một chút.”
Cảnh Tâm đỏ mặt nhìn anh, hai chân đột nhiên vòng qua hông anh, tới gần ôm cô anh, ghé vào lỗ tai anh thổi khí nóng: “không phải anh luôn muốn ở trên xe thử một lần nữa hay sao? không giải thích được, anh trược tiếp làm đi…”
Tần Sâm mím môi chăm chú nhìn cô, một giây tiếp theo, cúi đầu hung hăng hôn cô.
…..
Chuyện này của Cảnh Tâm tạm qua như vậy.
Phim điện ảnh <Giải thoát> càng ngày càng hot, trở thành phim điện ảnh có doanh thu phòng vé cao nhất, cả rạp gần như kín mít, bình luận đánh giá cũng vô cùng tốt, vì phim này mà Cảnh Tâm thu về thêm rất nhiều fan, các nhãn hàng lớn không ngừng chia sẻ.
Giải trí bát tỷ v: Coi như viết bình luận về phim điện ảnh đi, bộ phim <Giải thoát> này tốt như trong dự liệu, kỹ thuật diễn của Quý Đông Dương vẫn luôn tốt như trước, ngay cả Lục Tuyết Tâm cũng diễn khá ổn, không biết có phải do anh Đông lây không, bất quá bộ phim này để cho người khác bất ngờ nhất chính là Cảnh Tâm, lần này Cảnh Tâm không hề đóng vai bình hoa, tôi thật sự bị khuất phục. Đầu tiên là dùng mặt mộc hoàn toàn, nhìn trong giới giải trí, có mấy người dám dùng mặt mộc để quay phim chứ? Cho dù mặt mộc vẫn vô cùng xinh đẹp, tôi công nhận Cảnh Tâm xinh đẹp! Cảnh quay xuất sắc nhất chính là cảnh cường bạo kia, Cảnh Tâm trươc kia toàn diễn nhân vật bình hoa, làm cho mọi người không để ý đến kỹ năng diễn xuất của cô ấy, có thể nhìn ra được bộ phim này, kỹ thuật diễn của Cảnh Tâm không tệ lắm, rất chờ mong cô ấy diễn vai nữ chính, bây giờ phải chờ @ Tần Sâm.”
“Bình hoa đẹp như tranh ý! Ăn mặc thế mà vẫn đẹp chắc chẳng có ai, tôi đã đi trên con đường thành fan <doge>”
“Đúng là, da của Bình hoa đẹp quá, kể cả quay cận mặt, thật là quá đẹp! Chỉ là phim này có chút ngược tâm, cuối phim tôi khóc…”
“Lục Tuyết Tâm không tốt sao? Nếu không phải tại Cảnh Tâm, Lục Tuyêt Tâm cũng không bị --, cũng sẽkhông cùng anh Đông chia tay! Đúng tôi không thích Cảnh Tâm! <Tạm biệt>”
“Lục Tuyết Tâm đóng vai một nữ cảnh sát, thời điểm đó chắc chắn sẽ phải cứu người, nếu cô ta cái gì cũng không làm, làm sao có thể làm cho người ta đau lòng cảm động? Fan của Lục Tuyết Tâm ngưng sủa, kỹ thuật diễn của Cảnh Tâm so với Lục Tuyêt Tâm còn hơn nhiều! <haha>”
“<doge> tối cũng chờ mong bình hoa diễn vai nữ chính @ Tần Sâm!”
“Chỉ có tôi chú ý đến dấu hôn ướt át kia sao? Lão lái xe tỏ vẻ, dấu hôn kia là thật! <cười cry>”
“Lão lái xe cũng tỏ vẻ, dấu hôn kia là thật! <doge>”
…
Sau khi bộ phim công chiếu, Cảnh Tâm tiếp tục đến đoàn làm phim <Thái Bình vương triều> quay phim.
Mấy ngày nay lượng fan tăng lên rất nhiều, mỗi ngày trên weibo đều có rất nhiều bình luận và tin nhắn, trong đó có không ít là fan của Lục Tuyết Tâm đến đây mắng cô, bởi vì trong phim Lục Tuyêt Tâm mộtlòng cứu cô mà hy
sinh chính mình, cuối cùng bị cường bạo là Lục Tuyết Tâm đóng vai cảnh sát.
Cảnh quay của cô hôm nay đã xong, liền cầm di động lướt weibo, phát hiện bình luận có chiều hướng thay đổi.
“Bình hoa, nói mau, cái dấu hôn kia có phải thật không? Có phải Tần tổng lưu lại không? <doge>”
“Cá một gói sợi cay, dấu hôn kia là thật! <cười cry>”
“<cười cry> thật sự nhịn không được phải nói ra, bạn của tôi là nhân viên trong đoàn làm phim <Giải thoát>, dấu hôn kia là thật, hơn nữa lúc quay cảnh này Tần tổng ở đấy, nổi giận mắng chửi người rất kinh khủng, cảnh này quay một ngày cũng không qua, những cái khác các người tự tưởng tượng đi.”
“<kinh> Fu*k! thật hay giả vậy! Lầu chủ chớ đi, nói cho rõ ràng!”
Cảnh Tâm: “…”
cô vội xoá cái bình luận đó đi, loại chuyện này không thể truyền ra ngoài!
