“Lại ví dụ như người máy chuyển hàng đằng sau em, bên trong chúng nó có trang bị cảm ứng tự động, cho nên cho dù thoạt nhìn tốc độ của bọn chúng rất nhanh, nhưng cũng sẽ không đụng vào em.
”
Tiếp sau đó, Phó Vân Tiêu lại giới thiệu một người máy nữa.
“Còn có em hãy nhìn người máy hướng dẫn mua hàng! ”
Phó Vân Tiêu giới thiệu liên tiếp mấy người máy, vốn dĩ Bạch Tô còn tưởng rằng Phó Vân Tiêu thật sự cố ý giả vờ bình tĩnh.
Kết quả, Phó Vân Tiêu giới thiệu liên tiếp mấy người máy, hơn nữa hình như giống như thật sự hiểu biết về người máy đó, Bạch Tô không thể tỏ ra bình tĩnh được nữa, ánh mắt nhìn Phó Vân Tiêu như đang nhìn quái vật vậy.
“Vậy người máy của các anh đâu? Sẽ xuất sắc hơn những người máy này hơn sao?”
“Đương nhiên.
”
Không đợi Bạch Tô nói, Phó Vân Tiêu tiếp theo bổ sung thêm một câu, “Các thuật toán được tích hợp trong những người máy này là các thuật toán cơ bản nhất, người máy của bọn anh hiện tại đang có một con chip độc lập chưa được khai phá, có thể tự giác học tập, kỹ năng sẽ tự giỏi lên.
”
Nghe được câu trả lời bình thản của Phó Vân Tiêu, Bạch Tô rõ ràng hít vào một hơi, có chút khó mà tin được.
“Em hiện tại có thể xem không?”
Trong ánh mắt Bạch Tô lóe lên tia sáng khó có thể tưởng tượng được.
“Một lúc nữa đến khi thi đấu thì em sẽ thấy, hơn nữa em còn sẽ nhìn thấy rất nhiều đồ ngoài sức tưởng tượng của em.
”
Khóe môi Phó Vân Tiêu phác họa ra nụ cười đẹp đẽ, càng thêm gợi lên lòng hiếu kỳ trong Bạch Tô.
“Xì! ”
Bạch Tô nhịn không được trừng mắt nhìn Phó Vân Tiêu một cái.
Khi cô mới đang mở miệng, đang chuẩn bị lại nói về chuyện khác, bỗng nhiên cách đó không xa góc mặt một người đàn ông hấp dẫn lực chú ý của Bạch Tô, trong lúc nhất thời, ánh mắt Bạch Tô tất cả đều đặt ở trên người đàn ông cách đó không xa.
“Làm sao vậy?”
Nhìn thấy biểu cảm trên mặt Bạch Tô có chút không đúng, Phó Vân Tiêu hướng theo ánh mắt của Bạch Tô nhìn qua đó.
“Em quen sao?”
Người đàn ông này mặc bộ đồ tây, trong tay cầm một cái thiệp mời màu vàng, rõ ràng cũng là tới tham gia thi đấu, hơn nữa là thư mời có cấp bậc cao nhất.
“Quen biết, anh ấy tên Lý Nghĩa, trước kia đã từng gặp một lần.
”
Bạch Tô chần chờ một lát, nhìn người này gật gật đầu.
Khi cô còn đang lo lắng không biết có nên tiến lên chào hỏi đàng hoàng với anh ta hay không, bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một người phụ nữ, hình bóng người phụ nữ này thành công dời đi lực chú ý của Bạch Tô và Phó Vân Tiêu.
“Tại sao Văn cũng tới nơi này?”
Bạch Tô nhìn bóng dáng Văn, mày nhíu lại, có chút nghi hoặc hỏi Phó Vân Tiêu một câu.
“Nằm trong dự liệu, bởi vì cô ta đã thoái vốn trong hạng mục hợp tác người máy của chúng ta trước kia, hiện tại cô ta hẳn là muốn tìm kiếm một công ty người máy mới khác, trực tiếp đầu tư, đối nghịch cùng chúng ta.
”
Quả nhiên vẫn là cáo già trên thương trường, chỉ dựa vào một tình huống Văn xuất hiện, trực tiếp phỏng đoán ra nguyên nhân cùng mục đích Văn xuất hiện tại đây.
Nghe xong lời Phó Vân Tiêu nói, Bạch Tô suy nghĩ rồi gật gật đầu.
“Vậy anh mau chóng đi chuẩn bị cho cuộc thi đi, không cần phải quan tâm đến em nữa, em ở đây xem một chút.
”
Gặp được Văn ở nơi này, Bạch Tô bỗng nhiên cảm thấy trong trận thi đấu này càng cần khiến cho Phó Vân Tiêu đạt được một thành tích tốt, như vậy mới có thể chiếm vị trí có lợi hơn trong cuộc chiến với Văn.
“Được, vậy lát nữa em nhớ đi tìm anh.
”
Lại dặn dò Bạch Tô một câu, lúc này Phó Vân Tiêu mới xoay người đi ra hậu trường chuẩn bị thi đấu.
Bạch Tô ở tò mò đánh giá muôn nhiều loại người máy ở trong cuộc triển lãm, khi cô đang rất có hứng thú ngắm nhìn, bỗng nhiên cách đó không xa một người phục vụ trang điểm đi tới chỗ Bạch Tô.
“Xin chào, cô Bạch.
”
Người phục vụ hơi hơi khom lưng, cực kì có lễ phép.
“Có một vị tự xưng là bạn thân của cô nói ở nhà vệ sinh chờ cô.
”
trên mặt người phục vụ mang theo nụ cười lễ phép.
“Bạn thân của tôi? Cô ấy có nói tên cô ấy là gì không?”
Bạch Tô nhíu mày, có chút nghi hoặc.
“Không có, hơn nữa để tôi báo cho cô, trong tay cô ấy có tài liệu mà cô muốn biết, về Văn.
”
Người phục vụ chuyền lời đúng sự thật, không có nửa điểm giấu giếm.
Bạch Tô mày nhăn càng chặt hơn, “Được rồi, tôi đã biết, cô dẫn tôi đi một chuyến đi.
”
Tuy rằng còn có rất nhiều điều nghi