Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 618


trước sau

Chương 618

Vẻ ngoài trông hắn rất bá đạo, hung dữ tàn nhẫn, thực ra lại vô cùng nhát gan, lúc nào cũng ức hiếp kẻ yếu nhưng lại sợ người mạnh hơn mình.

Bọn họ vốn không để tâm đến Tần Cao Văn, vì hung danh của đối phương vẫn chưa lan truyền đến chỗ họ.

Nếu bọn họ đến tỉnh Giang Bắc thăm dò, có lẽ sẽ không vô ý mạo phạm Tần Cao Văn như vậy.

Hối hận.

Hai người đều vô cùng hối hận.

Khả năng cảm nhận của Tần Cao Văn vô cùng sắc bén, ngay lập tức anh biết luôn trong rừng sâu có hai người đang ẩn nấp, sau khi giết Lưu Tinh, anh liền đi về phía khu rừng.

Hai người nhìn thấy Tần Cao Văn từ từ đến gần, trên mặt lộ vẻ lo sợ bất an.

Bọn họ quay người đang định bỏ chạy, nhưng làm sao có thể là đối thủ của Tần Cao Văn được.

Một lúc sau Tần Cao Văn nhảy lên một cái, rồi đáp xuống trước mặt bọn họ.

Hai người giật nảy mình.

“Mày… mày muốn làm gì hả?”.

Mã Bản Sơn nhìn Tần Cao Văn rồi lắp bắp nói.

“Tao nói cho mày biết, nếu mày dám ra tay với tao, thì đừng trách tao không khách khí”.

Tần Cao Văn bình thản nói: “Tôi muốn làm gì? Lẽ nào anh còn không rõ sao?”.

Anh từng bước đi tới gần hai anh em Mã Bản Sơn, Mã Bản Thiên lập tức đi lên phía trước chắn cho người em.

“Nếu mày muốn hại em trai tao, thì phải bước qua tao đã”.

Đối với người khác, Mã Bản Thiên quả thực ra tay độc ác, nhưng liên quan đến người thân của hắn, hắn lại xả thân bảo vệ,

tuyệt đối không cho phép đối phương sát hại Mã Bản Thiên.

Bốp!

Tần Cao Văn giáng cho Mã Bản Sơn một cái tát ngang mặt, khiến Mã Bản Sơn bay ra đập vào thân cây to.

“Mày dám đánh người nhà họ Mã chúng tao, tao nói cho mày biết, mày chết rồi con ạ”.

Tần Cao Văn dửng dưng nói: “Anh tưởng tôi sợ chắc?”.

Anh chỉ cảm thấy vô cùng nực cười.

Tần Cao Văn nói tiếp: “Lần này tôi đến là để cứu người, nếu các người ngoan ngoãn thả Vương Thiên Dương ra, vậy thì coi như xí xóa chuyện trước đây, nếu không tôi sẽ san bằng nhà họ Mã các người”.

Mã Bản Sơn nghiến răng nói: “Bố mày nói cho mày biết, phía sau bọn tao có người của Mãnh Hổ Môn bảo kê đấy”.

Mãnh Hổ Môn?

Tần Cao Văn hơi nhíu mày, không rõMãnh Hổ Môn này và Mãnh Hổ Môn ở tỉnh Giang Bắc kia có phải là cùng một đối tượng không.

“Ý anh nói là Mãnh Hổ Môn ở tỉnh Giang Bắc đó sao?”.

Vừa nhắc tới bọn họ, khuôn mặt Mã Bản Sơn lộ vẻ đắc ý càng lúc càng rõ hơn, hắn khoanh hai tay trước ngực đi về phía Tần Cao Văn.

“Mày vừa nói đúng đấy, chính là Mãnh Hổ Môn đó, bây giờ mày thấy sợ rồi chứ gì?”.

Tần Cao Văn có hơi không nhịn được cười.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện