Bạch Tô sững sờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn Phó Vân Tiêu hồi lâu mới nói một câu, "Sao anh lại tới đây?"
"Bởi vì nghe nói em đang phát trực tiếp quá trình yêu tôi.
"
Phó Vân Tiêu nhẹ nhàng cười một tiếng, chủ động đi tới bên cạnh Bạch Tô, đem Bạch Tô ôm vào lòng.
Bạch Tô lẳng lặng ngẩng đầu nhìn Phó Vân Tiêu, "Mau buông em ra, nhiều người đang nhìn đấy.
"
"Không phải em đã phát trực tiếp kể về cuộc sống của mình, đem tất cả mọi thứ ra ánh sáng rồi sao? Vậy hãy phơi bày tình yêu của chúng ta trước đi.
"
Bạch Tô mặt đỏ lên, không giãy dụa nữa.
Phó Vân Tiêu cùng Bạch Tô từ công ty truyền thông đi ra, cũng không lái xe đi, mà chỉ tùy tiện đi bộ dọc theo con đường, không biết có phải là do cô đã trút được đống đá lớn tồn đọng trong lòng không, cô cảm thấy rất thoải mái
Còn Phó Vân Tiêu dắt Bạch Tô chậm rãi đi dạo, vô thức đi tới một khu chợ đêm nhỏ trong thành phố.
Bạch Tô lúc này nổi lên thích thú, "Có muốn đi dạo một vòng không?"
Phó Vân Tiêu thấy Bạch Tô hứng thú như vậy, đương nhiên sẽ đồng ý đi cùng, liền theo Bạch Tô chậm rãi đi vào.
Trong chợ đêm có rất nhiều học sinh sinh viên đi dạo, Bạch Tô đói bụng rồi, đúng dịp nhìn thấy hàng phở xào, liền đi tới tìm ông chủ mua một phần phở xào.
"Ông chủ, tôi muốn một phần phở xào!" Bạch Tô hướng về phía ông chủ lớn tiếng hô.
Chợ đêm đông nghịt người, ồn ào vô cùng.
Cô cần phải hét lên ông chủ mới có thể nghe rõ.
Phó Vân Tiêu ở phía xa xa nhìn Bạch Tô, lúc này dáng vẻ cô ở trong đám người lớn tiếng hét lên vô cùng đẹp.
" Được!"
Ông chủ trả lời lại một câu, thừa dịp đang đợi phở xào chín liền ngẩng đầu lên nhìn về phía Bạch Tô.
Nhìn một cái, bỗng nói một tiếng, "Ôi, cô là Bạch Tô đúng không.
"
Bạch Tô nghe xong, bị dọa sợ đến nỗi ngay cả món phở xào cũng không dám lấy nữa liền muốn chạy đi, cô cứ nghĩ là người hâm mộ của Mộ Vãn Vãn, hoặc là người trên mạng mắng chửi cô.
Kết quả có một đôi tình nhân đang ăn phở xào ở bên cạnh cũng xoay người nhìn về phía Bạch Tô.
Bạch Tô cúi đầu che mặt, xa xa Phó Vân Tiêu như một vệ sĩ đang đứng đợi cô.
Bỗng, cô gái trong đôi tình nhân đó lớn tiếng kêu một tiếng, "Oa, là Phó Vân Tiêu cùng Bạch Tô!"
"Phó Vân Tiêu thật là đẹp trai, Bạch Tô thật là xinh đẹp, bọn họ mới là một đôi.
"
"Trời ạ, Bạch Tô so với lúc phát trực tiếp còn đẹp hơn, lại còn tới ăn phở xào, thật giản dị!"
"Đây mới là cuộc sống thật của một đôi tình nhân, không hề giả tạo chút nào!"
Bạch Tô vốn dĩ vẫn còn đang cúi đầu, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn xung quanh đều là lời tán dương, ánh mắt mọi người nhìn về phía cô cũng không có vẻ thù địch gì, mà tràn đầy thiện ý và khích lệ.
Thật là kỳ lạ.
Bạch Tô kinh ngạc nhìn, cho đến khi ông chủ đem phở xào đưa tới tay Bạch Tô, Bạch Tô mới hoảng hốt nhận lấy.
Tất cả mọi người đều có thiện ý với cô.
Cô nhận phần phở xào ăn một miếng, thật là ngon, sau đó cô chậm rãi ở trước mặt mọi người đi về phía Phó Vân Tiêu.
"Phó Vân Tiêu, anh nhìn thấy không?"
Bạch Tô kinh ngạc nhìn Phó Vân Tiêu hỏi một câu.
Phó Vân Tiêu nhìn Bạch Tô với một nụ cười bao dung.
Sau đó hai người chậm rãi đi đến cuối chợ đêm, khi Bạch Tô ăn xong phần phở xào, mới tỉnh lại, không khỏi bật cười.
Lần đầu tiên không có oán hận và phẫn nộ, còn có người bắt đầu khích lệ cô, loại cảm giác này thật tốt.
Lúc Phó Vân Tiêu và Bạch Tô về đến nhà, Bạch Tô cảm giác mình có thể ngủ một giấc đẹp nhất, thoải mái nhất từ trước đến giờ.
Hôm sau, lúc Bạch Tô tỉnh lại, tin tức trên báo đều có liên quan đến việc cô phát trực tiếp.
"Bạch Tô kể về hành trình yêu Phó Vân Tiêu.
"
"Cặp vợ chồng ngọt ngào nhất ở quầy đồ ăn vặt trong chợ đêm!"
"Đây là tình yêu đẹp nhất tôi từng thấy!"
Hàng loạt tiêu đề đều là tiêu đề tích cực.
Thậm chí có rất nhiều người ở trên mạng hô hào muốn phu nhân tổng giám đốc phát trực tiếp lần nữa!
Tất cả đều muốn xem Bạch Tô không giả tạo!
Còn có người khởi xướng một sự kiện là chúng ta thiếu Bạch Tô một lời xin lỗi.
Trong một khoảnh khắc! Trên mạng một mảng tươi sáng.
Lúc Bạch Tô tỉnh dậy, liền nhận được điện thoại, cô còn chưa xem ti vi cũng chưa lên mạng, mơ mơ màng màng nghe điện thoại, đầu điện thoại kia truyền đến giọng tổng giám đốc Nhất Văn.
"Cô Bạch cô ngủ dậy chưa? Có thể tới công