Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 380


trước sau

Chương 380

Thế nên Mã Linh Nhi mới thể hiện tự tin như vậy.

Tần Cao Văn đúng là ngu ngốc, lần này bọn họ thắng chắc rồi.

“Vậy được, đây là anh nói đấy nhé, đến lúc đó anh đừng có hối hận”.

Tần Cao Văn ung dung nói: “Người phải hối hận sẽ là cô”.

Vương Thuyền Quyên nắm chặt điện thoại trong tay, khuôn mặt hiện rõ vẻ lo lắng, cô không hề tự tin về bản thân.

Ngân hàng thật sự sẽ cho cô vay tiền sao?

“Chồng… anh nghĩ xem em nên gọi điện cho ngân hàng nào?”.

Vương Thuyền Quyên vô cùng tin tưởng Tần Cao Văn, nếu anh đã nói được, vậy thì chắc chắn được.

Tần Cao Văn dửng dưng trả lời: “Không sao cả, em gọi cho ngân hàng nào cũng đều được”.

Vương Thuyền Quyên e dè nói: “Anh nói thật không? Ngân hàng nào cũng được á?”.

“Đúng thế, ngân hàng nào cũng được”.

Mã Linh Nhi lại nói: “Người như anh chẳng được cái tích sự gì ngoài diễn kịch, anh mà không đi đóng phim thì đúng là tiếc”.

Hít sâu một hơi, Vương Thuyền Quyên gọi điện cho một ngân hàng nhỏ.

Không bao lâu, có một giọng đàn ông vọng đến.

“Xin hỏi, cô là…”.

Vương Thuyền Quyên nói: “Tôi là Vương Thuyền Quyên, chủ tịch Tập đoàn Vương Thị, tôi muốn vay tiền ở chỗ ngân hàng các anh…”.

“Không vấn đề, thưa chủ tịch Vương”.

Phía bên kia đồng ý vô cùng nhanh chóng.

Vừa rồi Vương Thuyền Quyên gọi điện thoại có mở loa ngoài.

Mã Linh Nhi

đứng bên cạnh nghe rõ mồn một.

Câu đồng ý từ phía điện thoại như sét đánh ngang tai họ, cô ta sững sờ tại chỗ.

Mã Linh Nhi cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Sao lại như vậy được.

Bây giờ công ty của Vương Thuyền Quyên đang rối tanh bành, đừng nói là ngân hàng, ngay đến cả nhiều nhân viên cũng tuy kính trọng nhưng vẫn tránh thật xa.

Nhưng Vương Thuyền Quyên lại có thể vay được ngân hàng một cách dễ dàng.

Đừng nói là Mã Linh Nhi, ngay đến bản thân Vương Thuyền Quyên cũng không dám tin.

Cô nhìn sang Tần Cao Văn, vẻ mặt kinh ngạc.

Đã xảy ra chuyện gì thế?

“Chuyện này…”.

Tần Cao Văn nói thẳng: “Người ta đồng ý cho em vay tiền, em nên cảm thấy vui mới phải”.

Vương Thuyền Quyên cảm thấy vô cùng hưng phấn, trong lúc quá bất ngờ như thế này cô chỉ thấy lúng túng.

Thấy Vương Thuyền Quyên mãi không nói gì, giám đốc ngân hàng nói lên trong điện thoại: “Chủ tịch Vương, xin hỏi cô có cần vay tiền nữa không?”.

Vương Thuyền Quyên lúc này mới phản ứng kịp, liền nói: “Tôi vay, nhưng không rõ phía các anh có thể cho tôi vay bao nhiêu?”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện