Tác giả: Ma Nữ Tiểu Yêu
Edit: B các tiểu tiên nữ đã like chưa nè, 2800 lượt truy cập hay 10 lượt thích là t có chương mới luôn nhé!
Ông cũng không quá xem trọng Tô Mạt Nhi.
Tô Mạt Nhi là nữ minh tinh nổi tiếng trong nước dạo gần đây, ông tất nhiên là có nghe qua. Thậm chí việc cô ấy chụp bìa tạp trí ở nước ngoài ông cũng biết, truyện này cũng khiến ông vô cùng ngạc nhiên.
Không thể không nói, tấm bìa tạp trí kia chụp rất thành công. Ngay cả ông người tự nhận là tâm lặng như nước, nhìn thấy cũng không khống chế được tim đập thình thịch. Vị phú nhị đại này coi trọng cô ấy, nguyện vì cô ấy mà lót đường, ông cũng thấy như một chuyện hiển nhiên phải như thế.
Vì nụ cười của hồng nhan nguyện đầu rơi máu chảy.
Nếu ông trẻ lại vài tuổi, cũng sẽ làm như vậy. Tuổi trẻ mà! Ai cũng muốn một lần như vậy?
Tuy rất hiểu hành động của Diệp Minh Triết, ông lại không có hảo cảm đối với Tô Mạt Nhi, cũng chẳng có ác cảm gì. Tuy dựa mặt kiếm cơm cũng có thể giành được một góc trời trong giới này, nhưng ông là một đạo diễn, hơn nữa là một đạo diễn rất coi trọng khả năng nhập vai diễn xuất của diễn viên, vì vậy đối với một bình hoa như Tô Mạt Nhi ông cũng không để vào trong mắt.
Hoặc là nói, trên người Tô Mạt Nhi không có điểm gì có thể khiến cho ông chú ý.
Nhưng chính bình hoa không có điểm gì để ông chú ý này lại cho ông xem một bộ kịch bản. Nhìn qua cái tên thôi đã thấy rất mới lạ --《 Đổ Vương Phong Vân 》, đáy lòng ông nhen nhóm một chút hứng thú.
Nhưng ông cũng không sốt ruột xem kịch bản ngay, mà ngẩng đầu nhìn về phía Tô Mạt Nhi cười. Có lẽ cái người nổi tiếng bình hoa, kỹ thuật diễn bằng không này sẽ cho hắn một kinh hỉ mà hắn không thể tưởng tượng nổi.
Hắn lại quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Minh Triết đang ngồi bên cạnh.
Tuy Diệp Minh Triết cố gắng tỏ ra thong dong, nhưng đôi tay kia vẫn bán đứng nội tâm xao động của anh. Từ hành động đến ánh mắt khi anh nhìn Tô Mạt Nhi, có lẽ chính anh cũng không rõ ràng nội tâm của mình. Đây là người mà anh muốn đặt trong lòng, không phải người mà anh chỉ muốn chơi đùa.
Gia thế Diệp gia không nhỏ, có thể đồng ý cho một nữ nhân trà trộn trong giới giải trí qua cửa là không có khả năng?
Trong giới hào môn Trương Kinh Đàm vô cùng rõ, tự sâu trong đáy lòng họ luôn xem thường người trà trộn trong giới giải trí. Cho dù bây giờ địa vị của những người này đã được đề cao rất nhiều, nhưng đối với hào môn thế gia mà nói, những người này cũng chỉ là con hát, không lên được phòng khách.
Ông lập tức nghĩ tới rất nhiều chuyện trước kia, rất nhiều chuyện khi ông còn trẻ.
Khi Trương Kinh Đàm còn trẻ, cũng có một nốt chu sa. Nốt chu sa ấy nhẹ nhàng xâm nhập đáy lòng ông, đến tận bây giờ nó vẫn khiến ông hối hận khi nhớ lại.
Giới giải trí mà! Ông cũng không quá coi trọng, cũng chỉ cho rằng mình để ý khuôn mặt người ta mà thôi, liền đưa ra điều kiện bao nuôi trao đổi tài nguyên.
Cuối cùng người kia cũng đáp ứng, nhưng quyết định ấy của ông cũng hoàn toàn chặt đứt khả năng tiến triển trong quan hệ của bọn họ.
Chờ đến khi hắn hiểu được tâm ý của mình thì đã không còn kịp nữa rồi.
Mà trạng thái hiện tại của Diệp Minh Triết cùng ông trước kia rất giống nhau, từ cái nhìn đầu tiên đã thích dung mạo của đối phương, cho nên mới nói đàn ông đều háo sắc như nhau. Nhưng nếu có thể trả giá rất nhiều vì một người, thì làm sao có thể nói rằng, đó không phải yêu?
Nhìn bộ dáng lo lắng của Diệp Minh Triết, Trương Kinh Đàm lại cười.
Có lẽ cậu ta so với ông sẽ có kết cục tốt đẹp hơn, ít nhất cũng không đến mức không thể vãn hồi.
Ông cũng không muốn nhìn thấy một cặp rất xứng đôi vừa nứa này, sẽ đi theo vết xe đổ của ông, cuối cùng chỉ có thể giống ông, quãng đời còn lại ngập trong hối hận. Ông đem kịch bản thu vào, động tác rứt khoát làm Tô Mạt Nhi có chút khẩn trương.
Trương Kinh Đàm cười ha hả nói: "Hôm nay đến đây, ăn cơm vẫn là quan trọng nhất. Cái kịch bản này, mới nhìn đến tên thôi tôi đã rất có hứng thú rồi, chút nữa trở về tôi sẽ nghiên cứu thật kỹ. Đến lúc đó quyết định như thế nào, sẽ thông báo cho hai người sau."
"Cảm ơn Trương Đạo."
Sau đó Trương Đạo lại cùng Tô Mạt Nhi hàn huyên đôi câu liên quan đến diễn xuất, Trương Đạo phát hiện Tô Mạt Nhi không phải là bình hoa như ông nghĩ. Ít nhất, cô ấy cũng rất để tâm tới phương diện này.
Trương Đạo là người thẳng thắn lập tức lại hỏi: "Tôi thấy cô không phải không biết gì về diễn xuất, không giống người không biết diễn, thế nào lại bị phóng viên viết thành bình hoa, uổng cho mĩ mạo khuynh thành?"
Tô Mạt Nhi nghe được những lời này của Trương Đạo, cảm thấy rất buồn cười.
Cô khẽ nghiêng đầu mà suy nghĩ, nói: "Đại khái có thể là.. Tôi dậy thì quá thành công?"
"Ha ha ha.." Trương Đạo bật cười thành tiếng, không khí lập