Thông tin truyện Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em

Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Lượt xem:

918

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 12072 lượt

REVIEW TRUYỆN BỞI VÌ VỪA LÚC GẶP ĐƯỢC EM

 

Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, nữ truy, trước ngược sau sủng, HE
Độ dài: 58 chương
Tình trạng: Hoàn edit

Link đọc: Vui lòng tham khảo dưới cmt ạ.

_____________

“Khâu Lê cũng không biết nên tìm chủ đề gì để nói với anh. Trước kia, bất kể chuyện gì liên quan đến anh cô cũng đều quan tâm, ngay cả chuyện bữa sáng yêu thích của anh là gì cô cũng phải tìm mọi cách để dò hỏi bằng được, cứ như thể biết được bữa sáng yêu thích của anh là thành tựu lớn nhất đời cô.

Sau đó cô đi hơn nửa vòng cái thành phố Bắc Kinh này chỉ để tìm đến cửa hàng ăn sáng mà anh thường lui tới, gọi một phần bữa sáng anh thường ăn. Chỉ một việc nhỏ như vậy thôi cũng đủ khiến cô vui vẻ cả ngày.

Giờ ngẫm lại, hết thảy đều thật đẹp đẽ.

Đối với cô mà nói, Cố Diễm là liều thuốc phiện, còn cô lại là con nghiện.

Quá khó để có thể từ bỏ.

Sau đó anh có bạn gái, cô cũng chủ động từ từ rời xa anh...

[…] Trái tim anh còn lạnh hơn cả sông băng, điều này cô vốn đã biết.

Ít nhất là cho tới giờ, chưa có bất cứ chuyện gì hay bất cứ ai có thể khiến anh mất đi lý trí.

Nhưng phụ nữ đều thích tự lừa dối bản thân, cô cũng chẳng phải ngoại lệ. Cô vẫn luôn cho rằng đối với anh, cô có chút gì đó đặc biệt hơn, thế nên khi nãy cô vẫn không thể ngăn mình ôm chút hy vọng.

[…] Có lẽ trong lòng anh hình ảnh của cô vẫn mãi là như vậy.
Thích gì làm nấy, nông nổi, không có chí tiến thủ.

Thậm chí là... vô dụng.”

*****

Tôi chưa từng đọc truyện của Mộng Tiêu Nhị nhưng vẫn quyết lao vào “Bởi vì vừa lúc gặp được em” chỉ sau đoạn trích này. Biết sao được, tôi luôn có sự đồng cảm rất lớn với những cô gái chủ động theo đuổi người mình yêu, tất nhiên, có người đàn ông xứng đáng, có người không. May sao, Cố Diễm xứng đáng.

Khâu Lê yêu Cố Diễm từ lâu lắm rồi, lâu tới mức cảm tưởng như cô đã yêu anh cả cuộc đời.

Hay có lẽ phải nói, cuộc đời Khâu Lê chỉ thực sự bắt đầu từ khoảnh khắc cô gặp được Cố Diễm.

Một buổi chiều đẹp trời trong con ngõ nhỏ, một cô bé đứng khóc nhè được một cậu bé dắt tay đưa về nhà. Cô bé nhìn que kem trên tay cậu với ánh mắt thèm thuồng, đáng thương tới mức cậu bé vốn tính cách lạnh nhạt cũng không thể kìm lòng mà nhường cho cô bé que kem. Buổi chiều hôm đó, Khâu Lê tay cầm que kem, tay túm vạt áo của Cố Diễm, bước đi trong con ngõ nhỏ.

Nhiều năm sau đó, cũng là Khâu Lê một mình lặng lẽ đứng trong bóng tối khóc nức nở. Anh Cố Diễm của cô không đợi cô. Anh nói anh thích những người phụ nữ trưởng thành. Vậy sao anh không thể đợi cô thêm một chút, đợi cô đủ trưởng thành, chín chắn để sánh bước bên anh?

