Mọi người đều cảm thấy Phó Vân Tiêu có sở thích mới mẻ gì rồi.
Sau khi Bạch Tô lên lầu, cô chạy thẳng đến văn phòng của Phó Vân Tiêu, đang định gõ cửa thì Phó Vân Tiêu đã ra mở cửa.
"Sao lại lẻn đến đây?"
Phó Vân Tiêu nhìn Bạch Tô bằng ánh mắt dịu dàng vô hạn, Bạch Tô mỉm cười nhìn Phó Vân Tiêu, nói: "Em thông minh như vậy, đương nhiên có cách của riêng mình.
Cảm ơn kĩ năng lái xe sáng nay của Tổng giám đốc Phó đã đưa em thoát khỏi biển khổ!"
Bạch Tô vừa biết ơn vừa vui vẻ nhìn Phó Vân Tiêu, sau đó ngồi trên ghế sô pha bên cạnh Phó Vân Tiêu, nhìn Phó Vân Tiêu hỏi: "Còn bao lâu nữa mới được nghỉ làm? Anh làm xong chưa?"
Phó Vân Tiêu đưa tay ra, liếc nhìn thời gian: "Vốn làm xong rồi, nhưng nếu em đã đến rồi, anh có thể làm thêm một lúc nữa.
"
Phó Vân Tiêu nói rất tự nhiên, khóe miệng nhếch lên một đường cong đẹp đẽ, trông rất thoải mái.
"Đây là nguyên tắc gì vậy? Nếu em không đến anh sẽ tan sở đúng giờ, nếu em đến anh lại phải làm thêm giờ? Anh cố ý muốn em làm thêm giờ với anh phải không.
"
Bạch Tô mỉm cười nhìn Phó Vân Tiêu.
Phó Vân Tiêu nói: "Chúng ta ăn ở đây, đợi đến khi chúng ta đều làm xong việc rồi thì sẽ về cùng nhau.
"
Lúc nãy Bạch Tô phân tích, nói đúng cũng phải mà nói sai cũng phải.
Bởi vì lúc đầu Phó Vân Tiêu muốn đi đón Bạch Tô trước, dù sao thì lúc này an toàn của Bạch Tô là việc quan trọng nhất, sau khi đón Bạch Tô, Phó Vân Tiêu sẽ trở về công ty hoặc làm thêm giờ ở nhà, ở bên Bạch Tô.
Nhưng bây giờ Bạch Tô đã đến đây, anh có thể ở cùng cô, tiện thể làm thêm giờ, có người đẹp ở bên người, đơn giản chính là một mũi tên trúng hai đích.
Bạch Tô không để tâm nhìn Phó Vân Tiêu, như thể rất sẵn lòng ở cùng anh.
Đúng lúc này, ngoài văn phòng truyền đến một tiếng gõ cửa, sau khi Phó Vân Tiêu nói mời vào, một thư ký trông rất chuyên nghiệp bước vào, nhìn Phó Vân Tiêu: "Tổng giám đốc Phó, anh cần ký tên vào đây.
"
Lúc thư ký đưa tài liệu cho Phó Vân Tiêu còn cố tình nhìn Bạch Tô một cái, đánh giá cô.
Phó Vân Tiêu ký vào tài liệu rồi đưa lại cho thư ký, nói: "Cô đi xuống đi.
"
Thư ký cầm tài liệu, chậm rãi bước ra ngoài, đóng cửa giúp Phó Vân Tiêu.
Vừa ra khỏi văn phòng, thư ký vội vàng nói chuyện phiếm với những nhân viên khác ở bên ngoài: "Người phụ nữ trong văn phòng của Tổng giám đốc Phó trông rất xinh đẹp!"
"Nghe nói Tổng giám đốc Phó đã có vợ, trông người này giống vợ của Tổng giám đốc Phó hay là tình nhân?"
Đồng nghiệp tò mò hỏi.
Thư ký lắc đầu: "Tôi không thể đánh giá được, người phụ nữ trông rất trẻ, trông Tổng giám đốc Phó cũng rất trẻ, nhìn hai người họ rất đẹp đôi.
"
"Không được, tôi phải đi đưa tài liệu cho Tổng giám đốc Phó xem.
"
Một người phụ nữ có dáng vẻ của người giám sát phấn khích đứng dậy khỏi ghế, cầm theo một chồng tài liệu rồi đi về phía văn phòng của Phó Vân Tiêu.
Khi Bạch Tô vừa cầm ly nước lên thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài phòng làm việc của Phó Vân Tiêu.
Phó Vân Tiêu thấp giọng nói mời vào, sau đó người kia đi vào.
Người này trông rất chuyên nghiệp, nhìn Phó Vân Tiêu nói: "Tổng giám đốc Phó, mời anh kí tên, tôi sẽ báo cáo tiến độ công việc cho anh.
"
Cô thư ký nghiêm túc nhìn Phó Vân Tiêu, nói với anh một câu, ánh mắt liếc về phía Bạch Tô.
Khi Phó Vân Tiêu nghe tiến dộ công việc đang bị chậm lại, người giám sát này mới hài lòng đi ra ngoài, kể cho mọi người nghe ấn tượng của mình về Bạch Tô.
Sau khi trở về, Phó Vân Tiêu đã thực hiện sắp xếp lại nhân sự mới trong công ty, ví dụ như Lâm Đạt đã được phân đi đảm nhiệm văn phòng chi nhánh, có nghĩa là những người quen biết Bạch Tô trước đây đã dần dần được chuyển hết đến công ty chi nhánh nhân chức vụ lớn rồi.
Mà trong mỗi người đều ẩn chứa một nhà