Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Nếu như không phải vừa mới phá trinh cô thì Lâm Uyên thật sự cảm thấy phải hoài nghi có phải mình chỉ vừa mới làm cô thôi không, sao em gái học sinh thanh thuần mới lần đầu trải qua chuyện này lại có thể làm ra được loại hành vi còn quyến rũ hơn cả mấy cô ả trong quán rượu như thế được.
Anh day day ấn đường, tay khuấy động côn thịt một chút, không vội cắm ngay vào trong, tay cầm cái dây cáp sạc ở trên đầu giường lên: “Quay đầu sang chỗ khác."
Thân dưới Khương Đường lại bắt đầu ngứa ngáy, cô gái mới vừa được nếm thử ngon ngọt đương nhiên càng muốn nhiều hơn, cô liếm liếm môi, tầm mắt nơi giữa háng của anh thu hồi lại, nghe lời chuyển đầu.
Cô không biết anh muốn làm gì.
Hứng thú bị anh đẩy lên cao.
Có chút sợ hãi, lại có chút mong chờ.
Lâm Uyên cầm sợi cáp sạc quấn một vòng vào cổ tay, sau đó khẽ dùng sợi cáp lướt lên một đường trên hõm lưng trắng nõn của cô, bỗng dưng hai mắt tối sầm lại, ra sức quất vào cặp mông đầy đặn của cô.
"A..."
Khương Đường bị đau kêu một tiếng, nóng rát, cô quay đầu khó hiểu, vì sao lại đánh cô chứ?
"Không phải đã bảo em xoay qua chỗ khác à?” Anh trầm giọng, lại đánh mạnh lên mông cô một cái, nói: “Không nghe lời này."
Cô sợ anh lại đánh tiếp, không dám quay đầu lại nữa.
"Lẳng lơ dâm đãng như thế, mông đầy dâm thủy rồi, còn giống như chó mẹ nữa, lấy cái này coi như roi cho em chơi, có sướng hay không?" Anh cuốn dây cáp kia lên, dùng ngón tay tách mở cửa âm đạo, tìm thấy khối thịt non bên trong, hơi khiêu khích một chút.
Anh vừa đùa nghịch ngực cô vừa dùng dây cáp trên tay dâm loạn thân dưới của cô: “Học trưởng chơi em như vậy, em có thấy sướng hay không?"
Sau khi cảm giác đau đớn của lần đầu tiêu tan, toàn bộ chỉ còn dư lại thoải mái, Khương Đường nâng hông lên, có chút hưng phấn: “Thoải mái... Chó mẹ thoải mái..."
Âm đế bị anh dùng dây cáp trằn trọc trêu đùa, khoái cảm dâng lên ngập đầu, lại thêm những thứ đã tưởng tượng trước đó, cô thật sự cảm thấy thình dâm đãng giống y như một con chó mẹ, không có tự tôn, không có tự trọng, tình dục bị người chủ nhân là anh khống chế.
Lâm Uyên nhìn cô chủ động dán về phía mình, hoa huyệt vừa bị làm tới đỏ tươi có một sợi dây đen tuyền len vào trong, dâm thủy trào ra bên ngoài, nhỏ tí tách xuống dưới ga giường, nhìn đến hai mắt của anh đều đỏ.
Anh rút dây cáp ra, nâng một chân của cô lên, đâm thật mạnh vào một cái, không cho cô chút thời gian thích ứng nào lại nhanh chóng rút ra, cứ thế ra ra vào vào đút vào mấy chục lần, đâm tới mức cô không ngừng kêu lên dâm đãng: “A… Làm chết em đi… Mạnh quá…A…”
Anh tạm thời phát tiết lửa giận, dừng lại cơ thể, côn thịt còn cắm trong cơ thể cô, bàn tay tóm lấy cằm của cô, ép cho cô phải há mồm ra, nhét cái dây cáp sạc dính đầy dâm dịch chảy ra từ huyệt nhỏ bên dưới vào trong miệng của cô.
"Cắn."
Anh đột nhiên phát lực, lại bắt đầu mạnh mẽ đâm vào rút ra, từ phía sau vừa ngắt vừa nhéo ngực của cô: “Chó mẹ phóng đãng tự nếm mùi vị dâm thủy của chính mình đi, có nứng không, một sợi dây cũng có thể chơi em tới thoải mái, đủ hèn hạ chưa?”
"Chó mẹ quá tiện.” Cô bị anh đâm tới trực tiếp khóc ô ô, trong miệng còn cắn sợi dây cáp, vừa dâm đãng lại sắc tình: “Nứng quá, dâm thủy khiến em