Khi yêu một ai đó, con người ta rất dễ tự huyễn hoặc bản thân mình. Giống như Khâu Lê, cô từng nghĩ yêu Cố Diễm khiến cô hạnh phúc biết bao nhiêu, có những người bạn chung với anh, được nghe những câu chuyện về anh, được biết thêm về anh, thỉnh thoảng được gặp anh, vòi vĩnh anh như những ngày còn nhỏ. Thế nhưng Khâu Lê không biết là vô ý hay cố tình, luôn quên đi những nỗi buồn thương và thất vọng khi Cố Diễm lạnh nhạt với cô.

Cô tự nhủ rằng tính cách anh vốn lạnh nhạt, không chỉ với cô mà với tất cả mọi người.

Cho tới một ngày, anh có bạn gái.

Hoá ra chẳng phải Cố Diễm lạnh nhạt với tất cả mọi người. Anh chỉ lạnh nhạt với người mà anh không yêu mà thôi.

Ba năm sau đó là quãng thời gian Khâu Lê chạy trốn khỏi tình yêu cô dành cho Cố Diễm. Cô bước ra khỏi vòng tay che chở của gia đình, quyết trở thành người phụ nữ độc lập, trưởng thành, mạnh mẽ. Cô bận rộn trở thành hình mẫu phụ nữ lý tưởng của anh để tự khiến mình quên đi anh.

Nếu hỏi Cố Diễm có cảm nhận được sự trống vắng khi Khâu Lê đột ngột rời đi không, câu trả lời ắt hẳn là Có. Cô nhóc ồn ào bám theo anh từ nhỏ tới lớn đột nhiên biến mất, sao anh lại không có cảm giác gì được. Nhưng cảm giác đó không đủ rõ ràng và mãnh liệt để khiến anh bận tâm tìm hiểu thêm.

Cho tới một ngày cô trở lại. Cô nói cô thích anh, thích anh lâu lắm rồi. Thích tới mức phải dùng một túi gừng để kiếm cớ gặp anh.

Nếu vậy, hãy để anh thử thích cô đi.

*****

Cố Diễm là một kiểu nam chính mà tôi chắc chắn không thích nhưng lại chẳng thể ghét. Nói sao nhỉ, thực ra anh không sai. Anh không sai khi tính cách anh vốn trầm tĩnh và lạnh nhạt. Anh không sai khi không nhận ra tình cảm của Khâu Lê. Anh càng không sai khi cố gắng làm mọi thứ mà anh nghĩ là tốt nhất cho người con gái anh yêu.

Cố Diễm là một người lý trí, hoặc phải nói là quá mức lý trí. Khâu Lê nói thích anh, anh cảm thấy dường như mình cũng có tình cảm với cô, vậy nên anh tiến tới. Và một khi đã bắt đầu chuyện gì, anh sẽ cực kỳ nghiêm túc với nó. Cách anh yêu Khâu Lê rất nghiêm túc, chân thành và không kém phần mãnh liệt. Vì cô, anh có thể chú tâm săn sóc từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Vì cô, anh luôn không ngừng lo nghĩ, trăn trở.

Thế nhưng, có đôi khi Cố Diễm lại quên mất rằng Khâu Lê đã không còn là cô bé mè nheo phá giấc ngủ trưa của anh nữa. Cô có chính kiến, có ý chí, có lý tưởng của riêng mình. Thứ mà Khâu Lê cần không phải là một con đường do anh trải sẵn mà là con đường cô cùng anh bước đi.

Tôi thừa nhận, với cái cách mà Mộng Tiêu Nhị tháo gỡ nút thắt cho câu chuyện này, bất kỳ cô gái nào ở vị trí của Khâu Lê cũng sẽ cảm động. Nhưng từ góc nhìn của một người ngoài cuộc, tôi lại không thể đồng tình với cách yêu của Cố Diễm.

Nhưng dù thế nào, tôi cũng mừng cho Khâu Lê. Cô ấy yêu một người với tất cả trái tim mình, đổi lại người ấy dành tặng cho cô tất cả những gì anh ấy có. Giống như nhiều năm về trước, trong con ngõ nhỏ, anh dành tặng cho cô que kem duy nhất của mình, nắm tay đưa cô trở về nhà.


Bình luận truyện