Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 511


trước sau

Chương 511

Nghe thấy thế, mọi người đều có thể hiểu được phần nào suy nghĩ trong đầu của Ngô Tuấn Kiệt.

Hắn đang muốn ép cho Tần Cao Văn lùi bước.

Làm như vậy cũng là một ý rất hay.

Dù sao Tần Cao Văn bây giờ có nhiều thời gian, cũng có thể chơi với bọn họ.

“Tôi đồng ý yêu cầu của các người”.

Tần Cao Văn trả lời rất dứt khoát.

Tất cả mọi người đều im lặng.

Bọn họ nhìn Tần Cao Văn bằng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Cái tên này rốt cuộc là nghĩ sao thế?

Thế mà lại dám đến Mãnh Hổ Môn cướp Hoa Sen Tử Vong.

Lẽ nào Tần Cao Văn không biết sự đáng sợ của đối phương sao?

“Tôi phải nhắc nhở anh một câu, Mãnh Hổ Môn lần này vì hộ tống di dời Hoa Sen Tử Vong đã cử rất nhiều cao thủ đỉnh cao, anh mà đi chỉ có con đường chết mà thôi”.

Tần Cao Văn ung dung nói: “Vì sao anh lại dám khẳng định là tôi không phải đối thủ của những cao thủ kia?”.

Ngô Tuấn Kiệt dùng giọng nói chắc nịch trả lời: “Tôi nói cho anh biết, hiện nay trong tổ chức Long Đằng chúng tôi còn chưa tìm được ai có cái gan và thực lực lớn để cướp được Hoa Sen Tử Vong trong tay bọn họ”.

“Chúng tôi chỉ là muốn anh biết khó mà lùi bước”.

Tất cả chắc là có thể kết thúc rồi.

Vừa rồi biểu hiện khiến mọi người ngạc nhiên của Tần Cao Văn cũng

chỉ có thế mà thôi, không có thực lực tuyệt đối, đừng nói là trở thành người huấn luyện của tổ chức Long Đằng bọn họ.

Cho dù muốn thực sự có qua lại với bọn họ cũng khó như lên trời.

“Không vấn đề, chỉ là chuyện nhỏ thôi”.

Tần Cao Văn lại một lần nữa trả lời nhanh gọn.

Yên tĩnh.

Im phăng phắc.

Thế mà anh lại chuẩn bị đi gây khó dễ cho Mãnh Hổ Môn thật, cái tên này có phải là không biết bọn họ đáng sợ đến mức nào không?

Anh mà ra tay chính là tự tìm đến cái chết.

“Anh chắc chắn muốn đi?”.

Sắc mặt Ngô Tuấn Kiệt không được tự nhiên cho lắm, hắn đưa ra yêu cầu này mục đích chủ yếu là muốn Tần Cao Văn biết khó mà rút lui, cũng là dọa anh.

Nếu anh đi tìm Mãnh Hổ Môn thật, hơn nữa để Mãnh Hổ Môn biết là người của tổ chức Long Đằng bọn họ, vậy thì mâu thuẫn giữa hai bên sẽ bị bộc phát hoàn toàn.

Hắn không chịu nổi cái giá này đâu.

“Tôi nói này, tốt nhất là anh đừng có đi”.

Ngô Tuấn Kiệt có hơi sợ hãi.

Chờ đến khi Tần Cao Văn xông đến thật, tai họa lớn như vậy đến lúc đó coi như nguy to.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện