Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

67: Nhà Họ Dương Bị Diệt


trước sau


Nhưng thực lực của bọn họ quá yếu kém, còn chưa kịp tới gần Tần Cao Văn thì ai nấy đều đã bị bay ra xa, như thể người cỏ vậy.

Nắm đấm của Tần Cao Văn nhìn có vẻ rất đỗi bình thường, không mang nhiều sức mạnh, nhưng ảnh hưởng của nó mỗi lần vung ra đều vô cùng đáng sợ.

Anh tung hết nắm đấm này đến nắm đấm khác.

Chỉ cần một chiêu đã có thể xử gọn người khác.

Hơn nữa không gì khác ngoài đấm vào xương sườn.

Nhìn kiểu gì cũng không thấy chiêu thức của Tần Cao Văn có gì đặc biệt, rất đơn giản, thậm chí tốc độ và sức mạnh cũng không hề cảm thấy nhanh bao nhiêu.

Nhưng anh có thể đánh bại kẻ địch chỉ trong cái quay người.

Mười mấy tên vệ sĩ chỉ dùng chưa đầy một phút, toàn bộ đều bị đánh cho xấp mặt.

Tần Cao Văn nhìn vào đồng hồ một cái, thở dài nói: “Xem ra thực lực đã giảm đi rồi”.

Dương Thiên Nguyên sợ đến mức run rẩy, xương cốt của ông ta dường như cứng đờ, nhìn Tần Cao Văn đang từng bước tiến lại gần, trong lòng ông ta tràn đầy sợ hãi.

Tần Cao Văn đến trước mặt Dương Thiên Nguyên nói: “Là ông thuê sát thủ ra tay với tôi đúng không?”.

Cộc!
Dương Thiên Nguyên lúc này đâu còn tâm trí nghĩ nhiều, quỳ thụp xuống trước mặt Tần Cao Văn.

Ông ta dập đầu lạy Tần Cao Văn, đầu đập xuống đất phát ra âm thanh giòn tan, trán đã bắt đầu nhỏ máu.

Tần Cao Văn thấy cảnh tượng đó, biểu cảm vẫn giữ vẻ bình thản, không chút xao động.

“Tôi xin lỗi, Tần tiên sinh, tôi xin lỗi!”.

Mỗi lần nói xin lỗi, Dương Thiên Nguyên liền đập đầu một cái.

Cả trán của ông ta đều đã máu thịt lẫn lộn.

Còn Tần Cao Văn từ đầu đến cuối vẫn im lặng, coi như không nhìn thấy.


Như thể chuyện này không hề liên quan đến anh.

Tần Cao Văn lấy cốc cà phê trên mặt bàn lên uống một ngụm nói: “Thực ra ban đầu tôi không hề muốn tiêu diệt nhà họ Dương các người, là các người cứ từng bước ép tôi thôi”.

Dương Thiên Nguyên không nói gì, ông ta vẫn mải mê đập đầu.

“Các người thuê sát thủ ra tay với tôi, tôi cảm thấy chuyện này có thể hiểu được, nhưng điều hắn không nên làm nhất chính là nhắm vào con gái tôi”.

Vốn dĩ Tần Cao Văn chỉ muốn dạy cho Dương Hạo một bài học, để anh ta từ nay về sau không dám bám theo Vương Thuyền Quyên nữa.

Nhưng Dương Hạo không biết điều mà tém tém lại, còn tìm người của bang Huyền Thiên, cho rằng như vậy có thể giải quyết anh.

Đúng là nực cười.

Mấy năm trước, Tần Cao Văn đã một mình giết sạch sành sanh bang Huyền Thiên.

Huống hồ là bây giờ.

“Cho nên nhà họ Dương các người có thể biến mất rồi đấy”.

Đoàng!
Câu nói này đối với Dương Thiên Nguyên mà nói không khác gì sấm đánh ngang tai.

Sức lực khắp người ông ta như thể bị rút sạch.

Dương Thiên Nguyên biết đã không còn cứu vãn được nữa.

Cả đời này coi như xong.

Tần Cao Văn giơ tay phải đặt lên đầu ông ta, nhẹ nhàng dùng lực, âm thanh rắc rắc vang lên, đầu của Dương Thiên Nguyên đã bị bóp vỡ.

Sau khi Tần Cao Văn làm xong mọi chuyện, xông thẳng về phía trước tìm Dương Hạo.

Nhưng anh tìm cả nửa tiếng vẫn không phát hiện ra Dương Hạo đâu, nên cũng không đuổi theo nữa.

Anh còn việc quan trọng khác phải làm.


Đó chính là về nhà ăn cơm với vợ và con gái.

Màn đêm tĩnh lặng.

Bây giờ đã là một, hai giờ sáng, đa số mọi người đều đã đi ngủ.

Trước khi Tần Cao Văn đi còn dùng một ngọn lửa đốt cháy biệt thự nhà họ Dương.

Căn biệt thự lúc này đã trở nên vô cùng thê thảm, trở thành một bãi lộn xộn.

Rất nhiều thứ đã bị cháy thành tro.

Dưới ánh trăng dịu dàng chiếu xuống, có một cơ thể cường tráng đang dần dần lững thững bước về phía trước trong đêm tối, anh ta đi về phía đống đổ nát.

