Diệp Phi ngủ rất sâu, cũng là vì ngày hôm qua vốn đã tiêu hao thể lực gần như cả đêm, sau đó còn xem một bộ phim cùng anh, cuối cùng chút tinh thần này cũng bị tiêu hao sạch sẽ.
Bọn họ gần như đảo lộn cả ngày lẫn đêm, Diệp Phi nhớ mang máng mình ngủ thì đã hơn năm giờ sáng, nằm cùng anh trên cái ghế bập bênh kia.
Kết quả lúc này tỉnh lại, bên ngoài sắc trời vẫn rất tối, vừa nhìn đồng hồ treo trên tường, đã là hơn năm giờ chiều.
Trời lại tối.
Đây cũng là lần đầu tiên trong hai mươi hai năm cuộc đời của cô, phóng túng như vậy.
Mà điều ngoài dự liệu của Diệp Phi nhất, vẫn là vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy được Lê Tiện Nam.
Hoặc là, càng chính xác hơn là, anh vẫn luôn ôm lấy cô từ phía sau, cằm tì vào hõm cổ cô, giống như một nụ hôn cổ kéo dài, hơi thở nhẹ nhàng của anh lướt qua da thịt cô.
—— Lúc này Diệp Phi cũng mới hậu tri hậu giác, anh cứ ôm cô như thế này một suốt đêm, nhưng người cô hơi bị đè lên nên đã tê rần.
Chiếc chăn lông ngỗng mỏng nhẹ có mùi hương mát lạnh của riêng mình anh, Diệp Phi dùng sức ngửi ngửi, cũng không có cách nào phân biệt được đó là loại nước hoa nào, chỉ cảm thấy mùi hương này thật sự khiến người ta nghiện.
“Sáng sớm tỉnh lại, ngửi cái gì đó? Là chó con hửm?” Giọng nói khàn khàn của Lê Tiện Nam vang lên bên tai cô, có một loại kết cấu rất trầm.
Anh tỉnh dậy, tay cũng tỉnh, dán ở trên eo cô, ôm cô càng vào trong lòng càng sâu hơn, khuôn mặt cũng vùi vào trên vai và cổ cô.
“Anh dùng loại nước hoa gì vậy?” Diệp Phi bị anh ôm ở trong lòng, sau lưng dán lên ngực anh, tư thế thân mật khăng khít như vậy, sáng sớm tâm tình cũng đã tan chảy.
“Không để ý.
” Lê Tiện Nam cũng làm bộ làm tịch ngửi ngửi trên người cô, rồi sau đó cứ như vậy đột nhiên có chút xấu xa hôn lên cổ cô, theo một đường hôn lên vai cô.
Lại giống như không quá nghiện, duỗi tay vòng qua trước ngực cô, nắm lấy cằm cô, anh chống người hôn lên.
Sao lại thích hôn Phi Phi của chúng ta như vậy nhỉ, hửm?”
“……” Diệp Phi đẩy đẩy anh, bả vai bị anh hôn lên giống như muốn bốc cháy, “Không được.
”
“Không được cái gì, hửm?”
Ban đầu còn cảm thấy đây là một người đàn ông thanh khiết như ngọc, nhưng thật ra không phải, anh có một chút tính xấu, ít nhất chỉ đối với cô, có loại gợi cảm vô hình.
Lê Tiện Nam lại nằm xuống, chậm rãi ôm lấy cô, như là con người đột nhiên tỉnh lại cần một chút thời gian để thích ứng.
“Cũng đã trễ thế này rồi, nếu không để em gọi cơm về đi, điều một chút làm việc rồi nghỉ ngơi là được rồi.
” Diệp Phi suy nghĩ nói, “Ngày mai anh còn phải đi ra ngoài sao?”
“Không nhất định.
” Anh trả lời một cách mơ hồ.
Diệp Phi cũng không lại hỏi nhiều, cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, ngày thường cho dù cô có ngủ muộn đến mấy cũng nhất định sẽ dậy sớm, những ngày đi theo Lê Tiện Nam, thoải mái hơn so với trước kia một chút —— thật ra chuyện thực tập cũng gần như là không làm gì, chỉ cần viết cho Hàn Dịch một vài bài viết mà thôi, áp lực cũng không lớn.
Trên điện thoại có một vài tin tức linh tinh, có Tiết như ý nói chuyện phiếm, có tin nhắn Bồ Nhạc Sinh gửi đến, bên trong đính kèm theo một vài ý kiến chỉnh sửa luận văn, cũng có bốn năm cuộc gọi nhỡ.
Số của thành phố Xuân Tân, không có ghi chú cũng biết là ai.
Diệp Phi cúi đầu cụp mắt xuống, trả lời tất cả tin nhắn cần trả lời nhất, duy chỉ có không gọi lại cho số điện thoại kia.
Lê Tiện Nam ôm lấy cô từ phía sau, nheo mắt lại cũng nhìn thấy được màn hình, tốt bụng nhắc nhở cô, “Còn có điện thoại nữa kìa.
”
“Không cần.
”
“Thành phố Xuân Tân.
”
“Mẹ em.
”Diệp Phi rất nhẹ nhàng trả lời một câu, chuyển đề tài hỏi anh, “Anh muốn ăn cái gì?”
“Em.
”
“…… Anh đứng đắn một chút đi.
”
“Em.
”
“……” Diệp Phi không nói được gì nữa, chỉ có thể tìm kiếm khẩu vị của anh, chọn nhà hàng, cuối năm 2013, đầu năm 2014 phần mềm giao hàng bên ngoài còn chưa thịnh hành, Diệp Phi chỉ có thể tìm được nhà hàng thường xuyên đi từ trên bản đồ, gọi điện thoại đến đặt đồ ăn.
Dò hỏi Lê Tiện Nam có ăn nhà hàng này được không, anh thờ ơ ừ một tiếng.
Lê Tiện Nam ôm eo cô từ phía sau, váy ngủ của cô vốn rất đứng đắn, kết quả anh khẽ vuốt ve làn váy, hết lần này tới lần khác cố ý.
“Alo, hôm nay mọi người có cung cấp……” Diệp Phi còn chưa dứt lời, giọng nói như đạp phanh lại.
Cô cắn chặt môi dưới, khó có thể tưởng tượng Lê Tiện Nam cũng có một số khoảnh khắc bướng bỉnh.
Lê Tiện Nam chậm rãi đưa tay từ trong chăn ra, lấy điện thoại của cô, giọng nói nhạt nhẽo trả lời một câu, “Số 1 Đàn Cung Tây Giao, nửa tiếng nữa đưa tới.
”
Sau đó lập tức cúp máy thả lại trên tủ đầu giường, tiến đến gần, tiếp tục hôn lên cổ cô, lúc này bàn tay chỉ thành thật đặt ở trên eo cô.
Khuôn mặt Diệp Phi đỏ lên trong đêm tối, giống như cố tình tìm một chút đề tài để tách rời suy nghĩ, “…… Làm sao anh biết được bọn họ sẽ đưa cái gì tới đây, lỡ như không hợp khẩu thì……”
“Phi Phi,” Lê Tiện Nam nói, “Nơi này là Tây Giao, biệt thự số 1 ai ở?”
Ba chữ Lê Tiện Nam này, có nghĩa là sự tồn tại càng không thể chạm tới trong giới thượng lưu của thành phố Yến Kinh, thần bí lại xa cách, nhưng cũng cũng là người thật sự ôm cô vào lòng vào đêm khuya.
Diệp Phi cố ý hỏi anh, “Ai ở?”
Lê Tiện Nam bị câu hỏi này của cô chọc cười, dùng giọng giọng Bắc Kinh nhàn nhã gọi cô, “Anh nói, Phi Phi.
”
Diệp Phi ở trong lòng anh khó khăn lắm mới xoay người được, bốn mắt nhìn nhau.
Lê Tiện Nam mỉm cười xấu xa ghé sát vào nói, “Ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì?”
Nói xong, tay đặt ở trên eo cô, tiến xuống dưới một chút ——
Diệp Phi là sinh ra ở thành phố nhỏ phía bắc, các cô gái ở đó đều sẽ cao hơn một chút, Diệp Phi là người thấp nhất, cũng khoảng một mét sáu tám, ô không có được thân hình mảnh khảnh và mềm mại giống như cô gái Giang Nam.
Vòng eo tinh tế, đêm qua khoác ánh trăng lên mình, còn có hai đường thắt eo, tay anh vuốt ve, có chút lưu luyến không rời.
Diệp Phi cắn môi, đó thật sự là một đêm đẹp nóng bỏng, chỉ cần nhớ lại, cũng sẽ làm cho người ta sôi trào.
“Quên rồi!” Diệp Phi khẩu thị tâm phi, nhắm hai mắt lại trả lời một cách cứng đầu.
“Giúp em nhớ lại?” Tay anh giống như chơi đàn dương cầm, đánh ở trên eo cô, giọng điệu chậm rãi, loại dụ.c vọng và quyến rũ khiến người ta nghiện, giống như trời sinh ngâm mình trong đôi mắt thâm tình kia.
Anh khống chế sự quyến rũ và dụ.c vọng vô cùng nhuần nhuyễn.
Khi lý trí bị đè xuống một đoạn, tình cảm sẽ thuận gió tiến lên thêm một bậc.
Lê Tiện Nam còn đủ nhân từ để nhớ, dù sao cũng không thể bắt nạt xô, nhưng bỗng nhiên anh đứng dậy, Diệp Phi ôm chăn hỏi anh làm gì.
Có chút cảnh giác nhìn Lê Tiện Nam kéo ngăn kéo tủ đầu giường ra, sợ một chút nữa lại bị anh bắt nạt.
Lê Tiện Nam lấy gối đầu lót ở sau người, lấy ví tiền từ ngăn kéo tủ đầu giường ra, rút ra một tấm thiệp