Tần Cao Văn gật đầu nói: “Thế thì có vấn đề gì không?”.
Giang Sơn vẫn ngáp dài ngáp ngắn, rõ ràng vẫn chưa ngủ đủ.
Hắn dùng tay dụi mắt nói: “Nhưng đám người này cứ hơn 3 giờ sáng hàng ngày là bắt đầu tập luyện, bọn họ tự quy định rất nghiêm ngặt”.
Tần Cao Văn im lặng ngồi nghe.
“Chẳng phải anh nói mỗi ngày có một tiếng ăn cơm sao? Bọn họ đã rút ngắn thời gian ăn cơm còn 40 phút, ăn xong liền bắt đầu tập luyện”.
Tần Cao Văn nuốt nước bọt.
Trong lòng anh có một dòng hơi ấm chảy qua.
“Tôi hỏi bọn họ vì sao phải thể hiện nghiêm khắc như thế, anh đoán xem bọn họ trả lời tôi như thế nào?”.
Giang Sơn nhìn Tần Cao Văn tiếp tục nói.
Tần Cao Văn không thích nghe đồ đệ vòng vo, nên giục luôn: “Đừng có dài dòng nữa, mau nói xem thế nào”.
“Bọn họ nói với tôi rằng anh đối xử với bọn họ rất tốt, không thể phụ niềm hi vọng của anh, bọn họ nhất định sẽ cố gắng gấp nhiều lần để báo đáp anh”.
Ban đầu Tần Cao Văn còn có chút lo lắng, sợ biểu hiện của bọn họ thấp hơn mong đợi của anh.
Nhưng bây giờ anh đã nghĩ sai.
Giống như lúc trước xây dựng khu vui chơi vậy, bọn họ luôn có thể đảm bảo hoàn công trước thời hạn, mà chất lượng tuyệt đối bảo đảm.
Đám người này quả thực rất được.
“Chờ đến hơn sáu giờ, tôi sẽ để anh xem thành quả luyện tập hơn nửa tháng nay, tôi dám đảm bảo anh nhất định sẽ ngạc nhiên cho mà xem”.
Cả tuần nay Tần Cao Văn dành toàn bộ thời gian bận tổ chức sinh nhật cho Đóa Đóa, căn bản không có thời gian đi kiểm tra.
Thực lực của bọn họ rốt cuộc đã tăng lên đến mức nào thì Tần Cao Văn cũng không rõ nữa.
Nghe Giang Sơn nói vậy, Tần Cao Văn còn cảm thấy có chút mong chờ.
“Được, vậy để tôi xem xem bọn họ có lợi hại như anh nói không”.
Thần thái Giang Sơn trở nên nghiêm túc nói: “Sư phụ, những lời vừa rồi tôi nói đều là sự thật, căn bản không hề chém gió, nếu anh nhìn thấy thì bản thân sẽ cảm thấy ngạc nhiên ngay, bây giờ tôi ở cùng với bọn họ còn có cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ ấy chứ”.
Hắn không hề nói khoác, Giang Sơn cảm thấy bản thân có thể bị bọn họ vượt lên bất cứ lúc nào, dù sao đám người này quá giỏi, không khác gì yêu nghiệt.
Sáu giờ, bọn họ bắt đầu đi ăn cơm.
Thời gian ăn cơm tổng cộng chưa đến mười phút, ăn xong lại chuẩn bị cắm đầu vào luyện tập.
Từ đầu đến cuối không có một ai đến nói chuyện với Tần Cao Văn, vì bọn họ biết cách cảm ơn Tần Cao Văn tốt nhất đó chính là không ngừng nâng cao bao thân.
Chờ đến một ngày nào đó Tần Cao Văn cần đến bọn họ, bọn họ có thể đứng ra một mình đảm đương một phía.
“Được rồi, dừng lại cả đi!”.
Khi lệnh của Giang Sơn hô lên, tất cả mọi người đều dừng lại việc luyện tập, và đứng nghiêm trang tại đó.
Sau đó Giang Sơn nói: “Chúng ta vào mật thất để kiểm tra mức độ tăng trưởng sức mạnh của các người xem sao”.
“Rõ!”.
Tất cả mọi người đồng thanh hô lên, giọng nói vang tận mây xanh.
Mười phút sau, bọn họ đều đến mật thất.
Chỗ lối vào của mật thất có đặt hai người máy, mức độ cao nhất của bọn họ là 1000 cân.
“Cát Thiên Phi!”.
Chủ thầu mà trước đây Tần Cao Văn thân quen đứng ra trước, anh ta ưỡn ngực hét lên: “Có!”.
“Bây giờ bắt đầu kiểm tra sức mạnh của anh!”.
“Rõ!”.
Sau đó Cát Thiên Phi nắm chặt nắm đấm, đấm một phát lên thân người máy.
Tần Cao Văn từng gặp rất nhiều cao thủ giỏi, nhưng cảnh tượng xuất hiện trước mặt thực sự khiến anh hơi ngạc nhiên.
Đương nhiên cũng chỉ ở mức hơi ngạc nhiên mà thôi.
Độ mạnh của cú đấm mà anh ta đánh lên người máy này thế mà lại nặng đến cả 500 cân.
Có hơi tiến bộ.
Những người khác cũng đều lần lượt xông lên, sau đó bọn họ chuẩn bị cho Tần Cao Văn không ít bất ngờ, người có thực lực yếu nhất cũng hơn 850 cân.
Người cao nhất thậm chí còn vượt quá cả 1000 cân, khiến người máy này gãy làm đôi.
Biểu hiện của Giang Sơn có hơi đắc ý, nhìn Tần Cao Văn nói: “Sư phụ thấy sao, vừa rồi tôi không lừa anh đúng không, bọn họ biểu hiện thế nào?”.
“Tốt hơn một chút so với tôi tưởng tượng”.
Tần Cao Văn trả lời thật.
Trong lòng anh chỉ có thể đạt đến mức độ này, nhưng Tần Cao Văn không phải là người tầm thường, nên người bình thường cho rằng biểu hiện của bọn họ vừa nãy đã đủ lợi hại lắm rồi.
Sau đó là kiểm tra về tốc độ.
Một trăm mét chạy nhanh nhất thế mà lại chỉ dùng