Sau đó bóng người đen này bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó trong đống đổ nát, chuyển từng viên gạch viên đá ra ngoài.

Cũng không biết là bao lâu, anh ta cuối cùng cũng dừng lại, cơ thể cứng đơ tại chỗ.

Sau đó bóng người này quỳ xuống, ôm thi thể cứng đờ rồi gào lên khóc.

Người này chính là Dương Hạo.

Nhìn người bố trong lòng mình, Dương Hạo đau lòng tuyệt vọng.

Tâm trạng anh ta lúc này vô cùng phức tạp, có phẫn nộ, hối hận, còn có cả sợ hãi.

Anh ta vốn tưởng lần này thuê sát thủ của bang Huyền Thiên, chắc chắn có thể giết chết được Tần Cao Văn.

Ai có thể ngờ Tần Cao Văn lại mạnh như vậy?
Thế mà lại hoàn toàn san nhà họ Dương bọn họ thành bình địa.

Nếu biết trước tuyệt đối không nên dây vào Tần Cao Văn.

Hoặc sau

đó nên đi xin lỗi sớm.


Tiếc là anh ta đã không làm như vậy.

Nên mới dẫn đến xảy ra bi kịch này.

Dương Hạo nhìn bố anh ta, hai tay nắm chặt gằn giọng nói: “Bố, bố đừng lo, con trai nhất định sẽ báo thù cho bố, cho dù phải trả mọi giá con cũng phải giết chết Tần Cao Văn”.

Bây giờ điều duy nhất khiến Dương Hạo tiếp tục sống đó chính là báo thù.

Không cần biết dùng thủ đoạn thô bỉ vô liêm sỉ đến mức nào, chỉ cần có thể giết chết Tần Cao Văn, anh ta đều sẽ cam tâm tình nguyện.

Tần Cao Văn buộc phải chết.

!
Ngày hôm sau.

Một tin tức nóng hổi trên mạng đang lan truyền khắp, nhà họ Dương đã bị người ta hủy diệt.

Thông tin này trong thời gian ngắn đã dấy lên chấn động, rầm rộ khắp khu Minh Châu.

Không chỉ trên mạng, đến cả tin trọng điểm trên báo cũng đăng vô cùng nhiều về chuyện này.

Không người nào biết là ai đã làm.

Nhưng thực ra trên mạng đã có một suy đoán, chỉ là mọi người không đi sâu hơn vào suy đoán đó thôi.

Tất cả đều có liên quan đến Tần Cao Văn.

Thế giới ngầm.

Ông Hai đặt tờ báo trên tay xuống, hơi nheo mắt nói: “Cậu ta tiêu diệt cả người nhà họ Dương rồi sao?”.

“Đúng vậy, thưa bố”.

Ông Hai đứng lên, đi đến bên cạnh cửa sổ cười nói: “Chuyện này càng lúc càng thú vị đây”.

“Chúng ta còn tiếp tục chờ không?”.

Trương Hoa nhìn ông Hai với tâm trạng hơi bồn chồn.

Ông Hai quay người sang nói với con trai: “Xem ra con đã hơi cảm thấy sốt ruột rồi sao?”.


“Con muốn nhanh chóng giết chết Tần Cao Văn”.

Ông Hai đến bên cạnh con trai, dùng tay vỗ vào vai anh ta nói: “Bất kể chuyện gì đều không được sốt sắng, con hiểu không?”.

“Nhưng! ”.

Trương Hoa còn định nói gì đó, ông Hai lại nói: “Bây giờ tiêu diệt Tần Cao Văn đối với chúng ta mà nói đúng là rất dễ, nhưng một khi chúng ta ra tay, điều này sẽ đem lại cho tất cả mọi người một loại ảo giác, khiến bọn họ cho rằng Tần Cao Văn có tư cách trở thành đối thủ của chúng ta”.

Đọc nhanh tại vietwriter
Lần này Trương Hoa không nói gì.

Anh ta biết bố anh ta vô cùng coi thường Tần Cao Văn.

Đối với ông ta mà nói, thực lực của đối phương rất kém.

Đánh bại một Mã Thiên Long, không có gì đáng để tự hào cả.

Nếu một tép riu như vậy mà cũng phải để ông Hai đích thân ra tay, thế thì lại đề cao Tần Cao Văn quá.

Phương pháp tốt nhất để trừ khử Tần Cao Văn chính là hoàn toàn coi thường Tần Cao Văn, mượn dao giết người, cho một người có thực lực tương đương ông ta đi giết Tần Cao Văn.

Như vậy mới có thể làm yếu đi thực lực và sức ảnh hưởng của Tần Cao Văn.

“Con hiểu rồi, thưa bố!”.

Trương Hoa gật đầu nói.

!
Trên đường đi làm, Vương Thuyền Quyên nhìn Tần Cao Văn suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Chuyện đó là do anh làm đúng không?”.

Tần Cao Văn vẫn nhìn thẳng về phía trước, dửng dưng nói: “Em nói chuyện gì cơ?”.

“Chuyện nhà họ Dương bị người ta hủy diệt đó”.

Tần Cao Văn không hề giấu giếm: “Đúng vậy, đúng là anh làm”.

“Anh! ”.

Vương Thuyền Quyên nhìn Tần Cao Văn rồi nói: “Vì sao chứ?”.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện