Bạch Tô đóng cửa phòng thật mạnh, vậy còn chưa đủ, nàng còn khóa trái cửa phòng ngủ.
Nàng cố ý làm tiếng khóa trái cửa phòng rất lớn, chính là vì làm cho Phó Văn Tiêu biết, nàng đã tức giận.
Làm xong mọi thứ này, Bạch Tô mới thở phào một hơi, tiếp theo nàng ghé lỗ tai vào cạnh cửa, muốn nghe phản ứng của Phó Văn Tiêu.
Ngay sau đó, tiếng chuông cửa phòng khách sạn vang lên.
lúc này là tiếng chân của Phó Văn Tiêu, sau đó anh ấy mở cửa ra.
"tối như vậy đến đây, không có làm phiền anh chứ?"
Một âm thanh dễ nghe của phụ nữ truyền vào tai Bạch Tô, Bạch Tô vừa thả lỏng thần kinh lại lập tức căng thẳng lên.
Tuy rằng lúc ở bờ biển nàng không nghe thấy người phụ nữ kia nói chuyện với Phó Văn Tiêu, nhưng hiện tại, trực giác của nàng đã nói cho nàng biết, người phụ nữ này chính là người đã nói chuyện rất thân mật với Phó Văn Tiêu ở dạ hội.
Không đợi Phó Văn Tiêu cự tuyệt, nói xong câu đó, văn trong tay mang theo một bình rượu vang không có một chút khách khí nào bước vào.
ánh mắt của cô ta không biến sắc quan sát một vòng phòng nghỉ của Phó Văn Tiêu, trên gương phòng tắm có dính bọt nước, thực rõ ràng là dấu vết vừa mới tắm xong, Phó Văn Tiêu trên người còn mặc quần áo dạ hội, cho nên người tắm rửa không phải là Phó Văn Tiêu.
khách sạn căn hộ gia đình có hai cái phòng ngủ, hai cái phòng ngủ đều tắt điện, nhưng là một cái là mở ra, một cái là đóng chặt, thực hiển nhiên chiếc phòng ngủ đóng chặt bên trong còn có người.
chỉ là tùy ý nhìn thoáng qua, trong đầu văn liền hình thành một số tin tức đó, Ngay sau đó nàng trực tiếp ngồi ở phòng khách sô pha thượng, sau đó lấy ra hai chiếc ly đế cao, rót ra hai ly rượu.
"Chúc mừng lâu ngày gặp lại.
"
Văn dơ lên ly rượu của mình, đem một ly rượu đưa tới trước mặt Phó Văn Tiêu.
Phó Văn Tiêu chỉ là tiếp nhận ly rượu, cùng nàng nhẹ cụng ly một chút, cũng không có uống.
Nhưng Bạch Tô nhìn không thấy những cảnh đó.
Truyền đến tai nàng tình cảnh là: một người phụ nữ làm cho nàng cảm thấy nguy hiểm đem một chai rượu đến tìm Phó Văn Tiêu; người phụ nữ này và phó văn tiêu là quen biết củ, hơn nữa Phó Văn Tiêu vẫn chưa nói cho Bạch Tô biết chuyện này; Phó Văn Tiêu hoàn toàn không để ý đến cảm giác của Bạch Tô trong phòng, cùng người phụ nữ khác ở phòng khách uống rượu.
Nghĩ vậy, Bạch Tô quả thực bị tức đến bùng nổ.
Nhưng là nàng lại không có cách nào phát tác, đành phải dùng sức nắm chặt nắm đấm của mình, trong đầu rất nhanh suy nghĩ biện pháp đối phó.
"Thật không nghĩ tới, anh hiện tại đã là tổng giám đốc của vân bản tư thượng, thật sự là tuổi trẻ có triển vọng!"
"Anh hiện tại so với lúc vừa quen càng thu hút người khác, trừ bỏ chỉ số thông minh khác với người thường và ngoại biểu lạnh lùng hà khắc,sự chững chạc của ngươi, sự thâm thúy của ngươi, lại càng làm cho anh trở nên thêm thần bí, càng thêm mê người.
"
"Tôi tiếp xúc với quá rất nhiều tổng giám đốc trẻ, bọn họ hoặc là qua cường điệu, hoặc là quá hấp tấp, ngươi cùng bọn họ không giống nhau, ta lúc buổi tối thời điểm vừa nhìn thấy anh, khí chất trên người anh đã chứng minh tất cả, anh giống ngôi sao cao không thể với tới.
"
! !
bên kia cửa, văn không chút nào keo kiệt có ý ca ngợi, một câu tiếp một câu khen Phó Văn Tiêu.
một câu lại một câu khen ngợi giống như một thanh kiếm đâm thẳng vào trái tim nhỏ bé của Bạch Tô, Bạch Tô bị tức đến cả người phát run, nàng rốt cuộc chịu không nổi,cuối cùng quyết định mở cửa ra trực tiếp gặp người phụ nữ khen ngợi chồng mình, nhìn xem người phụ nữ này xuất sắc như thế nào, đã vậy còn ngang nhiên quyến rũ chồng của nàng!
Phòng ngủ đột nhiên có tiếng mở khóa nhẹ, Phó Văn Tiêu cùng văn dừng nói chuyện với nhau, nhìn về phía cửa phòng ngủ.
Không xong! Bị phát hiện!
Bạch Tô nghe thấy bên ngoài không có động tĩnh, đã nhận ra họ nhìn đến, nàng dứt khoát thoải mái mở cửa ra, sau đó mở cửa phòng ngủ ra.
"A! ! "
Bạch Tô ngáp một cái, híp mắt mở cửa phòng ngủ ra.
chồng ơi, em rất buồn ngủ, khi nào thì ngủ đây?"
Nàng nhanh chóng ngụy trang thành một trạng thái còn chưa tỉnh ngủ, đem thanh âm chuyển thành một trạng thái êm ái, mơ mơ màng màng nói.
Nàng là cố ý kêu to xưng hô Phó Văn tiêu là chồng, chính là muốn hướng văn tuyên bố, nàng danh hoa có chủ!
Ngay sau đó của nàng ánh mắt lại nhìn về phía Văn.
Chỉ thấy Văn mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ, tóc tùy ý xõa rụng trên vai, ngũ quan tinh xảo như thiên ban thưởng, khóe môi lộ vẻ mỉm cười, hào nhoáng, rồi lại cũng đủ hào phóng động lòng người.
tại dạ hội Bạch Tô có lén lút