Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 230


trước sau

Chương 230

Đợi khi tỉnh lại, Mã Thiên Hạo phát hiện mình đã nằm trong một căn phòng sạch sẽ, gọn gàng.

Căn phòng không lớn, vật dụng trong nhà cũng không nhiều, nhưng được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp.

Mã Thiên Hạo vén chăn trên người ra, ngồi dậy trên giường, không nhịn được ho khan hai tiếng.

Hắn nhìn ra bên ngoài, ánh trăng màu bạc lãng đãng.

Trời đã tối.

Cửa mở ra, một người mặc áo choàng đen đi vào, trong tay cầm một chiếc hộp. Ông ta đi đến bên giường, đặt chiếc hộp lên tủ đầu giường.

Mã Thiên Hạo đã mấy ngày không ăn, ngửi thấy mùi thơm nồng đậm tỏa ra từ trong đó, hắn lập tức không nghĩ nhiều nữa, lấy vài đĩa thức ăn ra, bắt đầu ăn như hổ đói. Chẳng mấy chốc, hắn đã ăn hết mấy chén cơm và mấy đĩa thức ăn.

Mã Thiên Hạo uống hớp nước, trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn.

“Cảm ơn tiền bối đã cứu mạng!”.

Ông lão quay lưng về phía Mã Thiên Hạo, trên mặt đeo mặt nạ, do đó không thấy rõ ông ta có vẻ ngoài thế nào.

Ông lão hỏi: “Cậu đến thung lũng Chết tìm tôi để làm gì?”.

Chỉ một câu nói đã khiến Mã Thiên Hạo vô cùng kích động, hắn lập tức kêu lên: “Lẽ nào người là…”.

“Không sai, tôi chính là Thiên Lôi tông sư”.

Mã Thiên Hạo nhìn Thiên Lôi tông sư, trên mặt hiện lên vẻ khó tin. Đến nay chỉ mới một hai năm trôi qua, thế mà ông ta đã thay đổi quá lớn.

Thiên Lôi tông sư năm xưa có vóc người cường tráng, thân hình vạm vỡ, nhưng người trước mắt lại vô cùng gầy yếu.

Quan trọng là ánh mắt đã thay đổi.

Ánh mắt

Thiên Lôi tông sư vốn dĩ sắc bén giống như dao nhọn nhức mắt. Bây giờ hai mắt ông ta trở nên đục ngầu, không nhìn thấy bất cứ ánh sáng nào lóe lên bên trong đó.

Hơn nữa, vì sao ông ta lại đeo mặt nạ?

Mã Thiên Hạo nhảy xuống giường, quỳ trước mặt Thiên Lôi tông sư, nói: “Thiên Lôi tông sư, cầu xin người hãy đồng ý với tôi một yêu cầu”.

“Mau nói đi, chuyện gì?”.

Mã Thiên Hạo nói tiếp: “Cầu xin người, nhất định phải trả thù cho anh trai tôi”.

“Anh trai cậu?”.

Thiên Lôi tông sư như ý thức được điều gì, hai mắt vốn dĩ ảm đạm bỗng lóe lên tia sáng, giống như sao băng giữa trời đêm, chợt lóe rồi tắt.

Nhưng thật sự đã bị hắn nắm bắt được một cách rõ rệt.

“Thiên Long xảy ra chuyện gì rồi?”.

Thiên Lôi tông sư tiêu hao hết tinh thần và thể lực vào võ thuật, không kết hôn sinh con, chỉ có một người đồ đệ là Mã Thiên Long. Ông ta rất mực yêu thương hắn, coi như con đẻ.

Đương nhiên khi nghe đến chuyện liên quan tới Mã Thiên Long, Thiên Lôi tông sư vô cùng quan tâm.

Mã Thiên Hạo không nhịn được bật khóc: “Anh trai tôi đã bị người ta giết”.

“Là ai?”, Thiên Lôi tông sư siết chặt nắm đấm, cả người bùng nổ sát khí mạnh mẽ, nhiệt độ trong không khí đột nhiên giảm xuống.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện