dòng nước ấmChán nản, hối hận, tự trách!Đủ loại cảmxúc nháy mắt lấp đầy trong ngực, trong cổ họng giống như có gì đó chặn lại, gần như không thể thở được.“Chú nhỏ!”Bùi Vân Khinh tiến lên một bước, nghẹn ngào bổ nhào vào trong lòng Đường Mặc Trầm, khóc thất thanh.Mười nămtương tư, mười nămhối hận, mười nămtâmtình bị đè nén, giờ phút này đều phát tiết, hóa thành nước mắt rơi trên áo sơ mi của anh.Hai tay nắmlấy vạt áo của anh, Bùi Vân Khinh khóc giống như một đứa nhỏ lạc đường nhiều nămrốt cục trở về nhà.Đường Mặc Trầmtuy là ý chí sắt đá cũng phải bị Bùi Vân Khinh khóc thành như ao nước trước áo anh, bàn tay to ômlấy hông cô, bàn tay người đànông vỗ nhẹ nhàng từng cái từng cái trên lưng cô, ôn nhu an ủi.Bùi Vân Khinh lại giống như dòng nước, không thu lại được cảmxúc.“Chú nhỏ biết, emlà cô bé tốt, kỳ thật… Chú nhỏ cũng có chỗ không đúng, có đôi lúc là anh đối với emhà khắc rồi.”Ai trẻ đã không từng lông bông, lúc anh còn trẻ không phải giống cô sao còn không phải huyết khí sôi trào, một người trong đêmkhuya chọn đại doanhbên địch náo loạn.Ở cái tuổi này giống như cô không nghịch ngợmkhông phản nghịch có mấy người chứ?“không phải như vậy, là emkhông làmđủ tốt.” Bùi Vân Khinh vừa khóc thút thít, nghẹn ngào, lấy tay nâng cô ở trong lòng anh lên “Lấy… Về sau,em…. Emnhất định sẽ cố gắng thành… Trở thành kiêu ngạo của anh!”Giơ ngón tay lên nhẹ nhàng lau, quệt khóe mắt cô, Đường Mặc Trầmhai tay đang cầmkhuôn mặt nhỏnhắn của cô, ngữ khí trịnh trọng.“anh tin tưởng em!”trên núi ở Long Thành anh đã từng tin cô một lần, cô cố gắng nhưng càng về sau càng làmcho anh thất vọng.Bùi Vân Khinh hút hút cái mũi “Lúc này đây, tuyệt đối sẽ không để cho anh thất vọng lần nữa!”“Được.” Đưa tờ khăn giấy, bàn tay của anh nhẹ nhàng nắmchóp mũi cô “Nước mũi!”Bùi Vân Khinh mặt vọt lên đỏ ửng.Mặc kệ nói như thế nào, cũng sống hai đời người, tại sao có thể để cho người khác lau nước mũi giúp côchứ.“Emđi rửa mặt!”Nâng tay đoạt lấy khăn giấy trong tay anh, Bùi Vân Khinh khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên chạy về phía toilet.Đường Mặc Trầmđứng tại chỗ, xemxemáo sơ mi của bản thân khẽ gật đầu một cái.nói phụ nữ làmtừ nước, quả nhiên không sai, nhiều nước như vậy thật không biết từ đâu ra?Ngón tay thon dài ấn xuống bên