Kết quả. Fan đã nhanh mắt phát hiện—
Hướng gió lập tức thay đổi.
“Trời ơi trời ơi! Cái bình luận kia bị xoá! Là tôi hoa mắt sao! Bình hoa xoá?”
“Ơ ơ ơ? Hình như bị xoá thật! May mắn tôi đã chụp màn hình lại, chia sẻ cho mọi người <doge>, bình hoa xoá bình luận? Đây là vì sao? ”
Cảnh Tâm: “…”
Xong rồi!
Cho mày tiện tay xoá bình luận này!
Hôm nay đúng lúc là ngày đi làm đầu tiên sau kỳ nghỉ quốc khánh, vốn đang mệt mỏi đều vì chuyện này mà hưng phấn, quả thật như uống thuốc kích thích, không ngừng lướt weibo, bình luận, tag, rất nhanh đem chuyện này lên hot search.
Trước khi Tần Sâm tan việc, trợ lý báo cho anh biết một chuyện: “Tần tổng, trên weibo có hai hot search, về anh cùng Cảnh tiểu thư.”
Tần Sâm đang chuẩn bị đến đoàn làm phim đón cô, nhìn cậu ta một cái, “Cái gì?”
Trợ lý nín cười, “anh… Tự mình nhìn đi.”
Tần Sâm nheo mắt một cái, cầm điện thoại di động mở weibo ra.
“Cảnh Tâm xoá bình luận.”
“Dấu hôn của Cảnh Tâm trong <Giải thoát>”
Tần Sâm: “…”
trên weibo bây giờ đang náo nhiệt vì vụ Cảnh Tâm xoá bình luận, đều đang nghiên cứu dấu hôn của Cảnh Tâm trong phim là thật hay giả.
Tất cả các tài khoản hot weibo đều đang sôi trào, cư dân mạng đều bày tỏ nhất định phải đến rạp xem phim <Giải thoát>, không vì cái gì khác, chỉ vì cái dấu hôn ướt át kia.
“Fu*k! Suất chiếu phim buổi tối đều không còn! Các người sao lại điên cuồng như vậy! Mẹ nó, đến mai chắc cũng không đặt được vé! <tạm biệt>”
“Tôi là nhìn anh Đông, thuận tiện xem dấu hôn ướt át của Bình hoa <doge>.”
“Bây giờ tối hoàn toàn tin tưởng chuyện tình yêu của Tần Sâm và bình hoa là thật lòng, không hiểu sao cảm thấy bọn họ vô cùng ngọt ngào! <cười cry>”
“Ngọt đến khóc luôn<cười cry>, trưa nay tôi vừa xem xong phim, vốn đang đắm chìm trong cảm giác bi thương, buổi chiều không hiểu sao bị nhét cho đầy một mồm thức ăn cho chó <tạm biệt>.
“Cảnh Tâm chắc là diễn viên đầu tiên trong giới giải trí mang dấu hôn thật đi đóng phim phải không? Bình hoa của tôi quá lợi hại.”
…
Tần Sâm xem xong các bình luận trên weibo, mẹ nó thật muốn mắng người, cái này là chuyện gì?
Trợ lý nhìn sắc mặt của anh, yên lặng thắp nến cho đạo diễn Chương.
Tần Sâm rút một điếu thuốc ngậm bên miệng, buồn bực dùng sức hít vài hơi, bảo trợ lý xoá bỏ mấy nick weibo và hot search đó.
Dụi tắt điếu thuốc, đi đến đoan làm phim đón Cảnh Tâm.
Chân vừa đi khỏi, trong công ty liền sối trào—
“Oa oa oa! Tôi bị Tần tổng làm mê mệt! Lúc trước Tần tổng đưa vé là tối nay phải không? Đêm nay phải tổ chức thành đoàn thể đi xem! Ai đi cùng nào?”
“Tôi đi tôi đi!”
“Mình cũng muốn đi! Nhưng tôi cầm là vé ngày mai! Ai đổi với tôi…”
“không đổi!”
…
Cảnh Tâm không dám nhìn weibo, cảm thấy vô cùng mất mặt.
Toàn bộ đoàn làm phim đều biết chuyện này, đều nhìn cô với ánh mắt sâu xa, Chu Nghi Ninh còn bổ một đao: “Chuyện này nha, tôi đã sớm biết, lúc ấy tôi ở ngay hiện trường! hiện trường mới gọi là phấn khích.”
Cảnh Tâm không còn mặt mũi ở lại đoàn làm phim, vội vàng đi thay quần áo chuẩn bị chạy lấy người.
Tần Sâm đến đoàn làm phim, toàn bộ người trong đoàn làm phim đều nháo nhào nhìn về phía anh, mấy cô gái trẻ nhịn không được đỏ mặt, hưng phấn xì xào bàn tán.
Chu Nghi Ninh vừa quay xong một cảnh, thấy anh vội vã đi tới, “Bình hoa đi thay quần áo tháo trang sức.”
Tần Sâm thản nhiên ừ một tiếng.
Chu Nghi Ninh cười xấu xa: “anh họ, nhân dân cả nước đều biết trước khi quay phim anh với bình hoa đã làm cái gì đấy.”
Môi Tần Sâm mím thành một đường thẳng, liếc cảnh cáo Chu Nghi Ninh một cái.