Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 571


trước sau

Chương 571

Tất cả đều đổ dồn ánh mắt vào đó.

Khi chiếc hộp được mở ra, một hương thơm nhàn nhạt cũng bay ra theo.

“Món đồ đấu giá tiếp theo chính là Thiên Linh Đơn trong truyền thuyết!”

Nghe thấy mấy từ Thiên Linh Đơn, tất cả đều lập tức bị thu hút. Đôi mắt họ ánh lên vẻ thèm khát.

Tác dụng của đan được này rất nhiều. Nếu như bạn là người tu luyện thì nó có thể giúp bạn đột phá, thoát khỏi nút thắt, khiến thực lực của bạn bạo tăng. Người bình thường thì có thể giúp kéo dài tuổi thọ.

Nếu là người bị bệnh thì có thể dùng từ là chữa bách bệnh để miêu tả cho viên đan dược này.

Đây là một món đồ cực thần kỳ

“Thiên Linh Đơn này có giá khởi điểm là một tỷ tệ”.

Cả hiện trường xôn dao.

Dù mọi người đã chuẩn bị tâm lý, biết được giá của đan dược này rất cao nhưng không ngờ lại có thể cao tới mức như vậy.

Lần đầu mà đã một tỷ tệ. Đối với rất nhiều giám đốc công ty lớn thì đây là một khoản tài sản không hề nhỏ rồi.

“Cuộc đấu giá bắt đầu!”

Tần Cao Văn thấy cô gái bên cạnh nói: “Một tỷ năm trăm triệu tệ!”

Không ít người tái mặt. Bọn họ đồng loạt nhìn cô gái. Thật không ngờ, một người đẹp tuyệt mỹ như vậy lại dám phát giá cao như thế.

Có rất nhiều người trước đó còn định thử ra giá nhưng nghe thấy cái

giá tỷ tệ thì lập tức từ bỏ suy nghĩ của mình.

Một người đàn ông mặc vest đứng dậy: “Hai tỷ tệ”.

Cô gái kia tỏ vẻ tức giận, cảm thấy bất mãn với người đàn ông mặc vest đó.

“Tôi cũng trả hai tỷ tệ!”

Người đàn ông này lại nói tiếp: “Tôi nâng giá lên ba tỷ tệ”.

Đám đông nín thở. Hai người này đã trở thành trung tâm sự chú ý.

Tất cả những người khác đều câm như hến. Họ không dám nói gì. Ai cũng có thể khẳng định rằng cuộc đấu giá này dành cho hai con người kia.

Tần Cao Văn không có hứng thú với Thiên Linh Đơn.

Anh có thể nhận ra Thiên Linh Đơn này đã hết hạn. Sau khi dùng thì còn phải chịu tác dụng ngược lại của nó nữa.

Nếu ai mua nó thì người đó sẽ chuốc họa vào thân.

Cô gái áo trắng lần này do dự vài giây rồi vẫn cắn răng nói: “Tôi đồng ý đưa ra 3.5 tỷ tệ”.

Lần này người đàn ông mặc vest không hề tăng số tiền luôn.

Ngồi trên ghế, sắc mặt anh ta có hơi nghi hoặc, rõ ràng là anh ta đang đắn đo.

Rốt cuộc có nên tiếp tục tăng số tiền hay không?

“3.6 tỷ tệ!”.

Suy nghĩ một lúc lâu, người đàn ông mặc vest vẫn quyết định thêm 100 triệu nữa.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện