Tạ Lăng không có tình tình công tử, nhưng ăn, mặc, ở, đi lại từ nhỏ thành thói quen, có tiêu chuẩn của mình.
Hầu hết ra ngoài đều ở phòng tổng thống, khách sạn này gần với trường quay hơn, mà cũng chú ý nhiều đến tính thực tiễn.
Tạ Lăng là chuyên gia về phương diện này, liếc mắt một cái đã nhìn ra vật liệu trang trí là từ B2 đến A1, không tính là đặc biệt kém, tạm được.
"Em a cái gì." Tạ Lăng soi mói nhìn cấu tạo căn phòng, do bọn họ đầu tư ít sao? Sao lại nhiều vết nứt vậy.
Vinh Kinh thấy Tạ Lăng đi về phía cánh cửa phòng ngủ đóng chặt kia, muốn tiến lên ngăn cản, lại nhất thời tìm không thấy cái cớ gì tốt, anh biết ở thế giới này danh dự omega có bao nhiêu quan trọng.
Không thể bởi vì sai lầm của mình, mà để Cố Hi bị hiểu lầm.
Lúc Tạ Lăng định mở cửa, đột nhiên nhớ tới điều gì, nói: "Ba mình nằm trên giường gần đây, cũng không yên tĩnh, vẫn nghĩ các biện pháp gây phiền toái cho anh, nghe nói bởi vì có người nói: Anh cả không kết hôn, nên mình sẽ không nói đến hôn nhân?"
Vinh Kinh chột dạ, nhanh như vậy đã bị phát hiện.
Cái nồi này là của anh: "Anh, em còn nhỏ." Cho nên anh hãy rộng lượng nhé.
Anh cả không muốn tha, nên đá trái banh này trở lại.
Tạ Lăng mặt không cảm xúc, không bị bộ dáng làm nũng kia lừa.
Nghĩ đến gần đây vì tránh né giai nhân trên giường, cùng Tạ Chiêm Hoành đấu trí đấu dũng, vừa muốn treo đứa em này lên đánh.
Hai anh em một phút trước xem như thân mặt, một phút sau liền muốn bóp cổ nhau.
"Hà, anh cũng không tính là già." Không muốn xem mắt thì đẩy cho anh, chỉ có thể là em.
"Tốt nhất em đừng đề anh phát hiện em và omega nào đến gần, nếu không thì Tạ Chiêm Hoành bên kia cho em đi đối phó."
Vinh Kinh nghĩ đến với sự nhiệt tình của Tạ Chiêm Hoành, nếu mà biết, nói không chừng sẽ có không ít thao tác, đem hỏa lực toàn bộ hướng về mình.
Mỹ nhân lúc trước bị anh đá gãy xương, vừa mới xuất viện không bao lâu.
Tuyệt đối, tuyệt đối không thể để cho anh cả phát hiện Cố Hi!
Tạ Lăng mở cửa, nhìn trang trí trong phòng ngủ, chủ yếu là xem giường, tiến lên ấn ấn, cảm thụ chút độ mềm mại.
Kỳ thật ngay từ lúc đầu Tạ Lăng đã chuẩn bị đi phòng dành cho khách nằm, lại đây là chỉ muốn xem phòng có thích hợp với công việc cường độ cao của diễn viên không.
Chỉ nghe cấp dưới báo cáo không bằng đích thân đi kiểm tra.
Lần này em trai dựa vào bản lĩnh của mình vào đoàn làm phim, hoàn thành ước mơ từ nhỏ.
Hắn không bao giờ nói ra, trên thực tế hắn cảm thấy rất tự hào.
Vinh Kinh đi theo phía sau, so với Tạ Lăng còn khẩn trương hơn, dư quang nhìn chung quanh.
Không có ai? Cố Hi trốn đi đâu rồi?
"Tiểu Kinh, em đang lo lắng cái gì?"
"Ngày mai lần đầu tiên em diễn, sợ làm hỏng." Đương nhiên không phải, đời trước tình cảnh gì chưa từng diễn qua.
Ngày mai Tạ Lăng cũng sẽ đợi sau khi nghi thức khai máy kết thúc rồi mới đi, em trai lần đầu tiên đi diễn, hắn không muốn bỏ qua, bằng không cũng không cần thiết phải chạy qua đây và buổi tối.
"Có cái gì phải căng thẳng, yên tâm đi diễn." Diễn hỏng rồi còn có anh.
Đương nhiên, câu sau đó quá mức cảm tính, Tạ Lăng không nói ra.
Tạ Lăng chọn phòng ngủ phụ, đang dọn dẹp xong muốn đi phòng tắm, Vinh Kinh bỗng nhiên nghĩ đến trước đó Cố Hi ở bên trong tắm qua: "Anh, em vừa mới tắm xong, đi sửa sang một chút!"
