Đừng nói là sếp Hoàng mà đến cả Mã Linh Nhi cũng phải há mồm trợn mắt, toàn thân run rẩy như bị sét đánh trúng.
Một lúc lâu sau cô ta cũng không kịp phản ứng lại.
Đối với thực lực và thủ đoạn của Tần Cao Văn đáng sợ như thế nào thì cô ta đã được tận mắt chứng kiến và biết được đối phương cực kỳ mạnh.
Đến cả người của gia tộc Thượng Quan mà còn phải tỏ ra cực kỳ cung kính Tần Cao Văn.
Nhưng dù vậy thì cô ta cũng không ngờ anh còn có mối quan hệ mạnh như thế.
Trong một cái búng tay mà đã có thể khiến cả một công ty đi tới bờ vực của sự phá sản.
Điều này càng khiến Mã Linh Nhi tò mò hơn, rốt cuộc thì ai là chỗ dựa của Tần Cao Văn?
Tần Cao Văn không muốn nhiều lời với bọn họ, anh quay người định bỏ đi.
Vừa ra khỏi cửa thì đã nghe thấy có giọng nói lanh lảnh vang lên.
“Anh Tần đợi đã”.
Tần Cao Văn căn bản không có ý dừng lại.
Anh vẫn bước tiếp về phía thang máy.
Vừa tới cửa thang máy thì đột nhiên sếp Hoàng chạy theo, quỳ xuống trước mặt Tần Cao Văn.
Hai đầu gối ông ta đập mạnh xuống đất.
“Xin lỗi…anh Tần đều là lỗi của tôi”.
Lúc này sếp Hoàng đã vô cùng hối hận, sớm biết thì hà tất phải làm vậy chứ.
Nếu ngay lúc đầu biết được Tần Cao Văn có thế lực khủng khiếp vậy thì dù có cho ông ta mấy trăm lá gan ông ta cũng không dám có ý với Vương Thuyền Quyên.
Đây chẳng phải là gậy ông đập lưng ông sao!
Tần Cao Văn lạnh lùng nói: “Rốt cuộc là có rút lại đơn kiện hay không?”
Giờ đầy sếp Hoàng nào dám lắm lời, chỉ gật đầu lia lịa như con gà mổ thóc.
“Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ rút đơn”.
“Ừ!”
Mã Linh Nhi đứng bên cạnh nghe rõ mồn một những gì hai bên vừa nói.
Cô ta đứng đơ như khúc gỗ, tay chân buông thõng.
Sự việc sao lại thành ra như thế này?
Kế hoạch lần này về mọi phương diện đều đã sắp xếp thỏa đáng, hầu như không có sơ hở.
Kết quả lại chỉ vì một cú điện thoại của Tần Cao Văn mà tất cả những gì họ chuẩn bị kỹ lương đã bị sụp đổ.
Dựa vào cái gì?
Mã Linh Nhi cảm thấy không phục.
Rõ ràng trước đó sếp Hoàng đã hứa với cô ta, nhất định sẽ dìm chết Vương Thuyền Quyên, sao giờ lại có thể đứt gánh giữa đường như vậy?
Mã Linh Nhi vội vàng đi tới: “Sếp Hoàng, sếp không thể đồng ý với yêu cầu của anh ta được.
Giờ chúng ta đi làm chứng, không được hủy bỏ”.
Bốp!
Sếp Hoàng lập tức đứng dậy, tát thẳng vào mặt của Mã Linh Nhi.
Cú tát mạnh vô cùng, vang lên rõ ràng trong không gian.
Mã Linh nhi xoay vòng và ngã bật ra đất.
Cú tát vừa rồi của sếp Hoàng khiếnMã Linh Nhi nổ cả đom đóm mắt.
Một lúc lâu sau, cô ta mới miễn cường bò dậy, nhìn ông ta: “Sếp Hoàng làm cái gì vậy?”
Mã Linh Nhi thật chỉ muốn khóc.
Sếp Hoàng chẳng quan tâm được nhiều như thế, giờ đây ông ta biết cách duy nhất để lấy lòng Tần Cao Văn chính là ra tay với Mã Linh Nhi.
Ông ta lao tới trước mặt của Mã Linh Nhi, túm tóc cô ta, tát liên tiếp và dùng lực cực mạnh.
Một lúc sau cô ta bị tát tới mức mặt sưng vù.
Đến mức đứng cũng không vững.
Rầm!
Cơ thể cô ta từ từ đổ rầm xuống đất.
Sếp Hoàng cúi người thật sâu trước Tần Cao Văn: “Anh Tần đã hài lòng chưa ạ?”
“Nhớ kỹ, lần sau đừng có phạm sai lầm tương tự nữa”.
“Anh yên tâm, tôi không dám nữa”.
…
Đợi đến khi Tần Cao Văn rời đi thì sếp Hoàng mới trừng mắt với Mã Linh Nhi và nhổ nước bọt lên người cô.
“Cái đồ tiện nhận thật khiến người khác ghê tởm”.
Mã Linh Nhi nhìn sếp Hoàng và khóc như mưa.
Cô ta cảm thấy đau đớn vô cùng.
Một mặt vì sự dứt khoát của đối phương, một mặt vì kế hoạch lần này lại thất bại.
Trước đây Mã Linh Nhi từng nghĩ không ít cách để đối phó với Vương Thuyền Quyên.
Tất cả nhìn có vẻ đều hoàn hảo và không có sơ hở thế nhưng cứ vào thời khắc quan trọng thì lại xảy