Chương 343
Một đám người vây lấy một người ăn mày và không ngừng đấm đá người này.
Người ăn mày ôm chặt đầu, co cụm lại, không dám làm gì, cả cơ thể run lên bần bật.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Tần Cao Văn khẽ chau mày.
Trong đó có một người đàn ông cỡ gần trăm cân siết nắm đấm chuẩn bị ra tay với người ăn mày. Tần Cao Văn lập tức quát lên: “Làm cái gì vậy, dừng lại”.
Người đàn ông dừng tay, quay qua nhìn Tần Cao Văn với vẻ khinh miệt.
“Mày là cái thá gì mà dám lo chuyện bao đồng?”
Tần Cao Văn trông vô cùng lạnh lùng: “Các người mau xin lỗi người ta”.
Cả đám nghe thấy vậy thì nhìn nhau, sau đó cùng bật cười ha hả.
Chẳng ai thèm để tâm tới lời nói của Tần Cao Văn.
Bọn họ giống như nghe thấy chuyện tiếu lâm vậy.
Não của Tần Cao Văn có phải là úng nước không?
Mà bắt bọn họ xin lỗi một tên ăn mày?
Dựa vào cái gì chứ?
Người đàn ông hung dữ kia nói: “Nếu ông không xin lỗi thì mày làm được gì nào?”
Tần Cao Văn nghiêm túc đáp lại: “Tôi sẽ đánh phế anh”
Đóa Đóa nằm bò ra cửa sổ, cầm que kem trong tay nhìn bố với vẻ mặt tươi rói.
Cả đám đông lại bật cười nắc nẻ.
Người đàn ông kia lạnh lùng đáp lại: “Có giỏi thì mày nói lại lần nữa xem?”
Rõ ràng là đối phương chẳng thèm bận tâm tới lời uy hiếp của Tần Cao Văn, họ chỉ coi nó là trò cười.
Tần Cao Văn nói lại một lần nữa: “Tôi sẽ đánh tất cả các người thành những kẻ
Người đàn ông kia lạnh mặt: “Người anh em, đừng lắm lời với tên đó, đập chết nó đi”.
“Vâng!”
Cùng với tiếng mệnh lệnh vang lên thì cả đám lao về phía Tần Cao Văn, dồn anh vào chính giữa.
Nhưng bọn chúng còn chưa kịp ra tay thì đã có tiếng động ầm ầm vang lên không ngớt.
Người đàn ông kia còn chưa kịp phản ứng thì đá thấy đám anh em của mình đều giống như diều đứt dây bay bật lại, tông rầm rầm vào những chiếc xe hai bên đường.
Người đàn ông kia hóa đá.
Hắn nhìn Tần Cao Văn với vẻ mặt vô cùng căng thẳng.
Tần Cao Văn chắp tay sau lưng, dần dần tiến lại gần người đàn ông khiến cho hắn phải lùi về phía sau.
Hắn chỉ vào Tần Cao Văn, lắp bắp lên tiếng: “Mày định làm gì, tao nói cho mày biết, đừng bước qua đây nếu không đừng trách…”
Bốp!
Hắn còn chưa nói hết thì Tần Cao Văn đã tát bôm bốp vào mặt hắn.
Lực tát vô cùng bá đạo, khiến hắn bay bật ra sau đập mạnh vào bức tường.
Người đàn ông biết mình không phải là đối thủ của Tần Cao Văn, nếu cứ thế này sẽ bị đánh phế cho tới chết nên hắn cố tình giả vờ bị ngất và cứ nằm thườn thượt ra đấy không chịu dậy.