Nghiêm Đình nhíu mày, cuối cùng vẫn không nhịn được nói ra nghi hoặc của mình với Từ Thiển Thiển.
"Hình như là chưa từng gặp qua.
"
Nghe Nghiêm Đình nói như vậy, Từ Thiển Thiển quay đầu nhìn về phía Nghiêm Đình.
Chỉ là cô nhìn một lúc liền lắc đầu, tỏ ý không có ấn tượng với Nghiêm Đình.
"Đó có thể là do tôi có trí nhớ kém.
"
Lông mày Nghiêm Đình vẫn nhíu chặt, luôn cảm thấy chỗ nào đó có vấn đề.
Bỗng nhiên Nghiêm Đình hình như lại nhớ tới cái gì đó, nhìn Từ Thiển Thiển bỗng nhiên lại hỏi một câu: "Tôi có thể hỏi tên cô không? ”
Nghiêm Đình vô cùng lễ phép.
"Từ Thiển Thiển.
"
Khóe miệng cô lộ ra hai cái má lúm đẹp mắt, nhìn Nghiêm Đình nói ra tên mình.
"Từ Thiển Thiển! "
Cái tên này, Nghiêm Đình cũng cảm thấy quen tai, nhưng anh hết lần này tới lần khác không nhớ ra đã nghe qua ở đâu.
"Tên anh là gì?"
Từ Thiển Thiển lại hỏi Nghiêm Đình một câu.
"Nghiêm Đình.
"
Nghiêm Đình khẽ cúi đầu, nói một câu.
Hai người sau khi nói tên nhau cũng không nói gì nữa.
Lúc này lông mày nhíu lại không chỉ mình Nghiêm Đình, lông mày Từ Thiển Thiển cũng hơi nhíu lại.
Chốc lát im lặng, Nghiêm Đình bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, kinh ngạc hét lớn lên.
Cũng trong lúc đó, bởi vì kinh ngạc há hốc miệng còn có Từ Thiển Thiển.
"Là anh!"
“Là cô!”
Hai người gần như là đồng thanh nói.
Hai người bởi vì bắt trộm vốn đã thiết lập một chút quan hệ, giờ phút này bỗng nhiên phát hiện đối phương chính là đối tượng xem mắt do Bạch Tô và Vương Tiểu Đồng sắp xếp, bỗng nhiên lại lâm vào lúng túng.
Lại nhớ lại địa điểm hai người gặp mặt, vừa vặn là quán cà phê cách đó không xa, trong nháy mắt bọn họ liền nghĩ ra, thì ra quán cà phê cũng là địa điểm hẹn hò do Bạch Tô và Vương Tiểu Đồng sắp xếp.
Hai người đang xấu hổ không biết làm thế nào để chấm dứt cảnh tượng này, vừa vặn lúc này vừa mới biết được bọn họ phải tới đồn cảnh sát, Vương Tiểu Đồng liền chạy tới.
"Thiển Thiển, cậu không sao chứ.
"
Còn có một đoạn nữa là tới chỗ Thiển Thiển, bởi vì lo lắng, Vương Tiểu Đồng nhịn không được hô một tiếng.
Từ Thiển Thiển nhìn Nghiêm Đình một cái, rốt cuộc cũng có một lý do để chấm dứt sự xấu hổ, không đợi Vương Tiểu Đồng tới đây, cô bước nhanh về phía Vương Tiểu Đồng.
"Tớ không sao, tớ bắt được một tên trộm.
"
Từ Thiển Thiển ra vẻ thoải mái đi tới trước mặt Vương Tiểu Đồng, lôi kéo Vương Tiểu Đồng muốn trở về.
"Không có việc gì là tốt rồi, người đàn ông kia là! "
Bởi vì có cách một khoảng, Vương Tiểu Đồng cũng không nhìn rõ mặt Nghiêm Đình.
Nghe Vương Tiểu Đồng nhắc tới Nghiêm Đình, trên mặt Từ Thiển Thiển liền hiện lên vẻ mặt bất đắc dĩ: "Anh ấy sao? Anh ấy không phải là đối tượng xem mắt mà cậu đã sắp xếp cho tớ sao? ”
Từ Thiển Thiển nhìn Vương Tiểu Đồng đang trợn tròn mắt.
Cô cũng biết Vương Tiểu Đồng là muốn tốt cho cô, cho nên cũng không so đo chuyện này với Vương Tiểu Đồng.
"Nghiêm Đình? Sao anh lại đi ra từ đồn cảnh sát? ”
Nghe được mấy chữ đối tượng xem mắt, phản ứng đầu tiên của Vương Tiểu Đồng chính là kinh ngạc.
Cô vừa mới hỏi ra vấn đề này, bỗng nhiên cảm giác được có chỗ nào không thích hợp, vội vàng lại ngậm miệng lại, vẻ mặt vô tội nhìn Từ Thiển Thiển một cái.
"Được rồi, tớ biết cậu cũng là người tốt, muốn giúp tớ tìm bạn trai.
"
Bởi vì chuyện sắp xếp xem mắt bị phát hiện, sợ Vương Tiểu Đồng xấu hổ, Từ Thiển Thiển chủ động giải vây cho Vương Tiểu Đồng.
"Cậu mời tớ ăn một cái kem đi, coi như lấy công chuộc tội.
"
Tiếp theo Từ Thiển Thiển lại bổ sung thêm một câu cho Vương Tiểu Đồng.
Vương Tiểu Đồng vội vàng gật đầu, rời khỏi nơi này với Từ Thiển Thiển.
Bệnh viện, Bạch Tô sau khi kiểm tra xong liền vội vàng trở về phòng bệnh.
Cô biết hôm nay là ngày Nghiêm Đình và Từ Thiển Thiển gặp mặt, cho nên sau khi cô trở về không thể chờ đợi để gọi điện thoại cho Vương Tiểu Đồng, muốn biết tiến độ mới nhất.
Vừa vặn, Vương Tiểu Đồng vừa mới cùng Từ Thiển Thiển tách ra, trở về nhà.
"Tiểu Đồng, thế nào rồi? Cuộc hẹn của họ có diễn ra suôn sẻ không? ”
Bạch Tô không che giấu được sự hưng phấn nhỏ, bắt đầu hỏi Vương Tiểu Đồng về tình hình mới nhất.
"Không thuận lợi lắm.
"
Vương Tiểu Đồng chần chờ một chút, tiếp theo đem chuyện Nghiêm Đình đến muộn, đến chuyện bị hai người họ phát hiện chuyện bị lừa đi xem mắt kể lại một lần.
Buổi chiều Vương Tiểu Đồng và Từ Thiển Thiển ra ngoài chơi, Vương Tiểu Đồng đã tìm hiểu tình hình chi tiết từ Từ Thiển Thiển.
Nghe xong câu chuyện của Vương Tiểu Đồng, lông mày Bạch Tô hơi nhíu lại.
"Hay là thôi, quên đi.
Tớ cảm thấy như thể họ vẫn còn thiếu một chút duyên phận.
”
Vương Tiểu Đồng trong điện thoại đề nghị Bạch Tô.
Bạch Tô suy nghĩ một chút, mới tiếp tục nói với Vương Tiểu Đồng: "Từ Thiển Thiển đã nói chuyện này với cậu, cậu có cảm thấy cô ấy có ý từ chối Nghiêm Đình không? ”
"Cô ấy đối với Nghiêm Đình cũng không từ chối, nhưng cảm giác cô ấy và Nghiêm Đình hình như cũng không