Lễ tân khinh thường liếc nhìn bộ ngực bằng phẳng của Bạch Tô, thậm trí còn không đáp lại.
Chỉ không tự chủ đỡ bộ ngực đẫy đà của mình.
Đây là một minh chứng sáng giá.
Bạch Tô thật sự không thể nhẫn nhịn nữa!
Tai tiếng của cô nổi tiếng như vậy, người này còn không nhận ra cô mà còn làm nhục cô?
"Vậy cô cảm thấy có Phó Vân Tiêu chống lưng được không?"
Bạch Tô nhẹ nhàng cười một chút, nói vô cùng nhẹ nhàng.
"Haha, tổng giám đốc Phó Vân Tiêu sẽ nhìn trúng cô ư?"
Đối phương khinh thường nhìn Bạch Tô, đúng lúc đó, lúc này thang máy trên lầu chậm rãi đi đến lầu một, sau đó một người đàn ông mặc vest đi giày da vội vàng chạy về phía Bạch Tô, "Xin lỗi! Xin lỗi, cô Bạch, tổng giám đốc Phó có nói với tôi rồi, tôi vừa họp xong, thật xin lỗi vì đã đón tiếp cô chậm.
"
Bạch Tô xoay người nhìn lễ tân một cái.
Chưa bao giờ cô cảm thấy thoải mái như vậy, cô chỉnh quần áo mình một chút, nói, "Không sao, giám đốc Nhất Văn, vừa vặn, tôi cũng có thể hiểu công ty của chúng ta hơn một chút.
"
Nghe được câu này, mặt lễ tân đầy lúng túng.
Bạch Tô chậm rãi bước lên lầu, đi theo giám đốc Nhất Văn vào phòng giám đốc, vừa ngồi xuống, ông liền đánh giá Bạch Tô nói, "Cô Bạch, cô xác định muốn làm nghệ sĩ sao?"
"Ông cảm thấy tôi không phù hợp sao?"
Bạch Tô cũng không biết giám đốc Nhất Văn hỏi mình những lời này rốt cuộc là có ý gì, chỉ nghĩ là vì ông ta thấy mình không phù hợp, liền vội vàng hỏi một câu.
Kết quả giám đốc Nhất Văn liền vội vàng giải thích, "Không phải, không phải! Trường hợp của cô rất hiếm, với thân phận của cô, tổng giám đốc Phó thật sự đồng ý sao?"
" Ừ.
"
Bạch Tô nghiêm túc trả lời lại một câu.
Mặc dù công ty truyền thông MD phát triển không tệ, nhưng đối với mấy công ty kiếm tiền kia của Phó Vân Tiêu, thì lợi nhuận của công ty này quá nhỏ!
Bạch Tô đến công ty làm giám đốc Nhất Văn vừa mừng vừa lo, cũng không biết nên phục vụ Bạch Tô như thế nào mới phải.
Chỉ có thể sợ sệt nói.
Bạch Tô thì tỏ ra rất hào phóng, "Phó Vân Tiêu đồng ý rồi, giám đốc Nhất Văn, hy vọng ông có thể dựa theo tiêu chuẩn thông thường của nghệ sĩ mà đối đãi với tôi.
Nói thật với ông, lần này sở dĩ tôi lựa chọn làm nghệ sĩ là vì ở trên mạng có quá nhiều bình luận tiêu cực về tôi.
"
Giám đốc Nhất Văn không ngắt lời Bạch Tô, chỉ tiếp tục nhìn cô, nghe cô nói tiếp.
"Cho nên, tôi hy vọng có thể đứng ở trước mặt mọi người, để mọi người biết rằng, Bạch Tô tôi không hề lẳng lơ như mọi người nói.
"
Giám đốc Nhất Văn gật đầu một cái, nói, "Tôi biết, vậy tôi sẽ sắp xếp cho cô một chương trình thực tế trước đã, mà tối nay, tôi sắp xếp cho cô một buổi phát trực tiếp.
"
Bạch Tô không hiểu những thứ này, nhưng cô tin tưởng ánh mắt của người chuyên nghiệp.
Cô trực tiếp gật đầu cùng giám đốc Nhất Văn nói cảm ơn, "Cảm ơn ông.
"
Nói xong những lời này, cô liền đứng dậy đi ra ngoài chuẩn bị!
Thật ra cô làm vậy là vì Phó Vân Tiêu, chỉ là những lời này, Bạch Tô không nói ra.
Cô không hy vọng Phó Vân Tiêu vì ở bên cô mà phải gánh chịu nhiều tai tiếng và tổn thất trong kinh doanh như vậy.
Lúc cô làm thư ký của Phó Vân Tiêu, làm việc gì cũng làm cùng Phó Vân Tiêu, nên đã được đặt sẵn dưới sự bảo vệ của Phó Vân Tiêu.
Cô hiểu rõ năng lực của Phó Vân Tiêu.
Nhưng đứng ở góc độ là người yêu Phó Vân Tiêu, cô càng hy vọng có thể chia sẻ cùng Phó Vân Tiêu.
Những thứ này cô không nói cho giám đốc Nhất Văn biết, cũng không nói cho Phó Vân Tiêu biết.
Mặc dù cô dựa vào sự sắp xếp của Phó Vân Tiêu để ra mắt, nhưng với những chuyện cô phải đối mặt tiếp theo thì cô phải tự dựa vào chính mình nhiều hơn.
Cô hy vọng cô có thể chứng minh!
Bạch Tô cô không phải người như mọi người đồn đại.
Bạch Tô ở trong phòng chờ ngồi đợi.
Vì sự xuất hiện của Bạch Tô, đội ngũ chuyên môn của Nhất Văn mở ra một cuộc họp thảo luận suốt hai giờ đồng hồ, xác định vị trí của Bạch Tô, xây dựng hình tượng và phong cách của Bạch Tô.
Sau đó mới nhanh chóng đi ra, dẫn Bạch Tô đi chuẩn bị.
Bạch Tô vừa vào phòng hóa trang, thợ trang điểm liền kính cẩn nói với Bạch Tô một câu,