Thẩm Sở
Sở nghĩ thầm, nếu không phải là Hồng Mao, vậy thì là ai? Chẳng lẽ là...
Đổng Tử Nguyên? Nghĩ tới chuyện mà Đổng Tử Nguyên nói trong điện thoại
kia, Thẩm Sở Sở cảm thấy hẳn là anh ta đi.
Tiếp đó, Thẩm Sở Sở
liền phát hiện, người hâm mộ vốn vô cùng cường hãn của Tề Vũ Phi dần dần không có xu thế nghiêng về một phía nữa. Rất nhiều thanh âm chất vấn
liên tục truyền ra.
"Không biết vì sao, tuy rằng không phải là
fan của Tề Vũ Phi, nhưng mới đầu cũng không tin loại tin tức này là
thật. Thế nhưng, nhìn thấy bộ dáng người hâm mộ của Tề Vũ Phi kêu gào,
đột nhiên cảm thấy nếu là thật thì sao? [Nghi hoặc]"
"Thật hi vọng các doanh tiêu hào có thể nỗ lực chút, nhanh đem chứng cứ ném vào mặt bọn họ a! [Cố lên]"
"Tiết tấu tiếp theo không phải nên cho mấy người bịa đặt phát giấy kiện sao,
vì sao công ty quản lý của Tề Vũ Phi một chút động tĩnh pháp luật cũng
có chứ? Các người có nghĩ qua nguyên nhân trong này là gì chưa? [Không
hề đơn giản]"
Có người trả lời là: "Đọc được nghi vấn của chủ tầng, cảm thấy vô cùng đáng sợ a! [Hoảng sợ]"
Bởi vì có mấy chuyện này của Tề Vũ Phi, tin đồn lúc trước của Thẩm Sở Sở
cũng biến mất như đàm hoa nhất hiện. Thẩm Sở Sở vốn định đứng ra giải
thích một chút, nhưng Trần Tây Lệ lại khuyên cô lúc này không nên làm
thế.
"Chuyện trong giới giải trí nửa giả nửa thật, rất nhiều
người xem qua liền quên. Em đừng cho là dân mạng ngu ngốc, bọn họ cũng
biết trong đó có một phần việc là thật, có những việc là giả. Mỗi ngày
đều có rất nhiều tin đồn, bọn họ chưa chắc có thể nhớ được chuyện này
của em. Biện pháp tốt nhất chính là quên đi, không nhắc lại chuyện này.
Em càng giải thích, nhiều người ngược lại lại càng cảm thấy chuyện này
là thật."
Thẩm Sở Sở nghe xong, tuy là trong lòng rất không thoải mái, nhưng cũng không thể không thừa nhận, lời Trần Tây Lệ nói rất đúng.
Ngoài ý muốn, tối hôm đó, Thẩm Sở Sở lại gặp phải một việc không vui.
Lúc Trình Tuân gọi điện tới thì Thẩm Sở Sở đang quay phim, buổi chiều khi quay xong, Trình Tuân lại lần nữa gọi đến.
"Thẩm Sở Sở, em thay đổi rồi."
Thẩm Sở Sở nghe câu nói giống như đã từng có này của Trình Tuân, nhịn không
được muốn cười thành tiếng, chẳng sao cả mỉa mai nói: "Trình Tuân, tôi
nhớ anh lúc đi học là học bá mà, tại sao lật qua lật lại chỉ có một câu
này thế?"
"Thẩm Sở Sở, anh đang nói chuyện nghiêm túc với em, em
đừng có lảng tránh. Mấy phú nhị đại kia sẽ chỉ chơi đùa với tình cảm của em, chứ không phải thật lòng thích em."
Thẩm Sở Sở nghe xong
nheo nheo mắt, đáp: "Bọn họ có thật lòng thích tôi hay không, anh làm
sao biết được? Còn có, anh thấy tin đồn mấy hôm trước rồi?"
"Phải, scandal lớn như vậy anh muốn không nhìn thấy cũng khó."
Thẩm Sở Sở nghe vậy, cười lạnh nói: "Không nghĩ tới a, được xưng là trí
thông minh tiếp cận với thiên tài, cũng chỉ ở mức độ này thôi sao? Phiền anh hao tâm rồi, tôi muốn ở cùng với ai liền cùng ở với ai, anh không
quản được."
"Thẩm Sở Sở, em..." Lời của Trình Tuân còn chưa nói hết, Thẩm Sở Sở liền cúp máy.
Vương Thiến thấy sắc mặt Thẩm Sở Sở không tốt lắm, cẩn cẩn dực dực nói: "Sếp, chị có uống trà sữa nữa không?"
Thẩm Sở Sở đáp: "Không uống nữa. Đi về ngủ."
Nghĩ tới những gì Trình Tuân vừa nói, Thẩm Sở Sở trực tiếp đem anh ta bôi
đen. Lúc tin tức của cô ở khắp nơi, bố mẹ cô gọi điện tới là giọng điệu
an ủi. Vương Tĩnh khi gọi tới, là hoài nghi có người cố ý bôi nhọ cô
trên mạng. Hàn Hành Ngạn là lập tức bay tới, muốn giúp cô giải quyết vấn đề.
