"Vừa nãy có phải Cố Hi cười hay không? Tôi muốn phun máu quá!"
"Tôi cảm giác cậu ấy nhìn tôi!"
"Đây không phải chỉ là mỉm cười về phía ống kính sao, mấy người sao mà mơ mộng dữ vậy, cho nên rõ ràng là cậu ấy nhìn tôi!"
Chờ khi Vinh Kinh phản ứng lại, camera đã quay tới ngôi sao khác đang tiến tới.
Cổ áo Cố Hi khẽ mở, có thể nhìn thấy một đoạn xích da màu đen nhỏ, đó chính là cái mà anh tặng.
Cố Hi khẳng định biết bình thường alpha tặng thứ này không có ý gì tốt đẹp, cư nhiên cũng không hoài nghi anh dù chỉ một chút sao?
Loại cảm giác được tin nhiệm, làm cho Vinh Kinh có chút cảm động, càng kiên định quyết tâm chính mình nhất định phải giúp Cố Hi thoát khỏi ràng buộc của nội dung cốt truyện mới được.
Mấy người thực tập sinh vừa rồi xô đẩy Vinh Kinh, sau khi phát hiện ra sự tồn tại của anh.
Trong đó có người đã được phổ cập kiến thức về thân phận của Vinh Kinh, biết anh là bảo bối tâm can của ông chủ, chuyên nghiệp vội vàng chào hỏi Vinh Kinh.
Vừa nãy thực tập sinh đẩy anh ra mặt trắng bệch, liên tục nói xin lỗi.
Chỉ sợ nếu giống như đụng phải Tạ Kỷ Thịnh thì trực tiếp xóa tên bọn họ.
Lúc trước cũng chưa phải chưa từng gặp qua, giải trí của Tạ thị như bây giờ, cũng không thiếu công lao của vị kia.
Linh Kinh biểu thị không vấn đề gì, đã bị quản lý Cao cười híp mắt nhìn thấy, hơi khom người dò hỏi: "Sao cậu lại đến sớm như vậy."
"Mới từ chỗ của anh trai đi ra, liền tiện đường tới đây xem tiến triển thế nào."
Một đám thực tập sinh nhìn bọn họ đi vào, chậc chậc khen ngợi:
"Tổng giám đốc Cam đúng là mặt lật như sách, đối với chúng ta như Diêm Vương vậy."
"Đổi lại là cậu, thấy một tòa kim sơn lấp lấnh, còn có thể tùy thời thay đổi vận mệnh của cậu, cậu có dám chắc mình không nịnh nọt hơn ông ấy không?"
"Cậu nói, tiểu kim sơn đó tham gia cuộc thi kia à?"
"Không có khả năng, Kim sơn rõ ràng chỉ là điểm một quẻ giang sơn thôi.
Nghe tống giám đốc Cao nói, Tiểu Kim Sơn chỉ cảm thấy hứng thú với diễn xuất, chính là loại sở thích thôi, muốn diễn mới có thể diễn."
"Diễn xuất đều phải bỏ thời gian ra, nghe nói tiểu thiếu gia đồng thời đang quản lý vài công ty.
Đúng là bận rộn, thật ham quá đi."
"Mộ mộ, người khác hai mươi tuổi, cùng tôi cũng hai mươi tuổi, cảm giác không phải sinh sống trong cùng một thời đại."
"Khi nào tôi có thể làm được như vậy cũng là tốt rồi, một ngày thôi cũng tốt rồi!"
"Đầu tiên, cậu phải có người anh trai có tài sản trăm tỷ, hơn nữa tốt nhất là một người cuồng em trai."
"Tổng giám đốc Tạ lạnh lùng như vậy, thoạt nhìn hình như đối xử với em trai cũng không tốt sao?"
"Cậu không hiểu đâu."
Lần này Vinh Kinh tới đây chủ yếu là vì xem diễn tiến của Thần tượng tuyệt đối. Khoảng thời gian trước, Vinh Kinh đã tiêu không ít tiền, bao gồm cả đầu tư vào phim của mình.
Cuối cùng cũng đã đạt mục tiêu, xài hết trăm triệu.
Ngoại trừ thu mua lại công ty, một số bản quyền ở nước ngoài cũng được mua lại.
Trong đó có Thần tượng tuyệt đối, tương tự như một nhóm nhạc nam nổi tiếng ở đời trước.
Một trăm người thực tập sinh, tham gia các loại thi đấu, cuối cùng quyết định ra top 9 người đứng đầu đầu tạo ra một nhóm để ra mắt.
Bản thân Vinh Kinh cũng không phải là thần tượng di động, tuy rằng anh sẽ không tham gia, những sẽ theo dõi toàn bộ quá trình.
Cùng biên đạo của chương trình bàn luận về việc cải biên cho nội địa hóa.
Lúc ấy còn chua thu mua xong giải trí Thịnh Đằng, bản quyền này sau nhiều lần thương thảo, Vinh Kinh nhanh chân trước người khác, vì Tạ thị sớm cướp được.
Đây là sau khi Ngô Phất Dục tiếp quản công ty giải trí, người đầu tiên mua bản quyền này.
Hiện tại cái bàn tay vàng này bị cướp, Vinh Kinh không hề có bất kỳ cảm giác áy náy nào.
Đặc biệt là sau khi phát hiện ánh mắt Ngô Phất Dục nhìn anh càng ngày càng quỷ dị.
Vinh Kinh trải qua bữa tiệc lần trước, đã quen biết được một số đại lão trong giới giải trí.
HIện tại đang vì chương trình này mà tuyển chọn nhân tài, tính toán đem chương trình này kỳ đầu tiên phát sóng.
Đây chính là cơ hội tốt để giải trí Tạ thị có cơ hội chuyển mình.
Nếu Tạ Lăng đem một phần quyền lợi cho anh, Vinh Kinh liền tính toán buông tay đi làm.
Anh cũng chưa quen thuộc với công ty khác, nhưng trong giới giải trí thì anh rất rõ! Mấy năm nay, không chỉ là mùa đông giá rét của toàn bộ ngành giải trí, mà còn là mùa đông lạnh lẽo của Tạ thị.
Rất nhiều hạng mục phải dừng lại, nghệ sĩ thì bỏ đi, nhiều đầu tư không hồi vốn, hàng năm thua lỗ.
Dựa vào chút tài lực của tổng bộ mà kéo dài hơi tàn.
Công ty giai trí của Tạ thị được gọi là Tà Thiên Ent, bởi vì âmm thanh hài hòa như đang nói cảm ơn trài đất, lại bị đồng nghiệp và người hâm mộ trêu chọc thành công ty god, ý là Thượng Đế.
Đương nhiên phần lớn là có tính chất đùa giỡn, bởi vì phần lớn thời gian Ta Thiên Ent có thể cung cấp địa điểm chụp ảnh tốt, có thiết bị tiên tiến nhất, điều kiện phần cứng dùng tiền đập ra, giống như có Thượng Đế tồn tại.
Những điều kiện mềm dẻo không theo kịp, không có nghệ sị đặc biệt xuất sắc, cũng không có tác phẩm nổi tiếng.
Hiện tại Tà Thiên Ent đã yên lặng quá lâu, người bọn họ lưu lại toàn là cấp bậc nguyên lão.
Tất cả mọi người đều muốn làm ra chút thành tích.
Bên này họp xong, quản lý Chu dẫn Vinh Kinh đi xem thực tập sinh luyện tập.
Đến lúc đó, bọn họ sẽ lựak chọn một nhóm ưu tú trong đó, tham gia Thần tượng tuyệt đối lần đầu tiên.
Bất quá Vinh Kinh đối với sản nghiệp thần tượng này không quyen thuộc như các chuyên gia, nhìn một hồi liền bắt đầu thất thường, nghe một đường, đầu lại nghĩ tới một nẻo.
Mở wechat, nhấp vào Cố Hi, do dự hỏi: Có phải cậu nhận được quà rồi...!
Trả lời như vậy, Cố Hi sẽ hoài nghi chỉ số thông minh của anh, rất rõ ràng là đã nhận được, lại nhấn xóa.
Vinh Kinh vốn định ở dưới cơn thịnh nộ của đối phương hỏi thăm, lại một lần nữa định nói xong mục đích của mình.
Lấy quan hệ gần đây của bọn họ, cái này cũng không tính là khó khăn.
Nhưng một loạt hành động của Cố Hi thật sự khiến người ta trở tay không kịp.
Vinh Kinh mở phần mềm định vị ra, lựa chọn tìm kiếm thiết bị.
QUả nhiên phát hiện đầu kia Cố Hi đã bật định vị ra.
Vinh Kinh vẫn quyết định giải thích ý định của mình theo kế hoạch ban đầu.
Đôi bên thẳng thắn với nhau rất quan trọng.
Gần cậu có chuyện gì xảy ra, bao gồm những thứ tìm thấy ở nhà cậu, tôi cảm thấy có thiết bị định vị sẽ an toàn hơn.
Bình thường thì không cần tôi sẽ không xem, đừng lo lắng.
Vốn tưởng rằng phải đợi rất lâu nữa, hiện tại Cố Hi chắc hẳn không có thời gian.
Chỉ một lúc sau đã nhận được câu trả lờiL Muốn xem thì xem.
Vinh Kinh tựa hồ có thể tưởng tượng ra nụ cười trêu chọc của Cố Hi, che mặt, đại tỷ nói không sai.
Vô hình trêu chọc, trí mạng nhất.
Lúc này, Vinh Kinh bị kéo đến một đám nhỏ náo nhiệt.
Phần lớn là khi biết tin tức, hỏi Vinh Kinh khi nào đến đón họ.
Những người này đều là tiền bối trong miệng Cố Hi, đã thêm phương thức liên lạc.
Bọn họ cũng đang rảnh, đến trước của Tà Thiên Ent chờ.
Sau khi chào hỏi lẫn nhau, đều cảm thán phải là dạng người nào mà Cố Hi phải nhờ nhiều người như vậy, đều mời tập hợp đến nơi này.
Phần lờn là bọn họ thiếu ân tình của Cố Hi, mới tới.
Vinh Kinh không muốn uổng phí tâm ý của Cố Hi.
Sau khi biết được bọn họ đã đến nơi, tự mình đi tiếp đón.
Nhờ giám đốc Cao hỗ trợ dọn trống sân khấu, sau khi sắp sếp xong, lập tức tiến hành diễn tập.
Giống như Cố Hi nói, phải giành giật từng giây.
Vì chính danh cho nguyên chủ, cũng vì mình có thể tiếp tục sự nghiệp của bản thân ở thế giới khác.
Vinh Kinh lấy ltinh thân nghiêm túc mà đối đãi.
Vinh Kinh đã đi kịch bản lúc trước nguyên chủ từng thất bại đưa ra, bắt đầu diễn lại tai nạn sân khấu lúc trước.
Sau khi camera man và phụ trách ánh đèn đã chuẩn bị xong, biểu hiện của Vinh Kinh vẫn tạm được.
Người ở đây, kể cả thực tập sinh xem náo nhiệt,, đều nhíu mày.
Lúc Vinh Kinh không đối mặt với ổng kính thì còn tốt, nhưng một khi đối mặt thì mồ hôi chảy ròng ròng,