Không chờ Tạ Lăng trả lời, giống như bay vào phòng tắm.
Quả nhiên nhìn thấy quần áo Cố Hi thay ra còn chưa lấy đi, nắm lấy ôm trong ngực, tiêu diệt bằng chứng.
Trong không khí còn có một loại hương vị ngọt ngào, mặc dù không phải là pheromone, nhưng rất dễ liên tưởng đến omega.
Vinh Kinh lấy bình xịt ngăn mùi, xác định không có sơ hở nào mới đi ra.
Căng thẳng, không khác nào là trộm.
Sau khi đi ra, phát hiện Tạ Lăng đang mở cửa, tựa hồ đang nói chuyện với người ngoài cửa.
Chỉ thấy Tạ Lăng độc miệng, đối với người tới rất khinh thường: "Tôi còn tưởng cậu dùng phương thức gì để cứu vãn, chỉ có vậy?"
Đánh giá người đến từ trên xuống dưới.
Người đến tựa hf rất xấu hổ và giận dữ, có lẽ là sợ uy thế của Tạ Lăng, không dám trực tiếp mắng tới.
Tạ Lăng cười lạnh: "Suy nghĩ một chút đi, thời gian của cậu cũng không nhiều đâu."
Người tới cũng không biết nên trở về gì, bị khí thế của Tạ Lăng làm kinh sợ, biết tối nay không có khả năng thành công, chỉ có thể rời đi.
Tạ Lăng đóng cửa phòng, thấy ánh mắt em trai sáng lấp lánh nhìn mình, giống như rất sùng bái.
Vừa bực mình vừa buồn cười, nói: "Không thích thì cự tuyệt, cho dù thích cũng phải nhìn nhân phẩm của đối phương, mắt phải rửa cho kĩ một chút."
Sau khi cùng Tạ Lăng nói chúc ngủ ngon, Vinh Kinh mới trở lại phòng ngủ chính.
Anh đóng cửa lại, khóa trí, cuối cũng coi như tạm thời an toàn.
Vinh Kinh hô một tiếng: "Cố Hi?"
Một hồi lâu cũng không có tiếng động, chẳng lẽ không trốn ở đây.
Vinh Kinh đang muốn đi tìm, lại nghe trong tủ quần áo truyền đến âm thanh nhẹ nhàng đáp lại: "Ở đây."
Vinh Kinh mở tủ quần áo ra, trong tủ quần áo treo không ít quần áo của anh, được đặt gọn gàng bên trong.
Chỉ thấy Cố Hi cuộn co ro tay chân thon dài, đôi mắt hoa đào rực rỡ đang nhìn anh, mang theo chút dục vọng không thấy rõ, lại muốn nói rồi thôi.
Vinh Kinh không hiểu sao, trái tim tự nhiên đập một nhịp.
#không có alpha nào có thể chống lại ánh nhìn chăm chú của cậu, khi cậu chuyên chú nhìn bạn, phảng phất như những ồn ào của thế giới đều cách xa bạn.#
Những lời này đều đến từ nguyên tác, rõ ràng không nên nhớ kĩ như vậy, nhưng Vinh Kinh phát hiện lại nhớ từng câu từng chữ.
Bây giờ gặp phải, từng từ một lại khắc ở trong lòng.
Thần sai quỷ khiến đưa tay ra, đem người từ trong tủ quần áo ra ngoài.
Hai má Cố Hi đỏ ửng, vị trí trong tủ quần áo nhỏ hẹp, trên quần áo đều mang hơi thở alpha không thể bỏ qua trên người Vinh Kinh, còn có mùi thơm nhàn nhạt, vừa mới qua mười mấy phút, giống như bị khí tức xâm lược hoàn toàn vây quanh.
Cố Hi vừa chạm chân xuống đất, đúng không vững, đột nhiên nhào tới ngực Vinh Kinh.
Chóp mũi đụng phải cơ bắp săn chắc kia, ánh mắt Cố Hi hoảng hốt, trong lúc giãy dụa hai tay đụng phải cơ bắp phía trước, nhất thời ngừng lại.
Vinh Kinh lập tức bảo vệ Cố Hi, cực kì lịch sự nhẹ nhàng khoác bên eo Cố Hi, không bước qua lôi trì một bước: "Chân bị tê à?"
"Ờ..." Vinh Kinh luôn có thể biết vấn đề của cậu rất chính xác, có đôi khi không cần cậu nói ra.
Vừa ròi ngồi xổm ở bên trong quáy lâu, Có Hi cảm thấy tê dại, mặt sắp