Mà chỉ có Trình Tuân người bạn học này lúc xưa cô từng có
hảo cảm, không phải an ủi, không phải quan tâm, mà là từng câu từng câu
chất vấn. Quả nhiên, quan hệ xa gần chỉ cần liếc mắt liền nhìn ra.
Xem ra, cách làm của Trần Tây Lệ là vô cùng chính xác. Người tin bạn thì dù thế nào đều sẽ tin tưởng bạn. Mà những người không tin bạn, bạn giải
thích có nhiều hơn cũng vô dụng. Sau khi nghĩ thông điểm này, Thẩm Sở Sở yên tâm đi ngủ.
******
Công ty quản lý của Tề Vũ Phi cũng có cùng cách nghĩ như Trần Tây Lệ, bọn họ cũng đang chờ chuyện tự biến
mất. Nhìn thấy cách làm của các doanh tiêu hào trên mạng, bọn họ liền
hiểu được, thực ra những doanh tiêu hào kia không hề có bằng chứng thực
sự nào. Những doanh tiêu hào này đoán chắc là đã thật sự có được thông
tin chính xác, nhưng không biết vì sao không có công khai ra.
Mà nói đến nguyên nhân, trừ phi là hai điểm. Thứ nhất là không có chứng cứ, thứ hai là sau khi có chứng cứ rồi không dám lộ ra.
Đoàn đội của Tề Vũ Phi càng tin tưởng vào vế sau. Bởi vì trước đây rất nhiều doanh tiêu hào cũng như thế, vì vậy bọn họ có chuyện cũng không sợ.
Chỉ là, khi một quảng cáo nước giặt trong nước do Tề Vũ Phi đại diện tuyên bố chấm dứt hợp đồng, vẫn là làm bọn họ sốc.
"Tại sao lại chấm dứt hợp đồng, không phải vẫn còn nửa năm mới đến hạn sao?" Anh Trương gọi điện cho phía thương hiệu.
Người phụ trách bên kia lạnh nhạt nói: "Tất nhiên là vì tin tức gần đây trên
mạng rồi, nhiều tin tức tiêu cực như vậy, công ty chúng tôi không dám
dùng các anh nữa. Không bắt các anh bồi thường tiền vi phạm hợp đồng đã
là rất nể mặt các anh rồi."
Anh Trương nghe lời này, hỏa khí liền bốc lên, nói: "Chuyện trên mạng đều là giả, các người đến thứ này cũng
tin, liệu có chứng cứ xác thực không. Hơn nữa, các người còn muốn thêm
một nhát đao đòi chúng tôi trả tiền vi phạm hợp đồng? Cũng nghĩ quá là
đẹp rồi đấy! Tôi thấy phải bồi tiền là các người đi!"
Người phụ trách bên kia nghe thế cũng không kiên nhẫn nữa, đáp: "Để bọn tôi bồi tiền? Được thôi, chúng tôi chờ!"
Nói xong liền cúp máy. Nhìn vào những người khác trong phòng làm việc,
người đó cười lạnh nói: "Cũng không biết đoàn đội bên kia nghĩ gì, đắc
tội người ta còn không biết, còn dám cùng chúng ta gào thét. Nói với Hàn tổng một tiếng, không cần ngài ấy trả tiền hợp đồng, tiền này ấy à,
phải khiến bên Tề Vũ Phi bỏ ra. Làm sao có thể khiến Hàn tổng xuất ra
chứ."
Bọn anh Trương tất nhiên không biết những chuyện này, nghe
được đối phương đã ngắt máy, anh ta tức giận ném điện thoại lên bàn, nới cà vạt, nói: "Chưa từng thấy nhãn hiệu nào không đáng tin như vậy, thế
mà muốn để chúng ta bồi thường hợp
đồng. Thật sự coi chúng ta là công ty nhỏ, dễ bắt nạt à, lần này không cho họ chảy máu một lần không được!"
Tề Vũ Phi sau khi nghe xong, cười cười vỗ vai anh Trương, nói: "Anh
Trương, anh cũng đừng tức giận, tức giận hại người. Em nói với vợ em một câu, sau lưng chúng ta còn có Quách gia mà, cũng nên cho những người
không có mắt này một chút màu sắc xem."
Chẳng qua, còn không chờ
đoàn đội của Tề Vũ Phi có động tác gì. Ngày hôm sau, một cái quảng cáo
sữa rửa mặt quốc tế anh ta đại diện cũng tuyên bố với anh ta muốn chấm
dứt hợp đồng. Lý do đồng dạng cũng là hình tượng không hợp, hơn nữa
thẳng thắn đòi họ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.
Lúc này, anh
Trương bắt đầu mơ hồ cảm thấy chuyện có chút không đúng. Anh gọi cho bên quan hệ công chúng hỏi một chút tình huống trên mạng, kết quả phát
hiện, lời bịa đặt trên mạng là thật hay giả không chỉ không bị bọn họ áp xuống, mà ngày càng nghiêm trọng.
"Tiểu Phi, cậu gần đây có đắc tội người nào không?"
Tề Vũ Phi nghe được câu hỏi của anh Trương, cau mày, nói: "Trừ lần ở phim
trường đắc tội Đổng thiếu gia ra, những người khác liền không có nữa.
Chỉ là, quan hệ của Đổng gia và Quách gia khá là tốt, nhà họ hẳn là
không làm ra chuyện như vậy."
Anh Trương nghe xong cau mày, suy
tư một lát khả năng tính trong đó. Một hồi lâu sau, anh nói: "Hay là em
cứ gọi điện hỏi bên Quách gia xem. Sau khi hỏi xong, cũng có thể yên tâm một chút."
Tối qua Quách Tình đã dẫn theo con về nhà cũ Quách
gia rồi, vì thế anh cũng không rõ lắm. Lúc này nghe được lời của anh
Trương, liền lập tức gọi điện.
Không ngờ rằng Quách Tình lại nói
với anh, bên công ty xảy ra chút vấn đề, bố cô đang bận chuyện công ty.
Còn Đổng gia hẳn là không làm ra loại chuyện như vậy, vì Đổng gia về mặt kinh doanh vẫn giúp họ.
Tề Vũ Phi đem lời của Quách Tình nói cho anh Trương, trong lòng anh Trương hơi thả lỏng phần nào. Tuy rằng anh
vẫn cảm thấy có chút quái dị, nhưng cũng tạm gác lại.
Tối hôm đó, tài khoản Weibo của Thẩm Sở Sở liền nhận được tin nhắn Hồng Mao gửi đến.
{Đệ nhất ngu ký – Hồng mao}: Lão thần tiên, tôi tìm được chứng cứ rồi,
không uổng công tôi đến gặp nhiều bạn học và giáo viên như vậy. Những gì ngài nói là đúng! Thật quá khiến cho người ta kinh ngạc rồi, chờ tôi
chỉnh lý một chút sẽ đem tin tức đưa ra.
{Tôi là Nguyệt lão}: ... Vất vả rồi, chú ý an toàn.
{Đệ nhất ngu ký – Hồng mao}: Cám ơn lão thần tiên đã quan tâm! Vì bát quái, chết cũng có ý nghĩa.
{Tôi là Nguyệt lão}: ... ...
Không qua bao lâu, Thẩm Sở Sở liền nhìn thấy Weibo của Hồng Mao.
{Đệ nhất ngu ký – Hồng mao}: Kể từ khi nhận được tin báo của các cư dân
mạng nhiệt tình, tiểu biên tôi liền không nhịn được linh hồn bát quái
của bản thân. Vào thời điểm đi phỏng vấn vô số người biết chuyện năm
xưa, tiểu biên tôi cuối cùng cũng có thể đến kể cho mọi người nghe đầu
đuôi câu chuyện rồi. Nhớ rằng, chúng tôi không phải vì bát quái mà bát
quái, mà là vì giúp mọi người nhìn rõ được diện mạo chân thực của một số người.
Đầu tiên, một người đàn ông họ T đã kết hôn sinh con, đây là sự thật. Nhưng nữ chủ là người ngoài giới, vì tôn trọng sự riêng tư, liền không nói là ai. Trong tay tôi có hình ảnh nha, hoan nghênh tới
kiện. [Mỉm cười]
Tiếp theo, người nam minh tinh đã kết hôn kia
không phải là người giống như bên ngoài vẫn đồn là giữ mình trong sạch.
Lúc học trung học liền bắt đầu hút thuốc uống rượu yêu đương rồi, đặc
biệt còn làm lớn bụng nữ sinh. Theo phỏng vấn, là sự thật, có chứng cứ,
không tiện đưa ra, nhưng hoan nghênh đến kiện. [Mỉm cười]
Thứ ba, ngôi sao nam này quấn lấy nữ minh tinh tạo chiêu trò, điểm này không
cần lại nói. Gây hiểu lầm khiến người hâm mộ của mình đi chống lại nữ
minh tinh, bản thân giả trang làm một đóa bạch liên hoa, chiêu trò này
không cần quá cao.
Cuối cùng, cũng không thể không có chứng cứ
mới đúng. Dưới đây đính kèm mấy tấm ảnh không chính thống của nam minh
tinh hút thuốc uống rượu cưa gái trước khi chỉnh dung, đoán là bố mẹ
ruột của mình cũng không nhận ra anh ta đâu nha. [Hình ảnh][Hình
ảnh][Hình ảnh]
Báo cáo của Hồng Mao trước giờ luôn đáng tin, hơn
nữa anh ta vốn có nghìn vạn người hâm mộ, tài liệu này vừa ra, lập tức
thu hút mọi người điên cuồng chuyển phát.
Liền đến Thẩm Sở Sở sau khi đọc xong, đều cảm thấy Hồng Mao đúng là một nhân tài. Có thể vì bát quái làm đến mức này, thật sự là không đơn giản a. Quả nhiên, mỗi ngành nghề đều có người đáng kính! Ngoài ra, cô thật sự là không nhận ra ai
là Tề Vũ Phi trong ba bức ảnh.
~~~~~ Hết chương 82 ~~~~~