Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

85: Huấn Luyện Đặc Biệt


trước sau


Vẫn còn hai ngày là công ty của Tần Cao Văn sẽ tổ chức buổi lễ khai trương
Nhưng cho tới hiện tại thì Tần Cao Văn vẫn chưa biết Vương Thuyền Quyên muốn mở công ty loại nào.

Đương nhiên mọi thứ đều dựa theo sở thích của cô ấy.

Tần Cao Văn không bận tâm nhiều tới những chuyện này, anh chỉ phụ trách tiền là đủ.

Vương Thuyền Quyên cần bao nhiêu tiền, Tần Cao Văn đều có thể lấy ra được.

Dù anh có không lấy ra được thì cũng có thể khiến người khác bỏ ra.

Giờ Tần Cao Văn chẳng có gì, chỉ có tiền.

Mặt trời rực rỡ.

Dưới tầng hầm.

Tần Cao Văn ngồi trên ghê sô pha, nhìn Giang Sơn trước mặt, một lúc sau bèn nói: “Tôi sẽ đặc biệt huấn luyện anh hai ngày, sau hai ngày tôi sẽ cần đến anh”.

Giang Sơn có phần tò mò: “Là cần đến việc gì vậy sư phụ?”
“Thứ không cần quan tâm thì đừng quan tâm.

Hai ngày này chỉ cần luyện tập cho tốt là được”.

Tần Cao Văn nói với vẻ ung dung.

“Tôi biết rồi, sư phụ!”
Giang Sơn cúi mình trước Tần Cao Văn.

Một lúc sau hắn lại hỏi: “Tôi muốn hỏi sư phụ một câu, hai ngày này sư phụ định huấn luyện tôi như thế nào?”
Tần Cao Văn thản nhiên nói: “Giờ sức mạnh của anh như thế nào, chúng ta thử kiểm tra nhé!”
“Không thành vấn đề”.

Góc phòng có một người máy, trước ngực người máy có lắp một thiết bị, đó chính là một đệm đỡ và một màn hình máy tính.


Đấm một phát lên đệm đỡ thì nó sẽ hiện ra báo cao đánh giá bạn mạnh đến đâu.

“Anh thử cái này xem”
Giang Sơn nhắm mắt lại, siết chặt nắm đấm và đấm mạnh.

Rầm!
Sức mạnh của cú đấm dội vào người máy phát ra một âm thanh nặng nề.

Tần Cao Văn bước tới trước màn hình hiển thị, cảm thấy hơi thất vọng: “Anh cũng yếu quá, sao mới được có hơn 400 cân thế này”
Giang Sơn cảm thấy sự tự tin của mình bị đả kích nặng nề.

Sức mạnh của hắn trong phái Thiên Long đều đứng trong top, có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.

Vậy mà bản lĩnh của hắn ở trước mặt Tần Cao Văn thì lại trở nên bình thường hết mức, lẽ nào hơn 400kg mà vẫn yếu sao?
Hắn cảm thấy không phục: “Sư phụ, tôi muốn hỏi một câu, xin hỏi sức mạnh của anh là bao nhiêu?”
Hắn biết Tần Cao Văn đã không hề dùng toàn bộ sức lực trong lần quyết đấu với Mã Thiên Long.

Giang Sơn cũng có thể cảm nhận được, thực lực của Tần Cao Văn lợi hại hơn hắn nhiều, nhưng bản lĩnh của đối phương đạt tới mức độ nào thì đối với hắn vẫn là một câu đố.

Hắn cảm thấy hết sức tò mò.

“Cái máy này không thể đo được sức mạnh của tôi”.

Tần Cao Văn thản nhiên trả lời.

“Không đánh giá được sao?”
Giang Sơn tỏ ra ngạc nhiên.

Người máy này có thể chịu đựng được năm nghìn cân, lẽ nào sức mạnh của Tần Cao Văn vượt qua cả con số đó?
“Sư phụ, anh đang đùa phải không?"
Tần Cao Văn mặc kệ Giang Sơn, đi tới một góc và chỉ vào một chiếc máy khác: “Cái máy này mới có thể đánh giá được sức mạnh của tôi”.

Giang Sơn nhìn mà ơn slanhj.

Chiếc máy này có thể chịu đựng được tầm mười nghìn cân.

Lẽ nào Tần Cao Văn đáng sợ đến vậy sao?
“Sư phụ, hay là sư phụ thử đi?”
Giang Sơn đứng bên cạnh với vẻ kỳ vọng.

Tần Cao Văn nhếch miệng cười, siết chặt nắm đấm, nhắm mắt lại và nhẹ nhàng tung ra một đấm
Đúng là chỉ nhẹ nhàng như là đang mát xa vậy.

Cú đấm giáng xuống đệm đỡ của người máy, cảnh tượng xảy ra tiếp theo khiến cho nhân sinh quan của Giang Sơn phải thay đổi hoàn toàn.

