Bạch Tô do dự một chút, nhưng vẫn nhận điện thoại.
Ở đầu điện thoại bên kia Phó Cảnh Hoài hỏi cô một câu, "Sao thế?"
"Tôi muốn tìm Chu Sa một chút.
"
Bạch Tô cố gắng để giọng nói của mình nghe thật thản nhiên, cùng Phó Cảnh Hoài nói một câu.
"Có chuyện gì cùng tôi nói cũng giống nhau mà.
"
Phó Cảnh Hoài nhìn về phía phòng tắm một cái, nhưng cũng không hề nói cho Bạch Tô biết lúc này Chu Sa đang làm gì.
Bạch Tô do dự một chút.
Nhưng thật ra chuyện này, hỏi Phó Cảnh Hoài quả thật cũng giống nhau, cũng không cần thiết phải che che giấu giấu.
Cho nên cô trực tiếp cùng Phó Cảnh Hoài nói, "Tôi muốn anh giúp tôi kiểm tra bác sĩ, thuốc men, và các ghi chép khác của mẹ tôi khi bà ấy ở Mỹ, nếu như có thể có được video giám sát, thì càng tốt.
"
" Được.
"
Phó Cảnh Hoài thậm chí còn không hỏi Bạch Tô tại sao lại làm như vậy, liền đáp ứng Bạch Tô.
Sau đó, Bạch Tô liền nghe được ở bên Phó Cảnh Hoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng đóng cửa sau đó giọng nói mềm mại của Chu Sa liền truyền tới, "Cảnh Hoài, tôi tắm xong rồi.
"
Cô trong nháy mắt liền cúp điện thoại.
Cô nghĩ là cô không nên làm phiền đến thời gian cá nhân của Phó Cảnh Hoài và Chu Sa.
Nhưng đầu điện thoại bên kia không giống như vậy.
Phó Cảnh Hoài một mực cầm điện thoại di động, hắn biết rõ Bạch Tô sẽ không cùng hắn nói gì nữa, nhưng hắn vẫn cầm điện thoại đặt ở bên lỗ tai.
Thẳng đến khi trong điện thoại truyền tới âm thanh bị cắt đứt, Phó Cảnh Hoài mới đứng dậy như vừa tỉnh mộng, sau đó ngay cả một câu cũng không cùng Chu Sa nói, lập tức cầm áo khoác đi ra cửa.
Chu Sa thấy vậy, sửng sốt một chút muốn đuổi theo.
Nhưng! Phó Cảnh Hoài đã khởi động xe, phóng nhanh ra ngoài.
Một giây trước còn nói có thể cùng nhau có một đêm yên tĩnh, nhưng hắn lại đi ra ngoài.
Thật ra thì Chu Sa sớm đã quen với cảm giác cô đơn này, nhưng trong lòng vẫn có chút khổ sở.
Cô tự thuyết phục mình, ít nhất thì! Phó Cảnh Hoài chỉ đi ra ngoài uống rượu, hắn không tìm người phụ nữ khác để qua đêm.
Nhưng! Khi cô trở về phòng, khi nhìn đến cuộc gọi gần đây trên điện thoại của mình là Bạch Tô, hơn nữa Bạch Tô còn chủ động gọi cho Phó Cảnh Hoài tới hai lần, Chu Sa bỗng nhiên ngây ngẩn!
Chu Sa gần như không suy nghĩ, không khống chế được cầm điện thoại lên gọi cho Phó Cảnh Hoài.
Phó Cảnh Hoài ở đầu dây bên kia dường như vô cùng thờ ơ.
"Anh đi đâu vậy? Tìm Bạch Tô sao?"
Chu Sa hỏi vô cùng trực tiếp.
" Đúng.
"
Câu trả lời của Phó Cảnh Hoài thậm chí còn trực tiếp hơn.
"Phó Cảnh Hoài, bây giờ tôi là vợ chưa cưới của anh, trong bụng tôi mang đứa bé của anh, anh có thể quan tâm đến cảm nhận của tôi một chút không?!"
Chu Sa gần như hét về phía Phó Cảnh Hoài, cơ thể cô không ngừng run rẩy.
Nhưng, lúc Phó Cảnh Hoài trả lời, giọng điệu lại khá tự nhiên.
"Chu Sa, lần đầu tiên cùng tôi phát sinh quan hệ, là lúc tôi bị bỏ thuốc đem cô làm Bạch Tô, cô biết đấy.
"
Chu Sa cắn môi, không nói lời nào.
Phó Cảnh Hoài không dừng lại, hướng về phía đầu dây điện thoại bên kia nói, "Trải qua mấy ngày nay, tôi đối xử rất tốt với cô, chắc cô cũng rõ, là bởi vì cô càng ngày càng giống Bạch Tô, cô hiểu chứ.
"
Chu Sa như cũ không nói gì.
Mỗi lời nói của Phó Cảnh Hoài đều khiến cô như bị kim đâm vào tim vậy.
"Lúc cô quen biết tôi, theo đuổi tôi, đã rõ ràng, trong lòng tôi chỉ có Bạch Tô, tôi cũng đã biểu hiện rõ với cô là trong lòng tôi chỉ có Bạch Tô!"
Nói xong câu này, Phó Cảnh Hoài liền không nói gì nữa.
Sau khi Bạch Tô nói với Phó Cảnh Hoài những thứ này xong, liền đi tắm, chuẩn bị lên giường ngủ.
Kết quả, sau khi cô tắm xong Phó Cảnh Hoài liền gọi điện thoại tới.
" A lô?"
"Điều tra xong rồi, em xuống dưới lầu, tôi đem tài liệu qua cho em.
"
Phó Cảnh Hoài nói với Bạch Tô.
Bạch Tô hơi sửng sốt một chút, "Nhanh vậy?"
"Nếu như không tiện xuống lấy, tôi cầm vào cho em, dù sao thân phận của tôi mọi người đều biết,