Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Đời này Lâm Uyên chưa bao giờ làm chuyện gì cẩn thận tới như vậy.
Anh xé lớp bao bì đóng gói bên ngoài, lấy ống tampon ở bên trong ra. Nửa ngồi nửa quỳ ở bên chân Khương Đường, nhìn chằm chằm vào cô bé giữa hai chân cô, nuốt một ngụm nước bọt.
Quang cảnh xinh đẹp đang ở ngay trước mắt, nơi đó hơi nhăn nheo lại sạch sẽ mê người, lớp thịt mềm bên trong hoa huyệt bởi vì tư thế này là khẽ hé miệng, vì kỳ kinh của cô mới vừa tới nên bên trong khe hở nhỏ kia chỉ chảy ra một xíu máu, vệt máu theo chân của cô chảy xuống, từng giọt từng giọt xinh đẹp như hoa mai.
Nơi đó cũng không có mùi máu tanh nồng đậm mà còn tản ra mùi sữa tắm thơm nức mũi.
Với anh bây giờ mà nói đúng thật là dày vò.
“…Được chưa?”
" Đợi một chút. "
Anh thử nhấn ống tampon kia vào trong hoa huyệt, vừa định nhẹ nhàng đẩy mạnh vào sâu lơn lại thấy Khương Đường đẩy bả vai anh, kêu lên đau đớn.
Lâm Uyên lập tức dừng lại, anh không hiểu được, rõ ràng cây côn thịt của anh to như vậy huyệt nhỏ của cô còn ăn được, sao cái cây tampon bé xíu này lại nhét vào không lọt.
Anh nhíu mày: "Đổi tư thế đi."
Khương Đường đổi sang ngồi ở bên bồn tắm, bàn chân hơi kiễng lên, hai chân tách ra đối diện với Lâm Uyên, để cho hoa huyệt kia mở ra lớn hơn một chút.
Lâm Uyên vẫn duy trì tư thế ngồi xổm như cũ, cô cúi đầu xuống, không nhìn thấy biểu cảm của anh, cô chỉ có thể nhìn thấy đầu đỉnh đầu anh mà thôi.
Bắt đầu lại một lần nữa.
Lần này rất thuận lợi, ống tampon màu tím đẩy vào miệng huyệt màu hồng, đẩy que nhỏ hoàn toàn vào hoa huyệt.
Lâm Uyên trơ mắt nhìn ống tampon kia bị huyệt nhỏ trước mặt nuốt vào.
Tựa như lúc anh khởi động trò vui nhét ngón tay vào bên trong huyệt nhỏ của cô.
Cuối cùng chỉ còn lại một sợi dây nhỏ lộ ra ở bên ngoài.
Toàn bộ quá trình thuận lợi hơn ban nãy rất nhiều, cô cũng không kêu đau nữa. Anh chậm rãi thở ra một hơi, trên trán đã lấm tấm mấy giọt mồ hôi lạnh.
Khương Đường: “Vào rồi ạ?”
Lâm Uyên: "Ừ."
Cô ngay lập tức đứng dậy, đi lại mấy bước, quả thật không có chút cảm giác bên trong người mình có dị vật gì, cơn đau bụng ê ẩm cũng như theo sau bớt lại không ít, xem chừng là anh đã làm đúng rồi.
Đây là lần đầu tiên Khương Đường dùng tampon, cứ như phát hiện đại lục mới.
Lâm Uyên trầm mặc rửa tay xong, liếc nhìn Khương Đường trong gương nói: "Phiền toái."
Khương Đường chớp chớp mắt: “Ai bảo anh mua tampon làm gì.”
Còn trách cô à?
Anh đóng vòi nước lại, sâu xa nói: “Cho nên, đáng ra anh nên mua mỗi loại một gói rồi mang về cho em chọn, có đúng không?"
Khương Đường nghĩ đến dáng vẻ anh ôm một đống băng vệ sinh lớn đi thanh toán liền cảm thấy buồn cười không thể tin được: “Không cần đâu, em không dùng nhiều như vậy."
Cô còn dám nghĩ tới?
"..." Lâm Uyên hơi véo gáy của cô một cái: “Đừng có tưởng bở.”
*
Đợi đến lúc