Khi cú đấm giáng xuống ngực của người máy, màn hình nhanh chóng tăng lên con số mười nghìn cân.

Nhưng điều đó vẫn chưa kết thúc.

Bùm!
Bùm!
Hai tiếng nổ vang lên, người máy bị Tần Cao Văn đấm xuyên.

Sau đó là âm thanh bùm bùm vang vọng.

Người máy đã bị nổ tung.

Giang Sơn không biết nói gì.

Hắn nhìn Tần Cao Văn bằng ánh mắt hãi hùng không dám tin.


Hắn sớm biết đối phương rất mạnh.

Nhưng không ngờ lại mạnh như thế này.

Rõ ràng là cú đấm vừa rồi nhìn trông yếu xìu mà tại sao lại có thể đạt tới mức độ đó chứ? Rốt cuộc thì anh đã làm như thế nào vậy?
Đúng là yêu nghiệt!
Tần Cao

Văn nhìn người máy bị đập hỏng thì có phần bất lực: “Sớm biết thế này thì tôi đã dùng 5 phần sức mạnh chứ không cần tới 6 phần sức mạnh rồi”.

Giang Sơn đứng ngây ra như khúc gỗ mới bị sét đánh cháy xèo xèo và co giật khóe miệng
Khoảnh khắc này cuối cùng hắn cũng hiểu ra cái gọi là nghi ngờ nhân sinh.

Cái gì là thiên tài chứ? Người như Tần Cao Văn mới được gọi là thiên tài.

Giờ hắn thật chỉ muốn quỳ xuống trước mặt Tần Cao Văn và bái anh.

Tần Cao Văn nói tiếp: “Anh cầm cuốn sách này”.

Giang Sơn cầm cuốn sách Tần Cao Văn đưa cho và xem.

Phía trên cuốn sách là bốn chữ.

"Sức mạnh môn pháp"
“Sư phụ, đây là gì vậy?”
Tần Cao Văn nói bằng vẻ ung dung: “Anh hãy luyện tập theo những gì viết bên trong.

Sau hai ngày, sức mạnh của anh có lẽ sẽ tăng gấp đôi”.

Hắn nhìn cuốn sách trong tay rồi lại nhìn Tần Cao Văn, đôi mắt ánh lên vẻ nghi ngờ.

Rõ ràng là hắn không tin vào những lời Tần Cao Văn vừa nói.

Đùa nhau sao?
Luyện tập hai ngày mà tăng gấp đôi.

Rốt cuộc cuốn sách này là gì chứ?
“Hai ngày sau tôi tới kiểm tra kết quả, nếu như không đạt được theo yêu cầu của tôi thì anh có thể đi được rồi”.

Thiên phú của đối phương vốn thấp, Tần Cao Văn nhận vào đã là ngoại lệ rồi.

Nếu như hắn mà còn không biết cố gắng nữa thì đừng trách Tần Cao Văn vô tình.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự khinh miệt trong lời nói của Tần Cao Văn.


Giang Sơn siết chặt nắm đấm, kiên định nói: “Sư phụ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không phụ sự mong đợi của anh”.

Tần Cao Văn không muốn lãng phí thời gian với hắn bèn quay người đi lên tầng.

Chỉ còn lại một mình Giang Sơn ở trong tầng hầm.

Tần Cao Văn vừa đi ra thì Đóa Đóa đã bước tới với nụ cười ngọt ngào trên môi.

Cô bé sà vào lòng Tần Cao Văn: “Chú siêu nhân, cháu vừa mua kẹo ngon lắm, chú có muốn thử không?”
Tần Cao Văn há miệng, Đóa Đóa lập tức bón cho anh và nói: “Thế nào ạ, chú siêu nhân có thấy ngon không?”
“Chỉ cần là kẹo của Đóa Đóa thì chắc chắn là ngon rồi”.

Tần Cao Văn lại xoa mũi cô bé.

Một lúc sau Vương Thuyền Quyên bước tới, nhìn vào trong tầng hầm và nói: “Anh nói hai ngày sau sẽ cần dùng tới anh ta, anh có thể nói cho em biết là dùng vào việc gì không?”
Vương Thuyền Quyên nhìn Tần Cao Văn đầy tò mò.

Tần Cao Văn trả lời:
“Tới khi đó em sẽ biết.

Em yên tâm, chắc chắn sẽ không để em thất vọng”.

Lúc này, Tần Cao Văn có một cảm giác hết sức mãnh liệt là hai ngày sau, vào ngày khai trương thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện hết sức quan trọng.

Giờ đây anh đã chuẩn bị xong sách lược để đối phó rồi.

Chỉ đợi tới ngày đó.

Tần Cao Văn cực kỳ mong đợi
“Chúng ta đi ăn cơm trước, hôm nay em nấu những món mà anh thích ăn”.

Vương Thuyền Quyên cười ngọt ngào..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện